Ảnh Giới

Chương 260: Tiến Vào Vực Hải Vân



Chương 259: Tiến Vào Vực Hải Vân

Nghe vậy Trưng nữ vẫn là hạ quyết tâm.

"Cảm ơn anh đã chỉ điểm cho chúng tôi.

Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.

Không biết anh tên gì?"

Nghe Trưng Nữ hỏi vậy thì hắn ta mới đưa tay, kéo vành mũ phớt để lộ vẻ đẹp lãng tử của mình mà nói.

"Tôi là Bá Tước Máu, Huyết Hưng Đạo.

Các người có thể gọi là Bá Tước Máu hoặc Huyết Hưng."

Sau đó, chúng tôi cố gắng thông qua Huyết Hưng tìm hiểu thêm một chút thông tin về Hải Vân để tăng sắc xuất có thể đi qua.

Còn ba ngày nữa sẽ rơi vào ngày 14 nên chúng tôi quyết định sẽ chuẩn bị chút nhu yếu phẩm.

Tôi nhanh chóng đem tiền đi mua hết các động vật gia cầm trong khu vực xung quanh thành trấn rồi g·iết c·hết vứt vào không gian.

Đặc điểm lớn nhất là không gian của tôi vẫn có thể giúp vật để trong đó không bị hư thối.

Thấy tôi có nhiều tiền thì lại có một đám d·u c·ôn muốn tới xin tiền.

Ngày hôm đó chúng chặn đường của chúng tôi.

Một tên đầu xanh, đầu đỏ nhảy ra quát lớn.

"Này anh bạn nhỏ.

Dạo này mấy anh hơi đói, chú có thể cho các anh ít tiền để bọn anh ăn uống không?"

Trưng Nữ nghe vậy thì rất tức giận nhưng tôi đã ngăn cản rồi nhìn đám thanh niên đó nói.

"Đại ca à.

Em quả thực có chút tiền.

Anh qua đây em đưa hết cho anh."

Tên thanh niên đó cũng chẳng sợ mà đi qua.

Tôi cũng giữ đúng lời mà đưa hắn một ít tiền.

Sau khi nhận xong, chúng vui vẻ rời đi.

Không phải tôi sợ mà tôi có ý khác.

Ngày hôm sau, chúng tôi đi tới vực Hải Vân.

Trước khi đi còn không quên khoe khoang mình có rất nhiều tiền cộng với việc trước đó chúng tôi mua sắm rất nhiều đồ đạc nên đã dẫn tới không ít những kẻ mạnh muốn c·ướp đồ của chúng tôi.

Chúng không sợ chúng tôi có thể phản kháng vì trước đó đã thấy tôi phải đưa tiền cho đám d·u c·ôn.



Bên cạnh đó, lại nghe tin có thể đi qua Hải Vân mà tới bờ bên kia.

Nghe nói bên đó là một nơi vô cùng giàu có.

Chỉ đi đường cũng có thể nhặt được bảo vật nên rất nhiều người đã bắt đầu muốn liều mạng.

Đây chính là hiệu quả mà tôi muốn.

Chúng tôi đi tiến vào vực Hải Vân mà không gặp phải cản trở.

Những kẻ có ý đồ xấu cũng rất nhanh bám theo.

Dưới sự hỗ trợ của Bạch Tượng chúng tôi luôn giữ được khoảng cách với đám bám đuôi đó.

Tới trước Vực Hải Vân chúng tôi trực tiếp tiến xuống.

Đứng từ trên có thể thấy cả vực đều chìm trong sương mù giống như được bao phủ bởi biển mây vậy.

Tiến xuống dưới cũng có cảm giác ẩm ướt, rêu mốc.

Ánh sáng bị mây mù che nên ở dưới luôn trong trạng thái âm u như lúc rạng sáng.

Căn đúng thời gian chúng tôi một mạch phi thẳng.

Bạch Tượng chạy một lúc thì cũng mệt nên dừng lại nghỉ ngơi.

Miệng không ngừng kêu gào.

"Hu hu, mệt c·hết voi rồi.

Không chơi chạy đua nữa đâu.

Chẳng có gì vui cả."

Chẳng là trước đó tôi lừa Bạch Tượng là tham gia đua với đám bám đuôi.

Nếu về đích trước sẽ có rất nhiều đồ ăn ngon.

Nghe vậy Bạch Tượng mới dốc sức mà đi.

Nhưng giờ cô bé hết hứng rồi nên sẽ rất khó lừa nữa.

Tôi cố gắng thế nào cũng không thể khiến Bạch Tượng đứng dậy đi tiếp.

Trưng Nữ thấy vậy mới lại gần.

"Nếu em có thể đi qua khu rừng này đầu tiên thì sang kia, chị mua cho em thật nhiều đồ trang điểm đẹp."

Nghe vậy Bạch Tượng đôi mắt to tròn chớp chớp.

"Phải mua một trăm cái, à không một ngàn cái."



Nghe vậy Trưng Nữ cũng đáp ứng.

"Được, được.

Em muốn bao nhiêu có bấy nhiêu."

Nghe xong cái đó, Bạch Tượng mới tiếp tục tiến bước.

Lúc này mặt trời đã lên và mây mù cũng đã tan.

Trong tháng kì thực chỉ có ba ngày không mây cũng chính là ba ngày trăng tròn.

Vì không mây nên ma sói hay ma cà rồng cũng không xuất hiện.

Nhưng phía sau chúng tôi vẫn là một đám lang sói đang rình rập.

Tôi thở dài nhưng vẫn không quên trêu trọc Bạch Tượng.

"Ài, đúng là chị em luôn muốn mình xinh đẹp ngay cả khi hóa thành voi."

Cứ như vậy chúng tôi nhanh chóng vượt qua ngày đầu tiên ở Hải Vân.

Thậm chí đêm đó cũng không thấy có dị tượng gì.

Tới ngày thứ hai lúc đêm xuống, khi ánh trăng bắt đầu xuất hiện.

Chúng tôi đang cảm thấy trời đêm thật đẹp và việc đi qua Hải Vân quả thực đơn giản hơn chúng tôi nghĩ nhiều.

Nhưng chưa để chúng tôi vui mừng thì một đám người cầm kiếm đã vây chúng tôi lại.

Một tên trẻ tuổi đẹp trai nhếch miệng cười nói.

"Thật không ngờ các người chạy nhanh như vậy.

Cũng may chúng ta cũng có ngựa và nước thánh của phù thủy.

Không thì thực sự không đuổi kịp."

Một tên trung niên mặt sẹo đứng ở bênh cạnh, nhanh chóng chĩa kiếm về phía chúng tôi.

"Mau bỏ hết tiền trong người ra, chúng ta có thể cho các người toàn thây."

Một tên mặt chuột kẹp lại đi ra nói.

"Tử Tước, cô gái kia nhìn bề ngoài có dáng người không tệ.

Hay là?"

Rất nhanh chúng hiểu ý nhau mà nở nụ cười xấu xa.

Một tên không nhịn được trực tiếp nhảy lên người Bạch Tượng mà kéo che mặt của Trưng Nữ xuống.

Nhưng hắn vừa chạm tay vào da của Trưng Nữ thì trực tiếp hóa đá.

Đám đồng bọn đang cười thì chợt ngậm miệng.



Chúng lắp bắp sợ hãi nói.

" Cô, cô là phù thủy."

Bọn chúng nghĩ Trưng Nữ đã phù phép đồng bọn của chúng.

Tên thanh niên kia nhanh chóng khôi phục tâm tình.

Hắn nói với đồng bọn.

"Sợ gì chứ, một phù thùy thôi mà.

Phù thủy thì cảm giác lại càng tuyệt với chứ sao.

Anh em, lên nào."

Tôi đang định dịch chuyển ra sau lưng hắn để giải quyết, tạo cơ hội cho Bạch Tượng đưa Trưng Nữ đi.

Mặc dù Bạch Tượng khá mạnh nhưng cô bé lại rất nhát gan.

Ngay vừa lúc nãy, đôi chân cô bé đã bắt đầu run rẩy.

Nhưng hai bên còn chưa kịp động thủ thì ở xa xa đã vang lên tiếng hét thảm.

Tiếng hét lớn như đánh động tất cả các sinh vật đáng sợ đang ngủ say trong khu rừng.

Rồi nhanh như một cơn gió.

Một bóng đen vụt qua.

Một t·ên c·ướp lập tức bị một sinh vật đầy lông lá có cái đầu sói, lại đứng thẳng như người cao hơn hai mét cắn cổ tha đi.

Hắn vừa ngậm con mồi đang không ngừng giật giật vừa đưa ánh mát khát máu nhìn chúng tôi.

Và cũng chỉ trong giây lát đó, có hàng chục bóng đen từ trong bóng tối lao ra mà vồ lấy những kẻ xấu số đi vào địa bàn của chúng nó.

Khắp cả khu rừng rất nhanh tràn ngập tiến sói tru và kêu gào sợ hãi.

Tôi lập tức thúc dục.

"Bạch Tượng, đem Trưng Nữ chạy mau.

Đây là đám ma sói đó."

Bản thân tôi cũng dịch chuyển ra xa.

Mùi máu tanh nhanh chóng thu hút cả những sinh vật trắng ởn, gầy gộc lao tới.

Chúng có hình dáng con người nhưng hành động lại không được tự nhiên.

Đại khái là rất giống zombie.

Ngay khi chúng xuất hiện thì bày sói lần nữa nhảy tới.

Cả hai cứ vậy mà cắn xé lẫn nhau không kiêng rè.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.