Nhược Hy Ái Vi đã tắm xong nhưng vẫn chưa thấy đồ đâu, kêu mãi cũng không thấy Cao Gia Bảo trả lời .
Cô đành quấn khăn tắm mở cửa hi hí để xem coi có anh ở ngoài không, nhìn một vòng khắp phòng thì không thấy bóng dáng anh đâu, cô nhẹ nhàng bước qua, đúng là thân hình của thiếu nữ từ trên xuống dưới trắng nõn mịn màng. Mái tóc nâu xoã dài gó phần ướt át nhưng lại rất quyến rũ.
"Em tắm xong rồi à" Cao Duy Bảo từ đâu thù lù đằng sau lưng cô mà cất tiếng.
"Aaa" Nhược Hy Ái Vi giật mình chân còn nước nên hơi trơn cô té nhưng tay lại kéo theo cổ áo anh, cả hai té xuống giường.
Cao Duy Bảo nằm đè lên thân thể cô, hai quả đào nhấp nhô của cô cũng bị bờ ngực anh đè lên .
Cả hai nhìn nhau chằm chằm, mặt cô ngại đỏ ửng cả lên, hai đôi môi như muốn hôn lấy nhau, khi cả hai chuẩn bị hôn lấy, thì tiếng gõ cửa vang lên.
"Đồ của cô Nic đây ạ" Nhược Hy Ái Vi nghe tiếng nói khựng lại quay mặt đi chỗ khác, Cao Duy Bảo không thấy vui trong lòng mặt liền như chiếc bánh bao, đành phải đứng dậy ra cửa lấy quần áo cho cô
Nhược Hy Ái Vi nhanh tay lấy đồ trên tay anh rồi chạy vội vào nhà vệ sinh.
"Gì vậy chứ, Nic à mày xém hôn anh ta rồi đấy, không được không được, nam nữ thụ thụ bất thân không được chạm vào nhau." Nhược Hy Ái Vi không tin khi nảy xém mỗi chạm môi với Cao Duy Bảo cô vỗ mặt mình vài cái.
"Tôi ngủ giường, anh ngủ sofa đi " Nhược Hy Ái Vi bận đồ xong bước ra nói. "Không, giường to như thế em vẫn muốn đuổi tôi ngủ sofa à.?" Cao Duy Bảo nhướn mày tiến lại gần cô hỏi".
"Nam nam nữ thụ thụ bất thân làm sao ngủ chung 1 giường" Cao Duy Bảo càng tiến lại Nhược Hy Ái Vi càng lùi về sau.
"Tôi có làm gì em đâu mà em sợ vậy " Cao Duy Bảo ép cô vào tường anh chống tay trước mặt cô
"Anh anh làm gì vậy hả, anh là người chở tôi đến đây, cũng là người giả bộ buồn ngủ, cũng là người không muốn đổi khách sạn, cũng là người không muốn chở tôi về và anh cũng là người đang muốn giở trò với tôi đấy" Nhược Hy Ái Vi nói một hơi, ánh mắt cô nhìn thẳng vào mắt anh, ngón tay lại chỉ chỉ vào ngực anh.
Cao Duy Bảo bực cười với cô bé trước mặt đang ra sức chỉ trích mình.Nhược Hy Ái Vi cúi người xuống luồng đầu ra cô nhảy lên giường nằm.
Ánh mắt cô vô tình nhìn vào định thoại anh, thì thấy vòng trạng thái bạn bè đăng lên một bức ảnh, người trong bức ảnh là Phong Minh Quân và bạn gái của anh ấy, đang đi dạo và hôn nhau trên bờ biển Bora Bora ở Pháp.
Kí Ức
"Cậu thích bờ biển Bora Bora ở Pháp lắm à." Phong Minh Quân đặt cốc nước Trà Đào vừa oder xuống cho cô, vị nước đấy là cô thích nhất
"Đúng rồi, sao cậu biết thế" Nhược Hy Ái Vi vui vẻ hỏi.
"Vì tôi thấy, ảnh nền điện thoại cậu và ảnh nền laptop đều là ảnh bờ biển này nên nghĩ chắc cậu rất thích nó.
"Từ khi tớ còn nhỏ nhìn vào bãi biển này đã có cảm giác rất kì lạ, thật sự rất thích nó, sau này nếu mà có người yêu, tớ sẽ đến bãi biển này chụp thật nhiều ảnh đẹp" Nhược Hy Ái Vi nói xong lại cười rất tươi
"Tại sao là đợi có người yêu?
"Đây là bãi biển được mệnh danh là bãi biển lãng mạn nhất ở Pháp, nó cũng như minh chứng cho tình yêu của hai người, mọi người còn bảo oẻ bãi biển đấy có một cái cây khắc trên cây là số 1314 viết tắt một đời một kiếp bên nhau ." Phong Minh Quân nghe cô nói mà nhìn đắm đuối.
—Hiện Tại –
"Em uống chút gì không " Cao Duy Bảo mở tủ lạnh ra và hỏi.
Nhược Hy Ái Vi vẫn nhìn vào chiếc điện thoại mà thất thần ra .
"Này " Cao Duy Bảo để lon nước trái cây lên men lên má cô.
"Lạnh " Nhược Hy Ái Vi đã giật mình cầm lấy lon nước nhìn anh.
"Em làm hì mà nhìn chăm chú vậy, người quen của em à" Cao Duy Bảo lấy chiếc điện thoại anh ngồi lên giường và tắt nó đi .
"Từng biết nhau, khi đi học ở trường " Nhược Hy Ái Vi nói xong lòng có chút không vui
"Bạn anh à?" Nhược Hy Ái Vi hỏi.
"Ừm, vô tình kết bạn thôi" Cao Duy Bảo khui lon nước ra và uống.
"Sao anh đưa tôi nước trái cây, anh lại uống bia" Nhược Hy Ái Vi có chút không vui nói.
"Chứ em muốn uống gì? Tôi hỏi em cứ ngơ ra" Cao Duy Bảo đặt lon bia xuống nhìn cô.
"Bia, tôi muốn uống bia" Nhược Hy Ái Vi đó giờ chưa từng đụng vào bia rượu, người ta thương bảo khi buồn nhất chúng ta có thể làm những gì mình muốn.