Hữu Vi ngồi trước máy tính, sắp xếp một số thứ và giấy tờ gì đấy...
Tiện tay, đăng một bài đăng lên Weibo của mình, để chế độ công khai. Hình đại diện Weibo của cô là hình cửa tiệm " Hoài Phong" " Hoài Phong" là tên cô đặt cho cửa tiệm chăm sóc da, biển hiệu cửa tiệm cũng là chính tay cô viết.
Sau khi làm xong mọi thứ, cô bắt đầu đăng nhập vào một ứng dụng khác đã được cô cài mã khóa. Một lúc sau, trên máy tính xuất hiện các biểu đồ cao thấp khác nhau, trong đó có một hướng mũi tên màu đỏ đăng tăng dần lên. Nhìn vào nó cô bất giác cười vui vẻ, ánh mắt cảm giác thỏa mãn.
Thấy mọi chuyện như đã ổn thỏa, cô hài lòng đứng dậy. Người khẽ vươn vai, làm một vài động tác kéo căng cơ rồi quay người mở cửa đi ra ngoài.
Lúc đi ngang qua phòng của Hoa Lan, cô nghe thấy được gì đấy, cô chợt đứng dừng lại. Đến sát bên cửa thì nghe thấy, tiếng từ bên trong phòng phát ra.
".mười lăm......m..ừ .ơi...s..áu..."
"...hơ...".Tiếng thở hổn hển.....
" Mệt chết tôi rồi!".
" Ha ha ha..." Cô chợt bật cười, tiếng cười không hề che dấu.
Tiếng đếm trong phòng ngưng lại, bà cất tiếng trong phòng vọng ra, dường như có chút giận dỗi, có chút xấu hổ."
Không được cười ".
" Cạch ".
Cô mở của bước vào, liền thấy bà đang ngồi thở hổn hển trên sàn nhà, thì phì cười nói." Mẹ đang tập thể dục à !".
Cô làm ra vẽ như mình đang suy nghĩ." Sao lúc trước không thấy mẹ tập?".
Cô nhìn bà, khẽ gật đầu nói tiếp." Mà giờ tập cũng không sao, rất tốt cho sự khỏe ".
Bà liếc mắt nhìn cô, mở miệng nói dối che dấu sự ngượng ngùng." Ngày nào ta cũng tập, không phải chỉ ngày hôm nay ".
"Tại con không thấy đấy thôi "
" Ô!". Cô vờ tỏ ra ngạc nhiên.
Cô đi đến bên giường, rồi ngồi xuống tỏ lời khen ngợi". Mẹ thật là siêng năng nha! ".
" Tất nhiên ! ". Bà hãnh diện trả lời.
Nhưng câu tiếp theo của cô, làm cho bà bỗng chốc xì hơi.
" Mẹ đã giảm được ký nào chưa ?".
Bà nhìn cô.
Không muốn mất mặt trước con gái, nên đã rất nhanh trả lời. " Tất nhiên là có rồi !".
Cô khẽ chau mày, nhìn bà nói thẳng ra." Hình như,
con thấy áo mẹ chặt thêm thì phải?".
Cô không nói thì thôi, mà nói rồi thì bà chỉ biết im lặng nhìn cô.
" Chẳng xuống được miệng thịt nào, càng tập càng lên ".
Cô nhìn chằm chằm vào ánh mắt rầu rĩ của bà. Nghĩ, tập như vậy thì làm sao mà giảm được cơ chứ, không có lấy một giọt mồ hôi, cô khẽ lắc đầu.
"Mẹ đợi con chút".
Nói xong cô đứng dậy đi ra khỏi phòng, bà chỉ biết nhìn cô ngơ ngác rời đi.
Được một lúc sau cô quay lại, trên tay cầm thêm một hủ cao, to bằng nắm tay có dây buộc màu vàng. Cái này hai hôm trước cô đặc biệt đã làm cho bà, nhìn bà rầu rĩ mấy hôm nay cô thật sự cũng không nỡ.
Bà nhìn thấy cô mang theo một lo cao đi vào,dù không biết nó là gì nhưng mắt bà lập tức sáng rực lên. Trong mắt bà, đồ của con bà làm thì cái gì cũng tốt, nên vẻ mặt đầy vui mừng cùng hớn hở nói. " Cái này con làm cho ta ?".
"Đúng!". Cô cười gật đầu.
"Con gái đặc biệt làm cho mẹ ".Cô cười nhìn bà còn nói thêm.
"Mẹ nằm lên giường đi, con thoa cho".Cô cầm hủ cao, rồi mở sợi dây vàng ra.
Bà cười vui vẽ, đứng dậy nằm lên giường.
Cô ngồi bên mép giường, lấy một ít cao thoa đều lên bụng cho bà. Tay tán đều cao ra rồi massage lên xuống.
Cảm giác thoải mái mát lạnh làm bà cảm thấy rất dễ chịu, khuôn mặt đầy vẽ thỏa mãn.
Không biết qua bao lâu người trên giường đã ngủ, cô khẽ kéo áo của bà xuống rồi kéo chăn đắp lên người cho bà.
Ánh mắt dìu dàng nhìn bà rời khế cười nhẹ." Con làm đẹp cho mẹ thế này, mai mốt đi ra đường người ta lại bảo, chúng ta không phải mẹ con mà là chị em mất".
" Ai biểu, mẹ của con lại trẻ đẹp như thế này!".
Cô đậy nắp hộp cao, rồi để lên tủ giường ngủ cho bà
Nói xong cô đứng dậy rời khỏi phòng nên không thấy biểu cảm của người trên giường, khóe miệng bà khẽ kéo lên.
" Con cũng là đứa con, xinh đẹp nhất của mẹ ".
Bà thỏa mãn đi vào giấc ngủ.
Một đêm thật bình yên trôi qua....
Sáng hôm sau .
Cô nhận được một tin nhắn riêng, từ trên Weibo. Thoáng nhìn điện thoại xem thời gian, vẻ mặt liền trở nên vui vẻ.
Cô chuẩn bị ít đồ cần thiết, bỏ vào trong ba lô của mình rồi đi ra khỏi phòng, đi đến " Hoài Phong "
Vừa xuống gác cô đi vào trong bếp thấy bà ngân nga một bài hát gì đấy, nhìn ra tâm tình đang rất vui vẻ.
Cô đi đền.
"A !. Giờ con mới biết, mẹ con còn biết hát nữa nha". Cất lời trêu ghẹo bà.
Bà quay đầu, nhìn cô cười. Nhưng thấy cô vai đeo ba lô, liền nhíu mày hỏi." Ngày mai chuẩn bị đi học rồi, mà hôm nay còn phải ra ngoài nữa à !".
" Sao không ở nhà, mà nghĩ ngơi ".
Cô cười." Con hẹn bạn có việc".
" Dù sao ngày mai cũng đi học rồi nên cũng phải ôn lại một số kiến thức nữa, mẹ biết con thành tích học không tốt mấy mà". Cô không chớp mắt nói dối.
Bà nghĩ cô quan tâm đến việc học, bà liền không nghĩ ngợi rồi gật đầu." Vậy còn đi đi, kẻo bạn lại đợi ".