Đưa tay vuốt lên mái tóc dài của cô – Cô ấy tỉnh dậy thì lập tức báo cho tôi. Cô ấy có hỏi thì bảo tôi ở phòng bên cạnh! – anh dặn dò người hầu rồi mới yên tâm rời đi.
Bước ra khỏi phòng, đôi mắt anh đỏ ngầu, bước nhanh đến một căn phòng...
- Phu nhân! Cả người và tiểu thiếu gia đều an toàn! – ngời hầu trấn an cô. Cô rơi lệ, thật may mắn, bảo bối không bỏ rơi cô, bảo bối là con trai....cô đưa tay nhẹ nhàng xoa bụng.
- Thần Nhi! – Thành Vương nghe tin cô tỉnh dậy lập tức trở lại.
Anh đưa tay vuốt tóc cô – Em cảm thấy trong người như thế nào? Có muốn ăn chút gì không? Anh kêu người làm cho em!
Cô nhẹ nhàng lắc đầu vòng tay qua cổ anh – đưa em lên phòng đi! Ở đây lạnh!
- Ngoan! Anh đưa em lên phòng! – nói rồi anh đưa tay vòng qua eo, bế cô lên.
- Raoler! Sắp sếp các thiết bị cần thiết trên phòng. Sau này cậu lên phòng kiểm tra cho cô ấy.
Cô có lẽ vì quá mệt nên vừa đến phòng đã ngủ thiếp đi....
Rừmmm!!...
- Alo! Có chuyện gì?!
- Alo Chủ tịch! Tôi đã điều tra xong vụ việc hôm quay phim! – Simon chậm rãi nói.
- Nói đi!
- Chính là Lisa Bùi!
Mi tâm Thành Vương nhíu lại! Lại thêm một kẻ không biết tự lượng sức. - Công ty bố cô ta hiện đang cần vay tiền đúng không? – Thành Vương chậm rãi nói.
- Vâng! Chủ tịch! Bố cô ta hiện đang vay tiền từ những đối tác và ông ta đang chờ thông báo cho vay từ ngân hàng.
- Đến gặp những người ông ta xin vay tiền! Nếu ai có ý định chấp nhận cho ông ta vay tiền, thu mua công ty cho tôi, kể cả ngân hàng. – nói rồi anh tắt máy tiếp tục túc trực bên cạnh vợ.