Năm năm, anh đã yêu nhầm TrầnHạ Lan trong năm năm!Thậm chí, năm năm qua, anhkhông ít lần anh nhìn thấy ân nhân cứumạng mình, bị Trần Hạ Lan chèn ép, ức hiếp.Tạo hóa trêu ngươi!Khi lấy lại bình tĩnh, Từ Lam Khiếtđang rầu rĩ đi ra ngoài.Bị Trân Hạ Lan sỉ nhục, tâm trạngcủa cô ấy không tốt hơn Diệp HuyềnTân là bao.Diệp Huyền Tần đột nhiên ngăn côlại: ‘Lam Khiết, chờ một chút.”Trần Hạ Lan tức giận: “Đồ khốn,anh buông tay ra. Nếu anh dám ngăncản, anh cũng cút đi cho tôi!”Diệp Huyền Tần giêu cợt: “Bảo tôicút? Rồi cô sẽ hối hận”Trần Hạ Lan: “Hối hận? Người hốihận chính là anh đấy. Đợi khi tôi thamgia lễ lấy lại binh quyền của Diệp soái,sẽ có vô số hào môn theo đuổi tôi, đếntư cách quỳ xuống liếm giày của tôianh còn không cói”Vốn tưởng rằng lấy lễ phục chức ranói, Diệp Huyền Tần sẽ quay lại quy lụymặc cô sỉ nhục. Nhưng không ngờDiệp Huyền Tần đột nhiên quỳ một gốixuống trước Từ Lam Khiết : “Lam Khiết,em sẽ gả cho anhchứ?”Cái gì!Tất cả mọi người có mặt đều sữngsờ, vẻ mặt khó tinIVào ngày cưới, Diệp Huyền Tần từbỏ vợ sắp cưới và cầu hôn phù dâu!Mà đó còn là vợ sắp cưới nhậnđược thư mời của Diệp soái!Nực cười, vô cùng nực cười.Từ Lam Khiết còn đang nghi ngờrằng mình đã nghe nhầm.Diệp Huyền Tần chân thành nói:“Lam Khiết, gả cho anh nhé. Anh lấydanh dự của một người đàn ông anhhứa với em, anh sẽ khiến em trở thànhngười phụ nữ hạnh phúc nhất trên thếgiới này. Một đời phú quý, một kiếp vinh hoa.Trần Hạ Lan phát điên: “DiệpHuyền Tần, đồ khốn nạn, bây giờ anhdập đầu xin lỗi, có lẽ tôi có thể tha thứcho anh. Anh đừng quên, anh đã ở tùnăm năm, bây giờ tôi anh một cơ hội,chính là phúc của tổ tiên của anhl”“Cút!” Diệp Huyền Tần lớn tiếng mắng.Năm năm ngồi tù chính là điểmNhưng mà, chính Diệp Huyền Tầnđã đánh Trần Hạ Lan. Trái tim Từ LamKhiết đập loạn xạ.Trước đây, DiệpHuyền Tần đối xử với Trân Hạ Lan tốtnhư thế nào cô đều nhìn thấy. Nhưngbây giờ, anh ấy đã thực sự vì mình màđánh Trần Hạ Lan…Một ý nghĩ khác chợt hiện ra trong đầu cô.Mà Trần Hạ Lan đã hoàn toàn sụpđổ. Con chó theo đuôi mình lại vì ngườiđàn bà khác mà đánh mình, hắn dựavào cái gì chứ!Diệp Huyền Tần hừ lạnh một tiếng:“Từ nay về sau Từ Lam Khiết là vợ củatôi. Kẻ nào ức hiếp em ấy, tôi sẽ giết cảnhà kẻ đó. Còn không phục, tôi quật cảmộ tổ tiên của kẻ đó!”Năm năm nhẫn nhị, Chiến Thầncuối cùng cũng phát tiết. Trước sát khíđằng đằng, một áp lực vô hình lập tứcđè lên cả nhà Trần Hạ Lan khiến họkhông dám thở mạnh. Trần Hạ Lan độtnhiên sinh ra cảm giác khó hiểu. Ngườiđàn ông này hoàn toàn không phải làngười đàn ông cô đã quen trong suốt năm năm!“Lam Khiết, đi thôi” Diệp HuyềnTân nhẹ nhàng nắm lấy tay Từ Lam Khiết .Trần Hạ Lan nghiến răng: “Từ LamKhiết, cô dám bước ra khỏi cửa này thửxem! Cô đừng quên, cô chỉ là một kẻăn bám vào gia đình tôi. Cô có tin, tôicó thể khiến cô khuynh gia bại sản”Từ Lam Khiết dừng bước, trongtình thế tiến thoái lưỡng nan. Cô ấy biếtrằng Trần Hạ Lan có năng lực này.Nhất là bây giờ cô ta còn nhận được thư mời.Diệp Huyền Tần nhẹ nhàng nói:“Lam Khiết, đi nào. Trời có sập anh thay em gánh”Từ Lam Khiết thoáng có cảm giác rung động.Hai người bước ra ngoài.Trần Hạ Lan hét lớn: “Gái điếm phốichó, răng long đầu bạc. Tôi sẽ cho cácngười quỳ xuống cầu xin tôi, như một con chó.”Bên ngoài, các khách mời háo hứcmong chờ sự xuất hiện của đôi uyên ương.Cửa mở ra.Nhưng không phải cô dâu chú rểbước ra ngoài mà là chú rể và phù dâu.Mọi nguòi chết lặng và sững sờ tạichỗ. Một tình tiết chỉ có trên phimtruyền hình lại xuất hiện trước mắthọ.Mọi người nhất thời không thể chấpnhận được.Trùng hợp là, cũng có một sốmày Từ Lam Khiết rũ xuống: “Trần HạLan đã nhận được thư mời từ Diệpsoái, gia đình cô ấy sẽ sớm vươn lênthành hào môn. Đây là thời điểm tốt đểanh leo lên cành cao”Diệp Huyền Tần giêu cợt: “Thư mờikhông phải là do tôi nói một câu làxong sao? Họ tự hào vì điều đó, vậy tôisẽ để họ làm người hầu tại buổi lễ”Từ Lam Khiết thở dài: “Bây giờ màanh còn khoác lác”Diệp Huyền Tần: “Tôi nói thật đấy,em muốn tham gia buổi lễ không? Tôiđưa em vào.”Từ Lam Khiết không muốn ngheDiệp Huyền Tần “khoe khoang”, vì vậycô ấy thay đổi chủ đề: “Còn nữa tôi đãđính hôn với Phương Ngạn của nhà họPhương rồi…Diệp Huyền Tần: “Ở thành phố LâmHải, ai mà không biết Phương Ngạn làmột kẻ nghiện ma túy, dâm đãng, biếtbao nhiêu phụ nữ qua tay gã ta rồi.“Tôi biết em không muốn lấy hắn,chỉ là do gia đình ép buộc và không thểkhông đồng ý. Chỉ cần em nói một lời,tôi sẽ cứu em thoát khỏi hố lửa”Từ Lam Khiết cười khổ: “Nhà họPhương thế lực lớn, anh không sợPhương Ngạn trả thù sao?”Diệp Mặc đột nhiên nở nụ cười: “Từkhi em nói ra ba chữ ‘ˆEmđồng ý, tôi đãsẵn sàng trở thành kẻ thù của thế giới này.Từ Lam Khiết ngẩng đầu lên, sữngsờ. Người đàn ông này lại đánh trúngnội tâm của mình. Vốn dĩ cô hoàn toànmuốn Diệp Huyền Tần làm lá chắn,nhưng hiện tại, nguyên tắc của cô cóchút lung lay.Chỉ là nhà họ Phương quen biết cảchính tà hai bên, cả quyền lực và sựgiàu có đều có thể đè bẹp Diệp HuyềnTân. Anh ta sẽ dùng gì để đấu với nhàhọ Phương.Chỉ có lòng nhiệt huyết, liệu có thểchống chọi được với sự tàn khốc của thực tại?Cuối cùng anh ta có thể bị hủy hoạibởi nhà họ Phương.“Về nhà trước đi” Từ Lam Khiết vẻmặt u sầu: “Đợi anh qua được ải chamẹ tôi rồi tính”Cô trong nhất thời chẳng biết làmgì mới tốt.Nhà của Từ Lam Khiết hôm nay rấtđông bạn bè. Đầu tháng sau, Từ LamKhiết sẽ gả vào gia đình giàu có họPhương, hai bác lớn đến nhà cô chúcmừng rồi đưa tiền mừng.“Em ba, Lam Khiết lần này có thểTừ Huy Hoàng nói: “Với khả năngcủa em, vị trí giám đốc chiến dịch về cơbản là vô vọng. Tuy nhiên, con rể củaem là Phương Ngạn nói rằng nó sẽgiúp tôi. Nhà họ Phuơng đã ra tay, vị trínày vững rồi”Lời nói đầy hài lòng và đánh giá vôcùng cao về con rể tương lai.Mọi người cũng hùa theo khenPhương Ngạn.Lúc này, bác hai đột nhiên bật dậy,giật lấy điện thoại và kêu lên: “Khônghay! Lam Khiết có chuyện rồi”Tim Từ Huy Hoàng giật thót mộtcái: “Làm sao vậy? Mau đưa tôi xem.”Ông ta giật lấy điện thoại.Một tin tức hot được hiển thị trên điện thoại.“Vào ngày hôn lễ, Diệp Huyền Tânđã bỏ cô dâu và cầu hôn phù dâu Từ Lam Khiết …”Đột nhiên, Từ Huy Hoàng máuchảy ngược vê tim, trời đất quay cuồng,phun ra một ngụm máu, ngã trên sô pha.“Tạo nghiệt mà … Tức chết … Ta rồi!”Nhà họ Từ hốt hoảng: “Mau, mauđưa đi bệnh viện, ông ấy lên cơn đautim rồi”