Ngày hôm sau, Tô Minh Hà lại bước vào đoàn làm phim với sự bình tĩnh quen thuộc, như thể không có gì có thể làm cô dao động. Cảnh quay hôm nay đòi hỏi cô phải diễn một vai đầy cảm xúc, nhưng mọi thứ dường như không đơn giản như cô nghĩ. Khi ánh đèn máy quay chiếu vào, cảm giác bất an cứ luẩn quẩn trong đầu cô.
Những ngày gần đây, cô cảm nhận rõ ràng một sự thay đổi không thể giải thích được. Các nhân viên đoàn phim không còn giữ được sự thoải mái như trước nữa, họ lén lút nhìn nhau, bàn tán về những sự việc kỳ lạ. Có ai đó đang theo dõi cô, nhưng không phải ai cũng có thể nhận ra điều đó.
Bữa tối, khi Tô Minh Hà về lại phòng nghỉ ngơi, cô nhận được một tin nhắn từ Thẩm Dịch. Lần này, lời nhắn của anh không chỉ đơn giản là sự quan tâm.
"Cô đã để lộ dấu vết rồi. Cẩn thận với những người xung quanh. Họ đang muốn lợi dụng cô."
Cô giật mình. Trái tim đập nhanh hơn một chút, không phải vì sợ, mà vì cảm giác rằng anh đã nhìn thấu tất cả những gì cô đang trải qua. Tô Minh Hà nhanh chóng rời khỏi phòng, không muốn mình bị theo dõi. Nhưng khi vừa ra đến hành lang, cô nhận ra có một bóng người đang đứng ngay cửa phòng mình, ánh mắt chằm chăm nhìn về phía cô.
Một tên lạ mặt, gương mặt không quen thuộc, nhưng ánh mắt của hắn lại không có chút thiện cảm nào. Trái tim cô đập mạnh hơn, nhưng không hề để lộ một chút sợ hãi. Cô bình tĩnh quay lại, bước đi một cách dứt khoát.
Bóng người kia nhanh chóng tiến lại gần. "Cô Tô, hình như có người đang muốn giúp cô, nhưng tôi không chắc là cô sẽ an toàn nếu tiếp tục như thế này."
Lời nói của hắn không phải là lời đe dọa, mà là một sự cảnh báo rõ ràng. Nhưng ngay khi hắn định tiến thêm một bước, một chiếc xe đen xuất hiện phía ngoài, dừng lại ngay trước cửa. Thẩm Dịch bước xuống, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía tên lạ mặt.
"Cô ấy không phải là người mà anh có thể tiếp cận." Thấm Dịch lạnh lùng nói, từng lời như dao cắt.
Tên lạ mặt sững người, ngay lập tức cúi đầu, không dám phản kháng. Thẩm Dịch không cần phải nói thêm lời nào, chỉ đơn giản là một ánh mắt cũng đủ khiến kẻ kia nhận ra mình không thể đùa giỡn với người anh ta đang đối diện.
Tô Minh Hà đứng nhìn từ phía xa, không nói gì. Cô không thích sự can thiệp của Thẩm Dịch, nhưng trong khoảnh khắc đó, cô nhận ra một điều. Thẩm Dịch không chỉ là người bảo vệ cô, mà còn là người mà cô có thể tin tưởng để giải quyết những rắc rối mà cô không thể tự đối phó.
Sau khi tên lạ mặt rời đi, Thẩm Dịch đi đến gần Tô Minh Hà, ánh mắt không hề rời khỏi cô. "Tôi đã nói với cô rồi, cô không thể tiếp tục một mình. Đừng để những kẻ này nghĩ rằng cô dễ dàng bị hạ gục."
Tô Minh Hà không trả lời ngay, cô chỉ gật đầu nhẹ, rồi quay lưng bước vào trong. Nhưng ngay khi cô vừa đóng cửa lại, cô cảm thấy một sự nặng nề, như thể có một điều gì đó đang đè nặng lên cô. Từ lâu, cô đã không còn chỉ đối mặt với sự cạnh tranh trong ngành giải trí, mà giờ đây, cô đang đối mặt với những nguy hiểm vô hình.
Tối hôm đó, khi đang ngồi trong phòng làm việc, một chiếc xe lạ đỗ trước cửa nhà cô. Lúc này, Thẩm Dịch lại gọi cho cô.
"Cô ở trong phòng chứ?" Giọng anh trầm tĩnh, nhưng có một sự nghiêm túc mà cô không thể làm ngơ.
"Vâng, tôi biết rồi." Tô Minh Hà khẽ đáp, rồi đứng dậy đi ra cửa sổ nhìn xuống. Chiếc xe đen kia đang đỗ ở ngay cổng, không có dấu hiệu gì cho thấy nó là một chiếc xe bình thường. Cảm giác rợn người lại xuất hiện. Những mối nguy hiểm không hề đến từ những nơi rõ ràng mà luôn đến bất ngờ.
"Cẩn thận một chút, cô đang bị theo dõi." Thẩm Dịch nhắc nhở một lần nữa, giọng anh vẫn bình thản như mọi khi, nhưng đôi mắt của anh ẫn chứa sự lo lắng mà cô không thể nhìn thấy.
Tô Minh Hà không trả lời, chỉ chầm chậm đóng cửa lại và tự mình bước ra khỏi phòng. Cô không thể để bản thân bị cuốn vào vòng xoáy của sự sợ hãi. Nhưng trong lòng, cô lại biết rõ, mình không thể tự mình đối phó với tất cả.
Ngay lúc này, cô mới hiểu rằng, dù có muốn tự đứng vững, nhưng sự giúp đỡ của Thẩm Dịch không thể thiếu.
Tình thế ngày càng căng thẳng, khi nguy hiểm không còn chỉ là những lời đồn thổi, mà là những mối đe dọa thật sự đang hiện hữu xung quanh cô. Những kẻ đứng sau âm mưu này không chỉ nhắm vào sự nghiệp của cô mà còn muốn kiểm soát toàn bộ cuộc sống của cô.
Cảm giác không thể tin tưởng bất kỳ ai dâng lên trong lòng, nhưng lại có một sự hiện diện lạnh lùng như một tấm lá chắn. Thẩm Dịch vẫn ở đó, im lặng nhưng sẵn sàng bảo vệ cô trong bóng tối.