Sau buổi họp báo, mặc dù phần lớn dư luận đã chuyển hướng ủng hộ Minh Hà, nhưng cô biết cơn sóng ngầm vẫn chưa hề tan biến. Người đứng sau vụ việc không chỉ muốn làm cô mất danh tiếng mà còn nhắm đến mạng sống của cô. Điều này khiến Hạ Vũ càng không thể yên lòng.
Tối hôm đó, Minh Hà và Hạ Vũ cùng ngồi trước bàn, trên đó là thiết bị điện tử mà người đàn ông bị bắt trong hậu trường để lại. Hạ Vũ đã cẩn thận mang về, giao cho người quen phân tích, nhưng kết quả lại không như mong đợi.
"Nó được mã hóa," Hạ Vũ nói, nhìn chằm chằm vào màn hình. "Tên này rõ ràng là một tay chuyên nghiệp."
"Chúng ta không có cách giải mã à?" Minh Hà hỏi, đôi mắt lộ rõ sự trầm tư.
"Có, nhưng cần thời gian. Trong lúc đó, tôi nghĩ chúng ta nên tìm thêm manh mối từ những người đã từng tiếp xúc với cô. Có thể kẻ địch đang ẩn nấp ngay trong vòng quen biết của cô."
Minh Hà trầm ngâm một lúc, rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó. "Trước đây, tôi từng nghi ngờ một người, nhưng không có bằng chứng. Có thể anh ta liên quan."
"Ai?"
"Ngô Lập, một trong những nhà đầu tư từng rút vốn khỏi dự án phim của tôi cách đây một năm. Khi đó tôi nghe phong phanh rằng anh ta gặp vấn đề tài chính, nhưng sau này lại thấy anh ta xuất hiện trong một dự án khác lớn hơn nhiều."
"Ngô Lập..." Hạ Vũ nhắc lại cái tên, nhanh chóng tìm kiếm thông tin trên điện thoại. "Quả nhiên. Anh ta gần đây có liên quan đến một số hoạt động mờ ám trong giới giải trí. Nếu anh ta thực sự là người trong bóng tối, chúng ta cần phải tìm cách gặp mặt."
"Không dễ đâu. Anh ta rất kín tiếng, chỉ xuất hiện ở những buổi tiệc riêng dành cho giới thượng lưu." Minh Hà khẽ cười, nhưng ánh mắt đầy ý tứ. "May thay, tôi cũng có vài tấm vé mời như thế."
Hai ngày sau, Minh Hà và Hạ Vũ xuất hiện tại một bữa tiệc xa hoa trong một khách sạn 5 sao. Cô mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ rực, thần thái kiêu sa khiến không ai có thể rời mắt. Còn Hạ Vũ, trong bộ vest đen lịch lãm, lặng lẽ đứng cạnh cô, thu hút ánh nhìn bởi vẻ điềm tĩnh, bí ẩn.
"Hôm nay cô thật sự nối bật," Hạ Vũ khẽ nói, mắt quét qua đám đông.
"Chẳng phải điều đó sẽ khiến họ dễ lộ sơ hở hơn sao?" Minh Hà nhếch môi cười.
Cả hai di chuyển qua các nhóm khách mời, bắt chuyện với vài người quen, trong khi mắt luôn tìm kiếm bóng dáng của Ngô Lập.
"Ở đằng kia," Hạ Vũ khẽ nói, chỉ về phía góc phòng nơi một người đàn ông trung niên đang trò chuyện với vài đối tác. Minh Hà gật đầu, bước tới với một ly rượu trên tay.
"Ngô tổng, đã lâu không gặp." Giọng cô vang lên nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực, khiến người đàn ông quay lại ngay lập tức.
"Cô Tô? Thật bất ngờ khi gặp cô ở đây." Ngô Lập cười gượng, nhưng ánh mắt lóe lên vẻ khó chịu.
"Nghe nói dự án mới của anh rất thành công, chúc mừng anh." Minh Hà cười, nâng ly rượu như thể không có gì xảy ra.
"Cũng nhờ sự may mắn thôi." Ngô Lập cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng Hạ Vũ đứng bên cạnh lại cảm nhận được sự căng thắng từ ông ta.
"May mắn thật sự rất quan trọng," Minh Hà nói, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào ông ta. "Nhất là khi có những người sẵn sàng hy sinh mọi thứ để đổi lấy nó."
Ngô Lập cứng người lại, nụ cười dần biến mất. "Cô Tô, tôi không hiểu cô đang nói gì."
"Không sao, chúng ta sẽ có dịp nói chuyện kỹ hơn." Minh Hà đặt ly rượu xuống bàn, xoay người rời đi.
Hạ Vũ bước theo sau, thì thầm. "Cô định làm gì tiếp theo?"
"Thả dây dài, bắt cá lớn. Hắn sẽ không ngồi yên khi biết tôi đang nghi ngờ. Đây là lúc hắn tự lộ mặt."
Ánh mắt Minh Hà lóe lên sự lạnh lẽo. Lần này, cô sẽ không cho bất kỳ ai cơ hội thoát khỏi tay mình.