Quả nhiên nửa tháng sau thì thành Bắc Nho đã đem quân phát động thánh chiến.
Mà đám thương nhân sau khi mua số lượng lớn vũ khi thì cũng âm thầm vận chuyển về.
Cứ vậy chúng tôi chia ra hành động.
Huyết Hưng cùng với Bá Tước Thường Kiệt dẫn quân ngăn cản mà tôi và kỵ sĩ Công Uẩn âm thâm xâm nhập hậu phương địch.
Đám Trưng Nữ thì đảm nhiệm hậu phương.
Dù sao họ cũng không phù hợp chiến đấu.
Rất nhanh hai quân đã đứng đối chiến nhau ở trên xa trường.
Nhìn tổng quan thì q·uân đ·ội thành Bắc Nho nhiều hơn cả chục lần thành Nguyên Trai.
Một tên thanh niên cao gầy thư sinh xuất hiện, trên đầu hắn cũng có một cái vương miện màu tím.
Hắn nhìn về phía quân lính thành Nguyên Trai mà quát the thé.
"Nhân Hoàng của các người đâu?
Còn không mau cút ra đây chịu c·hết đi."
Huyết Hưng cưỡi ngựa bước ra cũng không yếu thế quát.
"Một đám ô hợp nghĩ có thể trở thành Nhân Vương sao?
Hôm nay các người đều phải c·hết."
Nói rồi hai nhân hoàng phất tay.
Quân lính hai bên cứ thế mà lao vào chiến đấu.
Một bên chiến đấu vì bị ép buộc với một bên là vì bảo vệ cuộc sống hạnh phúc đang có.
Dù q·uân đ·ội của thành Bắc Nho nhiều gấp mười lần nhưng họ lại mệt mỏi với cuộc sống hiện tại còn bên thành Nguyên Trai thì đều tràn đầy khát vọng sống.
Chưa kể trang bị của thành Nguyên Trai cũng nhỉnh hơn nhiều nên cả hai bên tạm thời không phân thắng bại.
Hai nhân hoàn cũng tiến hành đối chiến để chứng minh bản thân đủ khả năng lãnh đạo nhân tộc thoát khỏi diệt vong trong loạn thế.
Tên Nhân Hoàng bên kia tên Long Viên, hắn dùng ma pháp cưỡi chổi bay lên trên trời.
Huyết Hưng cũng không kém cạnh.
Sau lưng xuất hiện một đôi cách dơi.
Hai bên đối chiến với nhau trên không trung mặc kệ cuộc chiến ở phía dưới.
Xung quanh, xa xa cũng có sự tham gia của một số mà pháp sư và kỵ sĩ nên trên chiến trường lâu lâu lại có v·ụ n·ổ lớn do ma pháp thi triển ra.
Huyết Hưng không kiên nhẫn mà lao tới để cận chiến nhưng Long Viên lập tức cầm đũa thần phát động ma pháp.
Một vùng không gian phía trước Huyết Hưng trở nên trầm trọng hơn.
Nhận ra đây là ma pháp quy tắc trọng lực nên Huyết Hưng lập tức thay đổi phương hướng vòng qua.
Long Viên cũng không phải kẻ ngốc nên hắn lập tức phát động ma pháp giảm tốc.
Cả cơ thể của Huyết Hưng như rơi vào đầm lầy, di chuyển vô cùng khó khăn.
Ngay lúc đó thì một loạt cầu lửa bay tới đánh bay Huyết Hưng ra sau.
Đây là cách chiến đấu thông thường của ma pháp sư.
Họ kết hợp giữa ma pháp công kích và ma pháp quy tắc để khống chế đối phương.
Huyết Hưng bị đẩy lùi nhưng chỉ b·ị t·hương nhẹ.
Vết thương nhanh chóng mà lành lại nhờ năng lực của huyết mạch ma cà rồng.
Thấy Huyết Hưng không b·ị t·hương sau chiêu đó, khiến Long Viên vô cùng khó chịu.
Hắn tán thưởng.
"Không hổ là một Nhân Hoàng, ngươi không yếu."
Huyết Hưng thì hừ lạnh.
"Ngươi thì quá yếu."
Nói rồi Huyết Hưng lần nữa bay qua.
Lần nay Long Viên dùng ma pháp lão hóa.
Đây là một ma pháp rất mạnh.
Nếu kẻ trúng chiêu không có khả năng hóa giải thì rất nhanh cơ thể sẽ mục nát.
Nhưng ma pháp đó tác dụng lên người Huyết Hưng lại chẳng có tác dụng gì.
Hắn không hề già đi như thể đó vốn là diện mạo cuối cùng đời hắn rồi.
Thấy Huyết Hưng nhanh chóng tới gần thì Long Viên tung thêm mấy ma pháp hỏa cầu.
Tất cả chúng đều bị Huyết Hưng chém nổ.
Lúc này, Long Viên biết mình không phải đối thủ của Huyết Hưng.
Huyết Hưng có thể kháng lại hầu hết ma pháp của hắn khiến hắn trong lòng sinh ra sợ hãi.
Hắn nhanh chóng điều khiển chổi bay về phía q·uân đ·ội của mình.
Huyết Hưng rất nhanh đã áp sát Long Viên nhưng hắn lại dùng ma pháp khiến Huyết Hưng hóa thành một con cừu.
Mặc dù rất nhanh ma pháp bị lực lượng huyết mạch thanh tẩy nhưng vẫn để Long Viên tranh thủ chút thời gian.
Thấy Long Viên gần chạy về phía quân lính của hắn thì Huyết Hưng đem kiếm phi mạnh tới.
Thanh kiếm xé gió nhanh như chớp.
Nhưng khi gần tới chỗ Long Viên thì bị một ma pháp sư bên hắn dùng ma pháp định hướng khiến không gian bị xoay chuyển.
Thanh kiếm chỉ sượt qua đầu Long Viên để lại một mớ tóc.
Lúc này ở phía dưới nhờ ưu thế số lượng nên quân thành Bắc Nho đã ép quân lính thanh Nguyên Trai về sát cổng thành.
Ngay lúc này một thân hình mặc áo choàng đen như ma quỷ từ trong thành lao ra ngoài.
Hắn cưỡi trên một con voi bọc trong xương cốt.
Đi tới đâu là đánh bay quân địch tới đó.
Hắn như một chiến thần trong tiểu thuyết.
Ở xa có một kẻ bắn một mũi tên nhân lúc hắn không chút ý.
Mũi tên cắm thẳng đầu nhưng sau đó mọi người thấy hắn nhẹ nhàng rút mũi tên ra.
Việc này khiến quân địch vô cùng kinh hãi.
Ở phía của tôi thì đã âm thần đi theo đám thương nhân từ hôm trước.
Sau khi xác định được kho lương thực và binh khí của quân địch ở hậu phương thì tôi lập tức tiến nhập mà trộm đi.
Vì có sự canh giữ của nhiều kỵ sĩ và pháp sư lợi hại nên tôi rất nhanh bị phát hiện.
Lúc này, tôi đã không còn quản được nhiều như vậy mà liên tục dịch chuyển không gian để trộm đồ.
Thậm chí cả một cái lều lớn cũng bị tôi trực tiếp đưa vào không gian.
Một lão già phù thủy thấy vậy thì quát lớn.
"Nhanh, mau bắt hắn."
"Chó c·hết, bên địch có yêu tinh tới trộm đồ."
Rất nhanh, rất nhiều kỵ sĩ và cung thủ xuất hiện mà vây quanh tôi.
Tôi dịch chuyển mà tranh né rồi lại trộm đồ.
Tôi trộm như chưa bao giờ được trộm.
Dù sao không gian của tôi cũng lớn lại ở ngay trên người nên không mất nhiều thời gian thi pháp.
Sau khi xác định đã không còn gì thì tôi mới trực tiếp rời đi.
Mấy tên phù thủy rất nhanh cưỡi chổi đuổi theo sát nút.
Kỹ sĩ cũng lên những con ngựa được phù phép mà truy kích.
Nhưng chúng tôi sớm đã có chuẩn bị.
Kỵ Sĩ Công Uẩn đã thiết lập bẫy dập ở ngoài từ trước.
Rất nhiều dây thép được giăng ra.
Khi đám người kia đuổi theo tôi với tốc độ cao thì tôi dùng nốt năng lượng cuối cùng để dịch chuyển đi một khoảng.
Mấy kẻ kia đuổi theo điên cuồng mà không chú ý.
Chỉ trong chốt nát rất nhiều ngựa bị vấp ngã.
Những phù thủy tốc độ cao đi qua dây thép thì rất nhanh đã dừng lại.
Sau đó cơ thể chia năm xẻ bảy.
Ngay lúc này, đám người Kỵ Sĩ Công Uẩn lập tức bắn tên tiêu diệt những kẻ còn sống sót đang bối rối.
Quân đội thành Bắc Nho không kịp hiểu gì đ·ã c·hết hết.
Sau khi xong việc, Kỹ Sĩ Công Uẩn lập tức xoay ngựa, đưa tôi trở về thành Nguyên Trai.
Về tới nơi chúng tôi đã thấy quân địch áp sát cửa thành.
Bạch Tượng và tên áo choàng đen tuy mạnh nhưng song quyền nan địch tứ thủ.
Họ cũng bị ép lùi lại liên tục.
Tôi rất nhanh nhận ra tên áo choàng đen đó chính là Khô Cốt Quang Long.