Con Đường Bá Chủ

Chương 3050: Đệ Nhất Yêu Nghiệt



“Hỗn Độn Thú? Kích thước lại còn to như vậy?”

Toàn trường giật mình...

Chỉ thấy trước mặt Lạc Nam là một con hàng cực kỳ khổng lồ, làn da đen kịch trơn bóng.

Dù đứng bên cạnh Vạn Cổ Bá Tướng và Bất Diệt Ma Thần Tướng, kích thước của nó còn cao lớn hơn.

Tuy nhiên so với Hỗn Độn Yêu Nhãn như một lỗ đen vũ trụ thì nó vẫn còn khá nhỏ...

“Ăn nó đi!”

Lạc Nam chỉ tay về phía Hỗn Độn Yêu Nhãn ra lệnh.

RỐNG!

Hỗn Độn Thú hưng phấn gầm lên, trong mắt nó thì Hỗn Độn Yêu Nhãn chính là một miếng bánh to lớn ăn mãi không hết, kích thước thật sự quá đã rồi...

Con hàng này hoàn toàn không biết sợ hãi, cực kỳ vô tri, mặc kệ kích thước của Hỗn Độn Yêu Nhãn còn to hơn cả mình, nó hưng phấn húc đầu lao đến, há to cái miệng rộng.

VÙ VÙ VÙ...

Nào ngờ chưa được vài giây, Hỗn Độn Thú trực tiếp bị hố đen nuốt chửng.

Toàn trường nhất thời câm nín...

“Ngươi đùa ta?” Đế Vi nhướn mày.

“Để rồi xem...” Lạc Nam hừ một tiếng, đánh cược vào khả năng của Hỗn Độn Thú.

ÙNG ỤC...

Bên trong cơ thể Hỗn Độn Yêu Nhãn lúc này như một vòng xoáy màu đen dữ tợn.

Tất cả những sinh linh, những lực lượng, những tồn tại trên thế giới sau khi bị nuốt vào vòng xoáy này đều sẽ bị nghiền ép thành chất dinh dưỡng, thành cặn bã cho Hỗn Độn Yêu Nhãn tiêu thụ.

Nhưng Hỗn Độn Thú lại hoàn toàn miễn nhiễm với điều đó...

Đơn giản vì nó là con hàng bất tử bất diệt, ngươi chỉ có thể đánh cho nó chảy máu và teo nhỏ lại mà không thể thật sự giết hay phân huỷ nó.

Đứng trước khả năng thôn phệ dữ dội của Hỗn Độn Yêu Nhãn, lỗ chân lông trên thân Hỗn Độn Thú rỉ máu, máu tươi bắn ra xối xả, cơ thể của nó ngày càng teo nhỏ...

RỐNG...

Hỗn Độn Thú không phục, bắt đầu há mồm hướng về thể nội Hỗn Độn Yêu Nhãn điên cuồng gặm cắn.

Hàm răng của nó có thể cắn được mọi thứ, nó xé tan thịt bên trong Hỗn Độn Yêu Nhãn ừng ực nuốt vào, cơ thể lại dần dần to lên.

Hỗn Độn Yêu Nhãn lên cơn thịnh nộ, ra sức tiêu hoá Hỗn Độn Thú.

Nhưng Hỗn Độn Thú cũng không phải dạng vừa, mặc cho ngươi tiêu hoá bao nhiêu, ta sẽ ăn lại gấp đôi, gấp ba...

Trong vài phút ngắn ngũi, kích thước Hỗn Độn Thú đã to lớn trở lại, mà thể nội Hỗn Độn Yêu Nhãn đã rách tùm lum, dấu răng đầy rẫy...

Đúng lúc này, trên da của Hỗn Độn Thú bỗng nhiên sáng rực vô số Trận Văn, một cái Gia Tốc Trận kích hoạt, gia tăng tốc độ ăn của nó.

Vì để bồi dưỡng Hỗn Độn Thú trong thời gian qua, Lạc Nam vẫn luôn chuẩn bị Gia Tốc Trận cho nó...

RỐNG!

Bên ngoài đấu trường, Hỗn Độn Yêu Nhãn bỗng nhiên phát ra tiếng gầm rú đầy đau đớn...

Chỉ thấy vòng xoáy của nó vặn vẹo dữ dội, lúc thì xoay trái, lúc thì xoay phải như đang giãy dụa.

“Làm sao có thể?” Đế Vi biến sắc.

Nàng cảm giác được Hỗn Độn Yêu Nhãn của mình đang cực kỳ đau đớn.

“Đừng tưởng mình ngươi có được Chiến Thú đến từ Hỗn Độn.”

Lạc Nam nhếch mép cười tà, trong lòng lại thầm thở ra một hơi.

May mắn hắn đánh cược đúng, Hỗn Độn Thú có thể chơi được Hỗn Độn Yêu Nhãn.

Đều là hai tên ăn hàng nhưng Hỗn Độn Thú còn có một khả năng đó là đánh mãi không chết.

Vậy xét về độ lỳ lợm, Hỗn Độn Thú chắc chắn làm tốt hơn...

Chưa kể Hỗn Độn Yêu Nhãn quá mức chủ quan, vậy mà đem Hỗn Độn Thú nuốt vào, khác nào dâng hiến mình cho nó từ trong ra ngoài?

RỐNG!

Hỗn Độn Yêu Nhãn đã sợ, nó tìm cách đem Hỗn Độn Thú trục xuất ra khỏi cơ thể mình.

Nhưng Hỗn Độn Thú cực kỳ ngoan cố, nó khó khăn lắm mới tìm được nơi ăn ngon như vậy, làm sao sẽ chịu rời đi?

Trong lúc nhất thời, hai con quái vật đến từ Hỗn Độn điên cuồng giằng co lẫn nhau.

Lạc Nam nhân cơ hội không bị Hỗn Độn Yêu Nhãn quấy rối, Kiếm Độ Càn Khôn, tập hợp sức mạnh đánh về phía Đế Vi.

“Đáng ghét!” Đế Vi đang muốn chống lại, bỗng nhiên toàn thân bị khoá chặt.

Lạc Sương không hề rảnh rỗi đứng xem kịch, nàng vận chuyển Thời Không Chi Lực khoá chặt cơ thể Đế Vi.

Hỗn Độn Thế bùng phát, Đế Vi vừa mới kịp thời thoát thân...Lạc Nam đã vung kiếm trảm xuống.

ROẸT...

Vệ Nữ Thần Giáp của nàng xuất hiện vết rách dữ tợn.

Tu vi của Lạc Nam hiện tại còn vượt qua cả Đế Vi, lại thêm Lạc Sương trợ chiến, nàng làm sao có thể là đối thủ?

Tỷ muội hai người liên tục tập kích, các kiện Binh Nhân Tộc tầng tầng lớp lớp tấn công...

RĂNG RẮC.

Thanh âm vỡ nát vang lên, Vệ Nữ Thần Giáp không thể trụ nổi bị đánh văng ra ngoài.

Đế Vi chật vật rơi rụng...

“Hỗn Độn Yêu Nhãn trở về!”

Nàng nghiêm nghị hạ lệnh, một tay duỗi ra.

XOẸT...

Theo thủ pháp của nàng, Hỗn Độn Yêu Nhãn hoá thành một luồng hắc ám đen kịch chui vào trong tay, hoá thành một hố đen vũ trụ xoay tròn giữa lòng bàn tay của nàng.

Mà Hỗn Độn Thú không thể chui theo, rốt cuộc bị bật ra ngoài.

Lạc Nam hài lòng cười to, kích thước của Hỗn Độn Thú còn to gấp đôi trước đó rồi, hiển nhiên là thu hoạch không ít trong cơ thể con mắt kia.

“PHỐC!”

Bỗng nhiên hắn phun một ngụm máu, giới hạn của Kim Khẩu Ngọc Ngôn sắp đến...

Cơ thể và linh hồn của hắn bắt đầu quá tải.

“Hỗn Độn Thú, nuốt chửng nàng!”

Không dám kéo dài trận chiến, Lạc Nam ra lệnh.

HỐNG!

Hỗn Độn Thú sảng khoái gầm lên, há cái mồm như lỗ đen vô tận lao về phía Đế Vi gặm lấy.

Sắc mặt Đế Vi tối sầm, một tay chưởng ra.

“Hỗn Độn Diệt Thần Chưởng!”

Hỗn Độn Yêu Nhãn trong lòng bàn tay nàng phẫn nộ gầm thét, bắn ra một tia huỷ thiên diệt địa.

Hỗn Độn Thú bị bắn đến máu me đầm đìa, cơ thể dần dần có dấu hiệu nhỏ lại...

Nhưng nó vẫn cố chấp lao như điên về phía Đế Vi, mặc kệ đang bị đánh vẫn muốn gặm nuốt nàng cho bằng được.

“Con này điên rồi!” Đế Vi rợn cả gai óc.

Cái miệng rộng của Hỗn Độn Thú đã tiếp cận...

Lạc Nam và Lạc Sương kết hợp sử dụng Không Gian Phong Toả, khoá chặt Đế Vi trong khoảnh khắc...

Chỉ chờ có thế, Hỗn Độn Thú đã thành công tiếp cận.

Mắt thấy cái mồm đầy rẫy nước bọt kia, thân thể mập mạp kia sắp nuốt mình vào...

Đế Vi tóc gáy dựng đứng, một cảm giác ghê tởm đến buồn nôn dâng trào khiến nàng hoảng sợ quát lên:

“Ta nhận thua!”

Thanh âm vừa dứt, nàng đã được dịch chuyển ra ngoài trước khi cái miệng Hỗn Độn Thú cạp trúng.

RỐNG RỐNG RỐNG.

Hỗn Độn Thú nổi nóng gầm thét, món ăn ngon tới miệng bị vụt mất, nó làm sao cam tâm?

“PHÙ!”

Lạc Nam và Lạc Sương cùng lúc thở hổn hển...khí tức điên cuồng rơi xuống.

Vạn Cổ Bá Tướng cùng Bất Diệt Ma Thần Tướng oai vệ tan biến.

Mệt mỏi quá độ kéo đến khiến Lạc Sương gần như kiệt quệ.

Lạc Nam vội vàng đỡ lấy nàng, ôn hoà nói:

“Nhị tỷ và các nàng thật xuất chúng.”

Kim Khẩu Ngọc Ngôn giải trừ, Nghịch Thần Tổ Giáp biến mát...lộ ra khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu của hắn.

“Chúc mừng tiểu tử, bổn tỷ nhận thua.” Lạc Sương nở nụ cười kiêu ngạo nhìn đệ đệ của mình.

Thân ảnh nàng cũng được dịch chuyển ra ngoài.

Lạc Nam đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, chợt quát nhẹ:

“Dục Hoả Trọng Sinh!”

GÁY!

Lục Đạo Luân Hồi Tâm mở ra, ngọn lửa Phượng Hoàng hừng hực thiêu đốt.

Từ trong đống tro tàn, Lạc Nam thần thanh khí sảng bước ra ngoài.

Tuy rằng hắn nhờ vào môn thần thông này khôi phục, nhưng chúng nữ bên trong đan điền lại không được như vậy, các nàng đã đạt đến cực hạn, không thể tiếp tục chiến đấu.

Nếu như đánh tiếp thêm một trận, Lạc Nam đành dựa vào bản thân mà thôi.

Nhưng bấy nhiêu đó đã đủ khiến toàn trường phải khiếp đảm...

Không ai nghĩ đến Lạc Nam và Lạc Sương lại có thể áp đảo như vậy, thậm chí khi Hoài Khánh và Đế Vi đều dùng đến những thủ đoạn kinh khủng.

Cho đến cuối cùng, thậm chí Lạc Nam còn có thể một lần Dục Hoả Trọng Sinh.

Nếu Đế Vi không nhận thua, Lạc Nam vẫn có thể tự tay đánh bại nàng.

“Ngự Đạo Quán Quân, có ai không phục?” Thái Diễm kiêu hãnh chống nạnh hỏi.

Diệm Tuyền Cơ ánh mắt phức tạp nhìn nàng, thầm nghĩ tại sao đệ tử của ta lại không phải là hắn...

“Sư đệ thật sự làm được, đây chính là truyền kỳ của Độ Đạo Môn, truyền kỳ của Đạo Giới và toàn bộ lịch sử.” Đan Phỉ kích động nhảy dựng, viền mắt đỏ hoe.

Cả đám đệ tử Độ Đạo Môn run lẩy bẩy vì kích động, Lưu Ảnh Ngọc đã chuẩn bị sẳn sàng.

Bọn hắn đã sẳn sàng đem chiến tích của Lạc Nam truyền khắp Đạo Địa, để mọi đệ tử của Độ Đạo Môn vì hắn mà kiêu ngạo.

Nam nhân đứng thẳng giữa tinh không, đôi mắt sáng quắc ngạo thị quần hùng...

“Ta đã thua, lần sau gặp lại...”

Đế Vi nhẹ giọng thì thầm một tiếng, Trận Văn bao trùm toàn thân, lặng lẽ biến mất dưới ánh mắt tiếc nuối duy nhất của Huyễn Huyền Cơ.

Toàn trường ngoài Huyễn Huyền Cơ ra không có ai nhìn nàng, tất cả đều tập trung vào thân ảnh nam nhân kia...

Đế Vi rất xuất sắc nhưng chỉ có thể làm nền để hắn toả sáng.

Ánh mắt của vô số người đều tập trung vào hắn, có ngưỡng mộ, có sùng bái, có ghen tị, có tuyệt vọng, cũng có căm hận và phức tạp...

Thậm chí rất nhiều thiếu nữ thiên tài trước đó từng khinh thường Xà Thanh Thanh chủ động câu dẫn nam nhân, hiện tại lại cảm thấy Xà Thanh Thanh rất có ánh mắt.

Chọn đạo lữu xuất sắc như hắn có gì sai chứ?

Bên cạnh Lạc Nam, Hỗn Độn Thú vẫn còn bất mãn kháng nghị vì mất miếng ăn ngon.

Lạc Nam bất đắc dĩ, đành ném Bàn Đào Quả cho nó gặm nhắm, phất tay thu hồi trở về.

Cũng may có con hàng này, bằng không thật sự khó mà đối phó với Hỗn Độn Yêu Nhãn kia.

“Hắn làm được rồi a...”

Tổ Long Tộc Trưởng, Hư Không Cung Chủ, Bách Đạo Tộc Trưởng cố gắng giữ bình tĩnh...

So với những người khác, bọn họ càng thêm kinh hãi chiến tích của Lạc Nam vì biết điều này có ý nghĩa như thế nào.

Bởi vì bọn họ biết rõ thân phận của Đế Vi...

Đế Vi chính là đồ đệ của nhân vật được xem là Thiên Hạ Đệ Nhất.

Còn Lạc Nam chính là kẻ đại diện cho Phá Đạo Hội Trưởng, người duy nhất có thể uy hiếp đến địa vị chí cao vô thượng kia...

Trận chiến giữa Lạc Nam và Đế Vi giống như hai vị khủng bố kia đang âm thầm giao tranh vậy.

Và kết quả là Lạc Nam đã giành chiến thắng...

Điều này có ý nghĩa, Phá Đạo Hội Trưởng đã tạm thời dẫn trước.

Không ai đoán được vị kia sẽ phản ứng thế nào sau thất bại của ái đồ Đế Vi, điều này khiến ba vị đại năng cảm thấy áp lực nặng nề...

Hít nhẹ một hơi trấn an tinh thần, Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng tuyên bố:

“Ngự Đạo Quán Quân – Lạc Nam, chúc mừng ngươi là người đầu tiên toàn thắng ở mười vòng đấu của Bách Đạo Đại Hội, đây là thành tích toàn bộ lịch sử chưa từng có, khoáng cổ tuyệt kim, độc nhất vô nhị.”

“Nguyên Giới Đệ Nhất Yêu Nghiệt!” Tổ Long Tộc Trưởng cảm thán, cho ra đánh giá.

Toàn trường chấn động, đáy lòng nổi lên sóng to gió lớn.

Nguyên Giới bao gồm cả Đạo Giới và Ngũ Châu Tứ Vực.

Một người được xưng tụng Nguyên Giới Đệ Nhất Yêu Nghiệt có ý nghĩa như thế nào?

Lịch sử vinh hạnh vì được lưu danh hắn, truyền kỳ về hắn sẽ vang dội trong lòng mỗi tu sĩ, tất cả sinh linh sẽ biết đến tên của hắn...

Có những địch nhân của Lạc Nam cảm thấy không phục, muốn mở miệng phản đối nhưng chẳng biết phải bắt đầu từ đâu.

Không chỉ chiến lực, mà Đan Đạo, Khí Đạo, Phù Đạo, Thi Khôi Đạo, Trận Đạo, Độc Đạo, Thiên Cơ Đạo, Nguyền Rủa Đạo, Thống Quân Đạo, Yêu Trùng Đạo...hắn đều đứng đầu, áp đảo thế hệ cùng lứa.

Còn ai không phục? Không phục vì lý do gì?

“Không sai, chúng ta công nhận Lạc Nam là Thiên Hạ Đệ Nhất Yêu Nghiệt.” Hư Không Cung Chủ nghiêm nghị nói.

“KENG! Thành công hoàn thành nhiệm vụ Toàn Năng Quán Quân, ký chủ nhận được hai lần chỉ định triệu hoán cấp Thần Đạo trở lên, vật phẩm triệu hoán có thể liên quan đến 10 lĩnh vực.” Hệ Thống vang lên thông báo.

Lạc Nam âm thầm mừng rỡ hàng về, ngoài mặt chắp tay khiêm tốn nói:

“Đa tạ các vị tiền bối, bất quá vãn bối còn phải cố gắng nhiều.”

Lạc Sương và chúng nữ biểu hiện vượt xa mong đợi của hắn, giúp hắn có thể chiến thắng mà không cần rơi vào hôn mê bất tỉnh, như vậy không cần đến Thái Diễm dùng Diệu Thủ Hồi Xuân.

“Mời quán quân tiếp nhận phần thưởng.” Bách Đạo Tộc Trưởng trao thưởng cho Lạc Nam.

Nhận được Yêu Trùng Nhất Pháp, Lạc Nam đang định trở về bên cạnh Thái Diễm, bỗng nhiên lại nghe Tổ Long Tộc Trưởng truyền âm:

“Lạc Tiểu Hữu, không biết Cửu Đầu Nghịch Long đội vương miện kia là gì của ngươi?”

Lạc Nam giật mình, bất quá vẫn không che giấu đáp lại: “Nàng là nữ nhi của ta.”

Tổ Long Tộc Trưởng mí mắt khẽ run rẩy, sau đó lại truyền âm:

“Ngươi có thể để nàng theo bổn toạ về Tổ Long Tộc một chuyến hay không? Truyền thừa của nàng liên quan đến một vị tiền bối của ta.”

Lạc Nam toàn thân chấn động, truyền thừa của Tiểu Thiên Ý liên quan đến Long Ngữ, hắn cảm thấy lời của Tổ Long Tộc Trưởng không phải giả...

Dù sao thì truyền thừa Long Tộc cường đại như thế, nhìn khắp thế gian ngoại trừ Tổ Long Tộc ra quả thật không còn nơi nào...

Nhân vật có thể được Tổ Long Tộc Trưởng xưng là tiền bối, chẳng lẽ là?

Tuy nhiên đề phòng là vẫn nên, Lạc Nam chắp tay đáp:

“Chờ một thời gian nữa, vãn bối sẽ mang nàng đến Tổ Long Tộc bái kiến.”

Tổ Long Tộc Trưởng mặc dù rất nóng vội nhưng cũng phải nể nhân vật đứng sau Lạc Nam, thế là đành đáp ứng:

“Mong ngươi tranh thủ một chút.”

Lạc Nam ra hiệu mình sẽ cố sắp xếp, sau đó hắn trở về bên cạnh người Độ Đạo Môn.

“Làm rất khá.” Thái Diễm dùng sức đánh lên vai nam nhân, nhoẻn miệng cười rạng rỡ không khép môi được.

Hiển nhiên nàng cũng rất tự hào và kiêu hãnh về hắn.

“Nhờ Đạo Chủ bồi dưỡng tốt.” Lạc Nam mỉm cười nhìn sang Đan Phỉ và các đệ tử:

“Lại có sư tỷ và mọi người luôn ủng hộ ta, chiến thắng lần này thuộc về toàn bộ Độ Đạo Môn.”

“Dẻo miệng.” Đan Phỉ vui vẻ liếc xéo mắt.

Hắn tiến qua xem tình huống của Lạc Sương, nàng đang được sư phụ chăm sóc.

“E hèm!” Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng nói:

“Thiên tài tranh đấu đặc sắc tuyệt luân, lão phu vui mừng vì Nguyên Giới có được thế hệ trẻ xuất chúng, đặc biệt là Lạc tiểu hữu đã có cống hiến to lớn cho các lĩnh vực, mang lại những trận đấu đặc sắc cho tất cả chúng ta.”

“Kế tiếp là giao lưu giữa các Thần Đạo Cảnh, vị nào hứng thú mời ghi danh với các trưởng lão của Bách Đạo Thần Tộc.”

Đáng tiếc, sau khi tận mắt chứng kiến biểu hiện của Lạc Nam...các vị Thần Đạo thậm chí cảm thấy như vậy đã là quá đủ, không còn hứng thú tiếp tục giao lưu.

Chẳng may bọn hắn biểu hiện kém hơn cả hậu bối, chẳng phải mất hết mặt mũi?

Thế là cả đám nhao nhao lấy lý do cáo từ...

Đặc biệt là những kẻ thù của Lạc Nam, đang gấp gáp trở về thương nghị kế hoạch xử lý hắn, nào còn tâm trạng luận bàn?

Đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử, Bách Đạo Đại Hội phải kết thúc sớm...

...

Chúc cả nhà ngủ ngon <3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU

- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn <3


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.