Sau đó chúng tôi đi theo tên gia đinh kia tới nhà phú hộ.
Tới nơi, hiện ra trước mặt chúng tôi là một nơi vô cùng xa hoa, cây cối um tùm, non xanh nước biếc đủ cả.
Đúng là sống trên xương máu người dân có khác.
Tôi khinh! Gia đình phú hộ thì có rất nhiều người làm nhưng bao trùm tất cả là cảm giác hoang mang, lo sợ.
Nhà phú hộ có 3 người con.
Ngoài người con trai vừa mất thì còn hai cô con gái.
Cô cả là con vợ lớn còn cô út là con vợ lẽ.
Người con trai và cô cả được nuông chiều từ bé nên đâm ra khinh người còn cô út thì do bị hắt hủi nên cô luôn sống hòa đồng, luôn luôn giúp đỡ người dân xóm làng.
Kể cả chuyện hôm nay cũng vậy, nhờ cô ra ngoài giúp đỡ bà con mà hay tin chạy về gọi phú hộ.
Âu đó cũng là chút phúc khí mà nhà phú hộ có được.
Nếu không có tiếng thơm của cô con út có lẽ chúng tôi cũng chẳng muốn giúp.
Nói qua về ngoại hình của gia đình phú hộ.
Bề ngoài toát lên đúng vẻ tham quan chính hiệu.
Ông phú hộ thì béo tròn, gương mặt thì lại đầy vẻ hung thần ác sát.
Hai cái lông mày dày rậm, cái râu thì vểnh cao.
Bà vợ cũng béo không kém nhưng được cái cao ráo.
Có nét xinh đẹp nhưng lại toát ra một vẻ chua ngoa, cao ngạo.
Cô con gái cả thì hưởng hết vẻ đẹp của mẹ.
Mặc dù xinh đẹp nhưng cũng chẳng thể ưa nổi, cộng thêm một cái nốt ruồi lớn trên mép trông phát ớn.
Nói câu nào thối câu đấy.
Chỉ có cô con gái thứ hai kia thì vừa đẹp người, vừa đẹp nết.
Cô có gương mặt trái xoan, dong dỏng cao lại được cái cười có má lúm đồng tiền rất duyên dáng.
Ai nhìn cũng muốn yêu.
Đúng là tướng do tâm sinh, chỉ cần khí chất toát ra thì chẳng cần người tu đạo, chỉ cần tâm sáng cũng có thể thấy rõ.