Từ Thu là sinh viên trường Tây Đại, sau khi khai giảng năm hai được hai ngày, cô đã bị phân công đến cổng phía Nam đón sinh viên mới rồi.
Tuy trời đã vào thu nhưng vẫn rất nóng, nhiệt độ buổi sáng cũng đã nóng ngấp nghé 38 độ. Từ Thu ngồi trong căn lều dựng tạm đón sinh viên mới, nhiệm vụ của cô là hướng dẫn các em sinh viên năm nhất tay xách hành lý làm thủ tục đăng ký nhập học.
Cùng vị trí của cô nhưng ở bàn bên cạnh chính là trưởng ban quản lý trực tiếp của cô, nữ thần hệ Trung văn Quý Nguyệt.
Hội học sinh trường bao gồm bảy ban, mỗi ban có ba trưởng ban, dưới quyền mỗi trưởng ban có khoảng bốn đến sáu cán sự, quyền quản lý các trưởng ban thuộc về chủ tịch hội - Đại khái chính là quan hệ quyền lợi theo mô hình Kim Tự Tháp.
Từ Thu thấy ngoài cô ra, các cán sự còn lại ai cũng vây quanh Quý Nguyệt, giống như các ngôi sao vây quanh mặt trăng, hết bưng trà đến rót nước, thậm chí còn không biết tìm được quạt máy mini cầm tay từ chỗ nào, hết sức ân cần.
Nữ sinh tên Quý Nguyệt này, chẳng những nổi tiếng khắp hệ Trung văn mà còn vang danh khắp trường, rất nhiều người đều nghe đến ngoại hình và khí chất hiếm có khó tìm của cô nàng đó là chưa kể đến dáng người ma quỷ dù chăm chỉ tập luyện cũng không bằng, ngoài ra còn yểu điệu thục nữ, dịu dàng hào phóng. Ngay cả con gái 100% như Từ Thu còn có khi ngắm Quý Nguyệt đến ngẩn ngơ.
Bởi vì quá hoàn hảo, cho nên dù người ta muốn ghen ghét cũng ghen ghét không nổi. Cho đến bây giờ, Từ Thu vẫn nhớ như in cảnh lần đầu cô đến hội học sinh phỏng vấn, lúc ấy Quý Nguyệt vẫn còn là cán sự, cô nàng đưa phiếu đăng ký cho cô, nụ cười ấm áp như nắng mai.
Vì vậy cũng không khó lý giải, đường đường là chủ tịch hội học sinh cao cao tại thượng lại vì tình riêng giúp đỡ Quý Nguyệt hết lần này đến lần khác, đúng không?
Từ Thu cười cười nhìn nam sinh đang ngồi lật xem phiếu đăng ký ở phía sau.
Tạ Ung, nam thần ngành kiến trúc, cùng khóa với cô, hiện là chủ tịch hội sinh viên của trường.
Trên Tieba đã từng có vô số hot topic đẩy thuyền hai người kia, miêu tả Tạ Ung đứng đầu bảng xếp hạng nam thần người ta muốn hẹn hò nhất. Đương nhiên, Từ Thu cũng thừa nhận lời này nói rất đúng Tạ Ung mang vẻ đẹp trai cực kỳ đứng đắn, đúng kiểu con nhà gia giáo, danh gia vọng tộc. Dùng cụm từ “Thanh phong tễ nguyệt” để hình dung là thích hợp nhất, chẳng qua là, lúc không nói tiếng nào sẽ lạnh lùng khó gần, còn khi mỉm cười lại mang cho người ta cảm giác hiền lành chững chạc. Cậu ta cũng hoàn mỹ đấy, là một người chẳng có nổi một khuyến điểm Vào đúng hai ngày trước, suy nghĩ của Từ Thu đều giống đa số mọi người, cô cũng cho rằng như vậy.
Nếu không phải cô vô tình nhìn thấy cảnh đó.
Hai ngày trước, toàn thể hội sinh viên đã tổ chức một cuộc họp đầu tiên sau khi khai giảng tại hội trường của tòa nhà Hành Tri. Họp xong Từ Thu định quay về ký túc xá, nửa đường phải quay lại lấy laptop bỏ quên ở phòng họp, cách một cánh cửa, cô nghe thấy Quý Nguyệt nhỏ giọng năn nỉ Tạ Ung
“... Cậu giúp tôi một lần không được sao, dù gì cũng chỉ thêm tôi vào danh sách đề cử mà thôi, rất đơn giản... Xin cậu đấy, danh sách này thật sự rất quan trọng với tôi...”
Bình thường Từ Thu không mấy quan tâm đến danh sách học bổng gì gì đó, nhưng trùng hợp chính là vào ba hôm trước, ba bạn cùng phòng ký túc xá của cô có nói đến chuyện này
Chủ tịch hội sinh viên trường có tư cách đề cử sinh viên ở lại trường nghiên cứu sau đại học, song chỉ là đề cử, nhà trường còn phải làm thêm một bước sàng lọc nữa.
Có điều, người nhạy bén đều hiểu, trên cơ bản chỉ cần được đề cử thì tỷ lệ bị đánh rớt là rất thấp, trừ khi thành tích rất tệ hoặc phạm lỗi lầm đặc biệt nghiêm trọng.
Quý Nguyệt đang học năm thứ ba, cô ấy sắp phải đối mặt với kỳ thực tập hoặc thi nghiên cứu sinh, thứ cô ấy muốn, đại khái liên quan đến việc này.
Từ Thu đoán Tạ Ung sẽ không đồng ý, bởi vì bình thường con người cậu ta trông rất quang minh lỗi lạc, nhưng mà cậu ta không từ chối thẳng thừng như Từ Thu nghĩ, thay vào đó cậu ta im lặng thật lâu - Không biết tại sao tính xấu bộc phát, ma xui quỷ khiến thế nào, Từ Thu mở điện thoại ghi âm.
".. Quý Nguyệt, chỉ duy nhất lần này, tôi chỉ có thể thêm chị vào danh sách, những thứ khác... tôi không giúp được.”
Từ Thu ấn tắt điện thoại, không vội vào lấy laptop mà lặng lẽ rời đi.
Cô nhìn Quý Nguyệt đang cúi đầu điền đơn và được mọi người vây quanh, còn Tạ Ung ngồi ngay phía sau, ánh mắt cô lóe lên một tia hứng thú.
Hai người kia, đến bây giờ vẫn chưa biết chuyện của họ đã bị người thứ ba biết.
Đúng lúc này, Quý Nguyệt bên cạnh đột nhiên gọi cô, chất giọng trong veo mềm mại: “Từ Thu, trưa rồi, em đi ăn cơm trước đi, chị và các bạn khác sẽ đón thay em.”
Từ Thu gật đầu dạ một tiếng rồi đứng lên.
Lúc cầm túi xách cô nhìn thấy hai nữ sinh vây quanh Quý Nguyệt lúc nãy đang nhìn cô đầy soi mói, còn nhỏ giọng nói gì đó, Từ Thu nghe không rõ.
Có điều cô có thể suy đoán được đại khái, khi nhắc đến cô các bạn học xung quanh thường chẳng nói gì ngoài hai vấn đề, một là cô quá mờ nhạt, không có cảm giác tồn tại, hai là hơi lầm lì, quái gỡ ít nói, khiến người ta khó lòng yêu thích.
Trên đường quay về ký túc xá Từ Thu rẽ vào quán ăn mua một phần cơm mang về, lúc quét thẻ thanh toán cô nghe hai bạn học nữ phía trước nói chuyện, bảo rằng hôm nay đã nhìn thấy Tạ Ung ở cổng nam rồi.
“...Hôm nay không phải ngày cuối cùng đón tân sinh viên, Tạ Ung vẫn có mặt ở đó, chân dài lắm...”
“... Đừng mơ tưởng, bạn trai tớ là bạn cùng phòng với Tạ Ung đấy, anh ấy nói ngoại trừ bận rộn suốt ngày ở hội sinh viên thì cậu ta chỉ biết học tập, thỉnh thoảng chơi bóng hoặc chơi game, hoàn toàn nói không với yêu đương. Còn nữa, nghe đồn hình mẫu lý tưởng của Tạ Ung chính là Quý Nguyệt của khoa Trung văn, người ta là trai tài gái sắc đó nha...” Từ Thu mua một phần mì xào, lúc đi ngang bồn rửa tay bên ngoài quán ăn, cô nhìn mình trong gương, tóc buộc đuôi ngựa, mặt mày sáng sủa. Kiểu mặt khá phổ biến, ưu điểm duy nhất chính là làn da trắng đến phát sáng do thường xuyên ru rú trong phòng, mặc áo phông bình thường nhất, vai mang túi vải đơn giản nhất.
Trước mắt cô chợt lóe lên hình ảnh Quý Nguyệt và Tạ Ung.
Đúng là khác nhau một trời một vực, cô nghĩ.
Tòa nhà C khu Tân Uyển, tòa nhà 9 tầng có thang máy, máy điều hòa mở hết công suất, vừa đẩy cửa thủy tinh vào, không khí mát lạnh ập vào mặt. Trong lúc chờ thang máy, Từ Thu lấy điện thoại ra vào trang web chính thức của trường xem danh sách ứng viên chương trình nghiên cứu sau đại học vừa được nhà trường công bố, người cuối cùng quả nhiên là Quý Nguyệt, cô nhếch môi cười khẽ rồi thoát ra ngoài.
Cửa phòng ký túc xá vừa khép lại, Từ Thu đi vào, ba người còn lại trong phòng cũng đang bàn tán chuyện danh sách nghiên cứu sinh sau đại học. “Thành tích Quý Nguyệt vốn không tệ, thường xuyên nhận học bổng, có tên trong danh sách cũng chẳng có gì lạ. Người gì ưu tú không chỗ chê, nhân sinh doanh gia*, hâm mộ quá...” Người nói là Bành Anh, cô gái học giỏi nhất trong phòng ký túc xá bọn cỗ.
“Có một bài đăng khác đang bùng nổ trên web đó, chủ topic nói mình là sinh viên đại học năm nhất, sau khi đăng ký nhập học ngày hôm qua, cô bé không tìm được ký túc xá, một anh lớp trên đã giúp cô bé xách va li suốt đường đi, cô bé cho rằng anh lớp trên chỉ là cán sự của hội sinh viên, nào ngờ sau khi nghe ngóng mới biết chính là chủ tịch, gần gũi giản dị như vậy, còn tốt bụng như vậy, chậc, thật sự khiến người ta động lòng...”
Ổ Thuần, người mê mụi Tạ Ung số một trong phòng ký túc xá Từ Thu, cô biết rất nhiều chuyện về Tạ Ung đều thông qua nguồn tin phong phú của cô ta.
Thực tế cho thấy, rất lâu trước đây Từ Thu đã nghe vô số lời đồn đại mà chủ đề chính luôn vây quanh Tạ Ung, thời gian lâu dài, trong tiềm thức Từ Thu đã cho rằng Tạ Ung là người thật sự hoàn mỹ như vậy.
Song làm gì có chuyện đó, đã là con người thì nhất định sẽ có chỗ thiếu sót và vài khuyết điểm nhỏ nhặt. Từ Thu hoàn toàn không hứng thú với một Tạ Ung hoàn hảo không chê vào đâu được, nhưng cô lại có hứng thú với một Tạ Ung mang mặt nạ đạo đức giả.
Chủ tịch hội sinh viên luôn chính chắn điềm nhiên được người người kính trọng quý mến, giả sử thể hiện một vẻ mặt khác, làm vài chuyện người ta không thể tưởng tượng nổi, chẳng phải sẽ thú vị lắm sao?
(*) Nhân sinh doanh gia:Ý chỉ người thắng cuộc, người vô cùng thành đạt, thành công trong cuộc sống, thường được dùng trong trường hợp ghen tị hoặc ganh ghét đối phương.