Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1570: Ngươi đep, cua càng đẹp (thượng)



- Oa! Sư Sư cô nương, cô thật sự là quá xấu xa...Lý Sư Sư đang ăn vui vẻ, đang mê muội, chợt nghe được Lý Kỳ quát to một tiếng, giật mình kinh hãi, thiếu chút nữa bị nghẹn chết, liền ho vài tiếng, khẩn trương uống ngụm nước, còn chưa thở kịp trở lại bình thường, liền vội nhìn Lý Kỳ nói:

- Ngươi kêu cái gì?

- Cô tự xem.Lý Kỳ tay chỉ hướng vào phía trong lồng.Lý Sư Sư thăm dò nhìn lên, trên mặt trắng nõn vụng trộm xuất hiện tia đỏ ửng, hoá ra đầu phượng trong bức tranh phượng hoàng Lý Kỳ vẽ không thấy đâu nữa.Lý Kỳ u oán nói:

- Người ta Thanh Chiếu tỷ tỷ đều còn chưa giám định và thưởng thức đủ, cô vừa lên đến đã đem đầu phượng ăn mất, ta muốn ngăn cũng không ngăn được. Lý Sư Sư lại mặt đỏ như máu, chỉ muốn tìm cái lỗ để chui vào.Lý Thanh Chiếu cười ha hả nói:

- Được rồi, được rồi, kỳ thật bức họa này của ngươi chỉ cần có thể vẽ được ra cái đường viền, cũng đã vô cùng giỏi rồi, về giám định và thưởng thức, ta thấy cũng không cần thiết bằng cái đó.Ngụ ý, chính là tranh này của ngươi chỗ lợi hại chính là thủ pháp, mà không phải là bản thân của bức tranh, nên giám định và thưởng thức lúc ngươi vẽ tranh cũng đã giám định và thưởng thức xong xuôi rồi.- Đồ ăn không phải là làm cho người ta ăn sao.Lý Sư Sư cũng phản bác.Được rồi, được rồi, nơi này đều là nữ nhân, ta người ít không đánh lại số đông, ta không tranh giành với ngươi. Lý Kỳ ngược lại cười, nói: - Vậy được, nếu Sư Sư cô nương đẫ đói đến như vậy, thì ta bắt đầu dọn thức ăn lên.


A - - -!Lý Thanh Chiếu hỏi vội:

- Ngươi sao vậy?

- Không sao, không sao.Lý Kỳ căng thẳng mặt lắc lắc đầu, ánh mắt xéo qua hung hăng liếc Lý Sư Sư.Lý Sư Sư lại không nhìn hắn, còn tiếp đón đám người Lý Thanh Chiếu nói: - Tỷ tỷ, Yến Phúc, các ngươi mau nếm thử món đậu phụ sấy khô này, thật sự là ngon cực kỳ.Cô thật ác! Xem ra Phong Nghi Nô đoạt mệnh truy hồn chân cũng là kế thừa từ cô.Lý Kỳ xoay người đi đến phòng bếp.Lý Thanh Chiếu nhìn Lý Kỳ rời khỏi bóng lưng, hiếu kỳ nói:

- Lý Kỳ vậy làm sao được, đi còn khập khiễng đấy.Lý Sư Sư cười nói:


- Không sao, đoán chừng là vừa rồi vẽ tranh đến nhập thần. Chân tê rồi.Chỉ chốc lát sau, đồ ăn này liền dọn lên, tổng cộng là năm món đồ ăn, đồ ăn không nhiều lắm, nhưng đều vô cùng tinh xảo, nhìn một chút cũng khiến người ta thèm chảy nước miếng, hơn nữa mỗi một món đều tràn đầy mùi cua. Sau khi đồ ăn dâng đủ, Lý Kỳ cũng nhập tọa, mà Tô Vân lại xoay người đi tới phòng bếp.Lý Kỳ hiếu kỳ nói:

- Tô nương tử, đồ ăn đều lên hết rồi. Cô thế này là đi đâu?Tô Vân nói:

- Ồ, ta đi quét dọn phòng bếp chút.

- Miên đi, miên đi.Lý Kỳ phất tay, nói:


- Cô cứ lại đây ngồi đi, nếu Nha Nội biết ta đem nữ nhân y làm người giúp việc sai bảo, y thế nào cũng phải lấy đao đuổi chém ta, cô không biết, chồng của cô lại khắc ta nhất đó. Lý Thanh Chiếu, Lý Sư Sư cũng gọi Tô Vân lại đây ngồi.Vốn dĩ với xuất thân của Tô Vân, đâu có tư cách ngồi một chỗ với bọn họ. Nhưng hiện giờ trên đầu nàng đính danh hiệu người phụ nữ của Cao Nha Nội, vậy lại khác biệt rồi, không nói gì khác, dựa vào Cao Nha Nội và giao tình của Lý Kỳ. Cái vị trí này vẫn cứ là có.Tô Vân thịnh tình không thể chối từ, trong miệng vẫn là ngồi xuống, nhưng ở trước mặt Lý Thanh Chiếu bọn họ vẫn là nhìn rõ vô cùng gò bó, dù sao cũng đã từng sống trong tầng lớp không giống nhau. Trong lòng tự ti là chuyện không thể tránh khỏi.Lý Thanh Chiếu nhìn cua đầy bàn, trong lòng hơi xúc động, nói:

- Người Đại Tống ta yêu cua chỗ nào cũng có. Mà Tô bá bá lại ham cua thành nghiện, người ta thiên kim mời ông ta cho chữ, ông ta coi thường không thèm để ý, lại đồng ý lấy thơ đổi cua.Lý Sư Sư nói:

- Chuyện này ta cũng hiểu biết, nhớ ở trong Tô đại học sĩ thi tập có một câu như vậy, 'Có thể cười Ngô Trung tham Thái Thú, một thơ đổi được hai càng nhọn '.Lý Kỳ nghe được lắc đầu nói:

- Cái này Tô đại học sĩ không khỏi cũng quá cái kia điểm đi, thiên kim có thể mua bao nhiêu cua, quý giá không đổi, chạy tới đổi cua, việc này ta thực không làm được, quá thua lỗ rồi.Triệu Tinh Yến chớp con mắt khinh thường, người này trong mắt ngoại trừ tiền, còn có cái gì đây!Lý Sư Sư tức giận nói:

- Tô đại học sĩ một thế hệ văn hào, nói đến tiền thô tục quá.Lý Kỳ hai tay dang ra, nói:

- Nói về cua cũng không thấy được cao nhã ở chỗ nào!Lý Sư Sư ngẩn ra, nói không ra lời.Lý Thanh Chiếu khẽ cười nói:

- Mỗi người đều có chí hướng của riêng mình, đáng tiếc Tô bá bá đã qua đời, nếu không thì, các ngươi thật ra nhưng biện cái cao thấp, có điều trước khi ở đây, ta nghĩ Tô bá bá chắc chắn trước tiên sẽ ăn hết chỗ cua này, sau đó lại cùng ngươi tranh giành cao thấp.Nói xong nàng cầm lấy chiếc đũa, nói:

- Để bao nhiêu món ngon không ăn, chẳng phải là lãng phí sao.Trước kia Lý Thanh Chiếu và Tô Thức bọn họ lúc ăn cơm cùng nhau, mới bắt đầu nhất định sẽ lấy thi từ ca phú trợ hứng, nhưng có Lý Kỳ ở đây, hứng thú này rất khó kéo lên được!Nhưng cũng chính bởi vì có Lý Kỳ ở đấy, hứng thú đối với món mỹ vị này nhất định là có tăng chứ không giảm.Lý Thanh Chiếu một mực quét tới, phát hiện bên trong vài món đồ ăn, duy chỉ có cua trong một mâm giữ được trọn vẹn, màu như cua tươi vậy, trông rất sống động, liền hỏi:

- Lý Kỳ, món cua này gọi là gì, hình như không có dấu vết hấp hay chiên.
- Thanh Chiếu tỷ tỷ không hổ là mỹ thực gia.Lý Kỳ thói quen khích lệ Lý Thanh Chiếu một câu trước, rồi sau đó mới nói:

- Món cua này tên là Lý Thị say cua, cách nấu này không hấp không luộc không chiên, nhưng công đoạn lại là món rườm rà nhất trong mấy món ăn này, khoảng chừng có hai mươi mốt bước, cũng kém một chút so với cá nóc vậy.Triệu Tinh Yến ngạc nhiên nói:

- Không hấp không luộc không chiên, vậy chẳng phải là sống hay sao?

- Nói sống cũng không sai, nhưng sống ở đây chỉ đại biểu một nghĩa, đó chính là tươi. Lý Kỳ khẽ cười nói:

- Kỳ thật món ăn này chính là ta Túy Tiên Cư lại sắp tiến cử món ăn nổi tiếng, đầu tiên cua này muốn bắt lên phải để sống trong nước gần một tháng, loại bỏ tạp chất nước bùn và vật đục trong dạ dày cua, để đạt tới cua trong ngoài sạch sẽ, sau đó lại để sống trên cạn bảy ngày, đợi sau khi dịch trong miệng cua phun hết, mới bắt đầu bắt tay nấu nướng.Nghe đến đó, đám người Lý Thanh Chiếu đều có chút sững sờ, thế không khỏi cũng quá cẩn thận rồi, còn phải đợi đến khi nước miếng trong miệng phun sạch sẽ.Lại nghe Lý Kỳ nói:

- Theo sau chính là cạo lông cho cua, cái này cũng giống như vặt lông cho gà vịt, khác nhau chính là, sau khi cạo lông, nhất định phải giữ cua sống, hơn nữa không được làm xước cua. Cuối cùng chính là đem cua để vào trong rượu đã mật chế trước đó, đấy chính là tinh túy món ăn này có được.Triệu Tinh Yến như thoáng chút suy nghĩ nói:

- Vậy có chút giống với Hoa điêu túy của Túy Tiên Cư các ngươi.Lý Kỳ lắc đầu nói:

- Trình tự của Hoa điêu túy rất tùy ý, hương vị kỳ thực ra cũng không ra gì, không được coi là tác phẩm bậc cao.Lý Sư Sư cười nói:


- Ngươi nói như vậy chẳng phải là tự đập chiêu bài của chính mình.Lý Kỳ vô sỉ nói:

- Món ăn đó lại không phải ta làm, chả có quan hệ gì với ta cả.Lý Thanh Chiếu cười lắc đầu, nói:

- Ngươi vẫn là mau nói ra chỗ tinh túy của Túy Cua này đi.

- Được. Lý Kỳ tiếp tục nói:

- Kỳ thật các ngươi cũng nên biết được, cua này sau khi được nuôi dưỡng qua các bước như nuôi trong nước, nuôi trên cạn, rồi cạo lông, nhất định sẽ đói khát khó nhịn, nên vừa vào đàn, nhất định cuồng uống vô độ, mãi đến tươi sống say mà chết, cho nên sau khi đem cua để vào đàn, ngươi không thể lập tức bỏ đi, mà là phải nghiêng tai lắng nghe, động tĩnh bên trong càng lớn, thì chứng minh cua này vô cùng đói khát, làm được như vậy hương vị có được lại càng tăng mỹ vị, bịt kín đàn ướp gia vị nửa tháng, là có thể ăn.

- Loại phương pháp làm cua này thật đúng là hoàn toàn mới.Lý Thanh Chiếu nghe được hứng thú dạt dào.

Trong đầu nghĩ đến hình ảnh cua điên cuồng uống rượu, đủ để kích thích hệ bài tiết trong miệng tăng mạnh rồi.Lý Kỳ thấy chúng nữ đều nhìn chằm chằm cua, dường như đều muốn làm người đầu tiên ăn cua, vì thế đứng dậy dùng dao đem hai con cua trong mâm tách ra, mỗi người phân một phần, dù sao ở đây còn có vài món ăn khác, nếu một người một con, Lý Kỳ sợ các nàng một lát đã no rồi.Ngửi thấy mùi rượu từ trong thịt cua phát ra, vài nữ nhân cũng đã say rồi. Gì cũng không nói rồi, vội vàng bắt đầu ăn. Khi mở miệng thưởng thức, chợt cảm thấy chất thịt cực kỳ tươi mới, đầy hương tươi trong răng.


Nhưng mà khi nước thịt ở giữa ép chảy ra, mùi rượu nồng đậm tràn ngập đến, trong hương thơm mang vị ngọt, ngọt lại không ngấy. Mùi vị kia vô cùng thuần túy chính thống, làm cho người ta say mê trong đó. Rồi lại nói không rõ là hương cua làm người say, hay là rượu làm người say.Người Tống này đều vô cùng thích ăn cua. Lý Thanh Chiếu các nàng thì càng không cần phải nói rồi, trong nhà đều có tiền, cua này cũng ăn không ít, đối với hương vị cua là vô cùng quen thuộc, nhưng món Túy Cua này, lại khiến các nàng cảm giác đến một loại hương tươi trước nay chưa có, trong lòng các nàng đều rõ ràng, không phải thân mình cua này có cái gì khác, mà là chi tiết nhỏ quyết định tất cả. Lý Thanh Chiếu nói:

- Mỹ vị đẳng cấp như vây, đừng nói một bài thơ, cho dù là mười bài đổi một vị, ta cũng nguyện ý đổi.Lý Kỳ ha hả nói:

- Vậy cảm tình tốt, ta yêu nhất thơ của Thanh Chiếu tỷ tỷ, hôm khác có thể tặng ta một quyển tập thơ không.Lại thế rồi. Lý Thanh Chiếu bất đắc dĩ cười nói:

- Chuyện này có gì khó.Lý Sư Sư hì hì nói:

- Tỷ tỷ, đương triều nhất phẩm sùng bái ngươi như vậy, ngươi nên cảm thấy vinh hạnh mới đúng.Lý Thanh Chiếu gật gật đầu nói:

- Ta vẫn luôn cảm thấy vô cùng vinh hạnh.Lý Kỳ giơ tay lên nói: w●ebtruy●enonlin●e●com

- Sư Sư cô nương, vừa thấy cô cũng không phải là người trong Văn Đàn, ở trong Văn Đàn quý ở chỗ lấy văn kết bạn, cái chú ý chính là vẻ văn nhân đó, không, tài văn chương, thân phận địa vị và vân vân, tầm thường.Ta tầm thường? Lý Sư Sư tức giận trợn mắt nhìn thẳng, nói bản thân dường như thật sự giống với người trong Văn Đàn.Lý Thanh Chiếu lại cười nói:


- Vẫn là vị chua khá thích hợp văn nhân.Lý Kỳ ha hả nói:

- Xem đi, ta cùng Thanh Chiếu tỷ tỷ đây chính là vị chua hợp nhau.Lý Thanh Chiếu bất đắc dĩ lắc đầu, lời này càng nói càng thái quá rồi, khẩn trương kéo đề tài lại, chiếc đũa chỉ đến hướng một món đồ ăn trong đó, nói:

- Đây không phải món ăn nổi tiếng Dương Châu thịt viên đó sao?

- Không. Món ăn này lại không thể gọi là thịt viên.Triệu Tinh Yến thấy trong chén là sáu viên thịt màu vàng đang đỡ một viên thịt màu đỏ, mặt trên còn được dùng một chiếc lá xanh để trang trí, nói:

- Đây rõ ràng chính là món ăn thịt viên Dương Châu nổi tiếng mà, huynh đừng hòng bắt nạt ta không biết gì

.- Ta là cái loại người này sao. Lý Kỳ nói:

- Thịt viên chỉ có thể coi là tên chữ của nó.Lý Thanh Chiếu nghe được buồn cười, nói:

- Đồ ăn này còn có tên chữ? Vậy nó có tên là gì?Lý Kỳ ho nhẹ một tiếng, nói:

- Thịt viên hầm gạch cua.Lý Sư Sư cười khúc khích, nói:

- Vậy còn không phải là thịt viên.Lý Kỳ sách một tiếng, nói:

- Điều này có thể giống nhau sao, đều nhiều hơn bốn chữ.

- Được rồi, thịt viên hầm gạch cua thì thịt viên hầm gạch cua, chúng ta đây liền nếm thử thịt viên hầm gạch cua rốt cuộc có cái gì bất đồng.Lý Thanh Chiếu nói xong cầm lấy cái thìa múc một viên viên thịt đặt ở bên miệng nhẹ nhàng thổi, chỉ cảm thấy hương khí hợp lòng người, không kìm nổi môi son khẽ mở, cắn một cái, sau khi nhấm nuốt một hồi, nàng luôn miệng nói ngon:

- Thịt viên này thực không phải là thịt viên kia, thịt này chất đặc biệt béo mềm, hương gạch cua tươi càng nổi bật, ăn kèm với rau xanh, rau xanh xốp giòn mục nát thanh miệng khiến viên thịt trở nên trơn mà không ngấy, mùi thơm ngát trong miệng, thật là làm cho người ta giữ được dư vị rất lâu.Lý Thanh Chiếu nói xong lại dùng hành động để tỏ vẻ, một chút đã đem viên thịt tiêu diệt sạch sẽ rồi, điều này không nghi ngờ chính là quảng cáo tốt nhất.Ba nữ nhân còn lại thấy thế, đều nhâm nhi thưởng thức, không ai không kêu ngon.

- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.