Cảnh Báo! Thu Dung Thất Bại!

Chương 45: Ban Thưởng



Chương 45 : Ban Thưởng

Thứ này không thích hợp

Sao cái dị thường này kỳ lạ vậy?

Sau khi có được kinh nghiệm thu dung dị thường lần đầu thì Micky cho rằng tất cả dị thường đều sẽ chống cự việc thu dung, hắn cũng chưa từng nghe qua có dị thường nào chủ động muốn được thu dung cả.

Viên Đá Tội Ác này quá chủ động rồi, trái lại còn làm cho Micky thấy có chút bất ngờ.

Micky làm chậm động tác mà kéo Viên Đá Tội Ác vào trong lĩnh vực tinh thần, đáng sợ chính là cái vật này vậy mà lại thuận theo xúc tu tinh thần mà tự bò vào!

Đúng!

Chính là tự mình vào!

"Như vậy đã tính là thu dung rồi sao? Có lẽ là không nhỉ?"

Micky đứng trong lĩnh vực tinh thần mà nhìn Viên Đá Tội Ác vừa mới vào, một bụng đầy dấu chấm hỏi.

Viên Đá Tội Ác thì đang trôi lơ lửng bên cạnh Xiềng Xích Ai Oán, không biết là tại sao Micky lại thấy thứ đồ chơi này vậy mà lại đang liếc mắt đưa tình với hắn, thậm chí là còn rất muốn chạm vào xúc tu tinh thần nữa chứ…..

Micky không quan tâm đến sự khát khao của Viên Đá Tội Ác mà chuyên tâm cảm nhận sự thay đổi của cơ thể mình.

Sau khi mỗi Siêu Thoát Giả thu dung dị thường thì có lẽ sẽ có được năng lực hoặc có được một sự thăng tiến nào đó, nhưng chắc chắn là sẽ có tồn tại một vài sự thay đổi nhất định nào đó. Thế nhưng mà khiến cho Micky thất vọng là, sau một lúc cảm nhận thì Micky vẫn phát hiện bản thân mình không hề có gì thay đổi cả.

Ngoài Xiềng Xích Ai Oán phát ra một trận ùng ục ùng ục cùng với Viên Đá Tội Ác ra thì còn lại chẳng có gì khác.

"Chẳng lẽ là mình phải moi cái gì đó ra à? Nhưng mà bây giờ ta không 'đói' a."

Micky nhíu mày, Viên Đá Tội Ác trông thì có chút không đàng hoàng kia làm cho hắn thật sự có hơi không muốn chạm vào, nhưng mà bây giờ trông tình hình thì thu dung như thế này xem ra là không có hiệu quả.

Nhưng mà Micky cũng chỉ rối rắm một giây mà thôi, dù sao ở bên ngoài cũng là lúc ngàn cân treo sợi tóc rồi, không cho phép Micky có thời gian nghĩ về những thứ có cũng không này được.

Cuối cùng Micky vẫn khống chế xúc tu tinh thần đâm thẳng vào, “dưới ánh mắt mong đợi” của Viên Đá Tội Ác, lần này cũng chẳng cần phải dạo đầu làm chi nữa mà cứ trực tiếp đâm thẳng xuống luôn.

[Viên Đá Tội Ác đang run rẩy……]

Giống như lần trước thì xúc tu tinh thần lại moi ra một khối phát ra ánh sáng mờ mờ.



[Viên Đá Tội Ác sung sướng rồi.]

[Viên Đá Tội Ác hỏi ngươi còn muốn nữa không.]

Mí mắt của Micky giật giật, bỏ qua những tin tức bất thường kia mà không hề vội để xúc tu hấp thu mà dùng Xúc Giác Thông Tin tỉ mỉ nghiên cứu đây rốt cuộc là cái gì.

[Nguồn gốc dị thường: Tội.(vi tế)]

“Tội? Đơn giản vậy thôi sao?”

Lấy nguyên tắc chữ càng ít sự việc càng to thì Micky cảm thấy nguồn gốc này có lẽ cũng không đơn giản.

“Nói như vậy thì thứ này có lẽ chính là nguồn gốc của dị thường, nên là ý nói lực lượng thu được khi thu dung dị thường không phải vì bản thân dị thường đó, mà là nhờ vào nguồn gốc trên người bọn chúng sao?"

Micky càng nghĩ càng cảm thấy cái khả năng này rất cao, bởi vì cái này liên quan đến vấn đề con đường.

Đa số dị thường đều không có tính duy nhất, biểu hiện ra năng lực cũng rất khác nhau, nhưng một khi bị Siêu Thoát Giả thu dung rồi thì lực lượng nhận được đều giống nhau.

“Có lẽ là vậy mới đúng, Siêu Thoát Giả là trong quá trình thu dung không ngừng hấp thụ nguồn gốc bên trong dị thường để có được sức mạnh, những người còn lại thuần phục và điều giáo dị thường trên thực tế cũng chỉ là một dạng quá trình hấp thụ mà thôi, còn ta thì càng đơn giản thô bạo hơn thôi.”

Nghĩ thông suốt được những cái này rồi thì Micky cũng an tâm mà để cho xúc tu hấp thu nguồn gốc đó vào.

Sự vui thích của linh hồn đã khiến Micky nhịn không được mà run rẩy một chút, cảm giác thỏa mãn đó dù cho có đến bao nhiêu lần thì vẫn cứ làm cho người ta khó quên.

Đương nhiên là cũng có chút căng bụng, linh hồn có mọc xúc tu của Micky như là đều được no đủ hẳn lên vậy.

Sau khi tỉ mỉ thưởng thức thì Micky đã phát hiện bản thân hình như là cũng không thêm ra được cái năng lực nào mà ngược lại thì dây xích lại được gia cố thêm, không chỉ chiều dài gia tăng lên, dài nhất đạt đến 15 mét, mà còn xuất hiện thêm một lưỡi dao găm bằng đá thô sơ, bề mặt thì gồ ghề không trơn láng gì cả, lưỡi dao thì lại chẳng có gì sắc bén cả.

Nhưng mà Micky hiểu rất rõ, con dao găm này trông thì là bằng đá đấy, chứ trên thực tế lại có chất liệu cũng tương tự như xiềng xích mà thôi, ít nhất là cũng rất cứng rắn.

Micky mơ hồ cảm thấy con dao găm này nhất định còn tác dụng nữa nhưng là do bây giờ bản thân còn chưa tiêu hóa hết nên chưa biết dùng ra làm sao, đợi đến khi tiêu hóa hết nguồn gốc này chắc sẽ rõ được lưỡi dao găm bằng đá này có tác dụng gì.

"Coi như là có thu hoạch, tốt tốt."

Micky ngước mắt lên nhìn Viên Đá Tội Ác cảm thấy cũng thuận mắt hơn không ít.

Sau khi Micky hấp thụ xong nguồn gốc kia thì sự cộng hưởng giữa Viên Đá Tội Ác và Xiềng Xích Ai Oán cũng đã dừng lại, nhưng mà Micky cũng có thể cảm thấy giữa hai vật có một sự liên kết mỏng manh.



"Cũng chỉ là cảm giác chủ động bị thu dung này là có chút kỳ lạ, chắc là còn có uẩn khúc gì khác ở bên trong đây.”

Micky lặng lẽ ghi nhớ vào trong lòng, sau đó rút khỏi lĩnh vực tinh thần.

Micky vừa mở mắt ra thì liền nhìn thấy hai tên “Yazidi” bị trói gô lại với nhau mà lại còn bị giật điện kia, một vị “thần” đường đường mà bị ép làm thành như thế thì cũng hơi mất mặt quá.

Cũng không biết là do đ·iện g·iật hay là tia phóng xạ nữa mà lại còn do là Micky đã thu dung được Viên Đá Tội Ác nữa nên Micky đã cảm thấy ánh mắt của hai “Yazidi” trở nên trong trẻo hơn rất nhiều.

Trong ánh mắt của các tín đồ khác cũng đều tràn đầy sự mờ mịt, ngay cả thân thể cũng đang dần trở nên trong suốt.

“Đội trưởng, có thể….. ợ!"

Linh hồn no căng khiến cho Micky chút xíu là đã không thể nào nói hết câu được.

Có lẽ là vì cảm giác no đủ đó đã qua, bây giờ thì Micky chỉ cảm thấy mình rất là no, cái cảm giác này kỳ quái lắm, rõ ràng bụng chả có gì mà lại cảm thấy rất no.

Bên kia nhện máy móc của Leon cũng đã dừng phát tia sáng đỏ rồi, mà dây điện cũng chưa có ngắt hẳn mà chỉ ngừng phóng điện mà thôi.

Sau khi xác nhận thấy đồ trên người “Yazidi” dần biến thành màu trắng còn thân thể cũng đang dần thu nhỏ lại thì bên phía Leon mới giải tỏa thép ở điều khiển từ xa.

“OK, làm tốt đấy."

Micky có thể nghe được cả trong giọng nói của Leon có lẫn vài phần thoải mái.

Micky có chút không thoải mái mà ôm bụng, sau đó thì nhìn vào chuột máy móc đang chui tới: “Vậy tiếp theo ta phải làm sao đây?”

Giọng nói nhanh nhẹn của Leon vang lên: "Nghi thức thì cứ tiếp tục thôi, dù sao thì cũng sắp kết thúc rồi, tiếp theo thì ngươi có thể đi nghỉ ngơi đi, phía bên “Kiêu” thì cũng đã rút quân rồi, tất cả thì chờ đến khi nào ta đến thì sẽ nói tiếp, trông chừng cho ta mấy thứ tạo vật cơ khí này, không được để thiếu một con nào đâu.”

Nói xong chuột máy móc liền cứ thế mà ngừng hoạt động như đã bị đứt dây.

Micky nhướn mày, đang định cúi đầu xuống thu mấy con chuột máy móc kia thì trong tai bỗng nghe thấy một âm thanh trong trẻo vẳng lại, như đến từ thời xa xưa mà lại ngay bên tai mình.

“Cảm ơn ngươi.”

Micky vừa ngước đầu lên thì vừa đúng thấy cái “Yazidi” có hình dạng một cậu bé đang dùng khuôn mặt không hề có biểu cảm mà gật đầu một chút, rồi cũng không quan tâm trên quần áo mình đã cháy đen mà đứng lên đi về tấm thảm Yazidi rồi lại ngồi xuống cầu nguyện.

Ánh sáng trắng một lần nữa lại phát ra từ trên người bọn họ, từng tín đồ một lại trở về tư thế ban đầu bắt đầu tụng kinh.



Tất cả lại quay về như ban đầu.

Micky sững sờ một lát, hắn phát hiện tiếng súng cùng với tiếng la hét trên đầu đã không còn từ lúc nào rồi, bởi vì chưa có tự mình chứng kiến tình hình bên ngoài như thế nào nên hoàn toàn mù tịt, cái này đã khiến Micky đột nhiên có một loại cảm giác không chân thật.

Rõ ràng là hắn đang đứng giữa trung tâm của một cơn bão nhưng nơi này lại bình tĩnh một cách lạ thường.

Nhưng mà ngẫm nghĩ một chút thì Micky đã hiểu rõ được hết rồi, lần này xem thì nhiệm vụ rất dễ, nhưng mà thật ra thì toàn là cạm bẫy.

Trong quá trình này mà hắn chỉ cần có đưa ra một quyết định sai thì trận chiến cuối cùng kia đã thành một con đường sống trong mười con đường c·hết rồi.

Nhưng Micky vẫn là không yên tâm lắm, chỉ sợ sẽ lại xảy ra chuyện kỳ quái nào khác nữa.

“Hệ thống, thưởng nhiệm vụ của ta đâu?”

[Nhiệm Vụ Chính Tuyến: Rắc Rối Của Yazidi Đã Hoàn Thành.]

[Phần Thưởng Nhiệm Vụ: Quyền hạn Phát Hệ Thống Con *1]

[Quyền Hạn Phát Hệ Thống Con: Phát một quyền ký sinh của hệ thống con, ký chủ có thể tự lựa chọn mục tiêu để tiến hành ký sinh.

1, Người bị ký sinh bởi hệ thống con sẽ nhận được một phần nhỏ năng lực hệ thống, sẽ không đưa ra nhiệm vụ bắt buộc phải c·hết, người có hệ thống con thì gọi là “Người ký sinh”.

2, Nhiệm vụ mà hệ thống con đưa ra nếu như người bị ký sinh hoàn thành được thì sẽ có được phần thưởng, nhưng ký chủ sẽ trích x·uất t·inh thần lực rời rạc của người ký sinh để làm chi phí sử dụng, ký chủ có thể trích một phần nhỏ của phần thưởng.

3, Nhiệm vụ do hệ thống con phát động có thể bị ký chủ sửa đổi, ký chủ có thể tự phát ra nhiệm vụ cho người bị ký sinh nhưng mà không có cách nào mà lấy được tinh thần lực cũng không thể nào mà trích được thưởng.

[Ghi Chú: Quyền phân phát hệ thống con của ký chủ chỉ có một tuần, trong một tuần nếu không chọn để phân phát hệ thống thì hệ thống sẽ tự động phân phối đến người thích hợp bên cạnh ký chủ.

Hiện tại người thích hợp: Leon.]

Micky:?

Đợi đã!

Lần này là nhiệm vụ chính tuyến sao?

Mà lại còn có cái thứ nhiệm vụ chính tuyến này nữa à?

Còn có cả cái hệ thống con kia, vậy rốt cuộc thì mình phải làm sao với nó đây chứ!

Con mẹ nó, ngươi lại muốn hại c·hết ta à!

Đưa hệ thống cho Leon thì chẳng khác nào là sợ hắn không biết mình có vấn đề còn gì nữa chứ!

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.