Quần áo mắc như vậy, cô đành đánh cược một lần! Cố Tịch Dao cảm giác túi tiền của mình mất máu…
Hay cho một cặp tiên sinh phu nhân, Cố Tịch Dao nhìn ánh mắt e lệ của cô bé kia, và ánh mắt mềm mại trong lúc lơ đãng của Bắc Minh Quân, càng cảm thấy căn răng cũng phải mua bộ này!
Nhân viên nghe xong vô cùng vui mừng, chỉ cần có người mua, nhân viên cũng không quan tâm người đó là ai.
“A… Thật là tiếc…” Cô bé kéo tay Bắc Minh Quân: “Quân, nếu không lát nữa chúng mình đi đến tiệm khác xem sao.”
“Em rất thích chiếc váy này?” Bắc Minh Quân nhàn nhạt hỏi, giọng điệu dịu dàng.
“Ừ…” Cô bé thành thực gật đầu, cười cười: “Nhưng mà đáng tiếc…Vẫn là thôi đi…”
Nhưng không ngờ, Bắc Minh Quân lại nhíu mày, xoay người nói với nhân viên …