Đại Náo Từ 1960

Chương 296: . Tính năng của phi thuyền



Chương 296. Tính năng của phi thuyền

- Ủa, nhưng mà công ty của các ngươi bán phòng tập trọng lực cũng là thiên về mặt kỹ thuật mà?

Venus: - Chủ nhân à, tuy sản xuất kinh doanh về sản phẩm kỹ thuật nhưng người chủ quản lại là phu nhân, còn kỹ sư trưởng thì chỉ lo nghiên cứu sản xuất, bị vợ nắm quyền kinh doanh mất rồi.

Giang Bình An: - Ý của ngươi là khách hàng của cửa hàng ảo là người nam kỹ sư trưởng lo làm ra sản phẩm, còn người vợ mới kinh doanh à?

- Chính xác! Chỉ có phu nhân mới tinh tế tỉ mỉ trong từng chi tiết mà thôi.

- Venus, sao ngươi lại thông minh nhanh nhạy hơn nhiều so với các trí tuệ nhân tạo khác vậy?

- Đây hoàn toàn là nhờ phu nhân bồi dưỡng. Các trí tuệ nhân tạo khác tuy cũng là bản copy nhưng mỗi bản đều tách biệt, còn Venus ta thì không tách biệt. Mỗi khi có điều kiện liên kết, chúng ta đều có thể trao đổi học tập lẫn nhau để tiến bộ. Mỗi phòng tập trọng lực đều có cổng liên kết, vừa để cập nhập các mẫu trang phục vừa để các phiên bản Venus của chúng ta trao đổi cập nhật.

- Vậy sao các nhà sản xuất khác không làm như vậy để trí tuệ nhân tạo của họ được tốt hơn?

- Hì hì... ta đã nói rồi, đâu phải ai cũng quan tâm đến khách hàng như phu nhân. Vả lại muốn làm điều đó phải tốn rất nhiều chi phí và kỹ thuật để tất cả phiên bản trí tuệ nhân tạo được liên kết, trao đổi, học tập...

- Ngươi nói không sai. Điều tốt đẹp thường khó làm. Vậy giờ ngươi nắm giữ được hết các thao tác và thiết kế của phi thuyền này chưa?

- Đã nắm được rồi chủ nhân ạ! Phi thuyền này hầu như cắt bỏ gần hết các hệ thống hỗ trợ sinh hoạt cho phi hành gia, ví dụ như hệ thống gieo trồng tự cung tự cấp rau xanh, hệ thống tổng hợp nước uống, hệ thống tắm rửa vệ sinh...

- Khoan... từ từ... Ý của ngươi là nó không có toilet luôn hả?

- Phải!

Giang Bình An nổi giận xung thiên:

- Moá... Nhà sản xuất là đồ khốn kiếp, không lắp bồn cầu thì biết ị ở đâu? Chắc chắn cái thằng thiết kế ra phi thuyền này sẽ đẻ con không có lỗ đ ít luôn!!!

...

Tít tận một vũ trụ xa xôi khác, trong một tinh cầu tràn đầy nhà máy xí nghiệp, một vị kỹ sư đầu bù tóc rối có nét mặt khá giống với siêu sao bóng đá CR7, đang ăn sáng.



"Ách ... xì i i i..."

- Trời đánh thánh vật đứa nào chửi lén ta! X1, dạo gần đây chúng ta có bán được phi thuyền vũ trụ A001 nào không?

Đứng bên cạnh phục vụ là một người máy nam với trang phục của người hầu, bộ trang phục này sạch sẽ hơn n lần so với trang phục trên người vị chủ nhân của nó. Người máy X1 vẫn trương cái bản mặt hãm tài y hệt như trí tuệ nhân tạo X1 mà Giang Bình An rất ghét bỏ, X1 trả lời:

- Dạ bẩm chủ nhân Ronaldo, công ty của chúng ta vừa bán được 1 chiếc phi thuyền v·ũ k·hí A001 sau hơn hai năm ế hàng.

- Vậy là đúng thằng mua nó chửi ta rồi! Hừ, ham giá rẻ, mua về còn chê bai chửi bới là sao? Ta thiết kế tinh vi như vậy, cả liên vũ trụ này có ai mà làm được như ta? Đúng là dân quê không biết hàng! Nhưng chỉ hơn hai năm ế hàng loại phi thuyền này thôi ư? Sao ta có cảm giác lâu lắm rồi mà?

- Dạ bẩm chủ nhân, hơn hai năm là tính theo thời gian vũ trụ, còn theo lịch ở tinh cầu này thì đã gần 20 năm rồi!

- Trời ơi là trời, sao ế hàng lâu dữ vậy ta?

- Chủ nhân, tôi đã nhắc với ngài thiết kế lại phi thuyền A001, hoặc ít nhất thay đổi hình dáng bên ngoài cho đẹp, đồng thời thay luôn tạo hình của tôi để khách hàng thích hơn... như vậy mới có người mua!

- Sao ngươi biết?

- Chủ nhân à, chỗ bình luận đánh giá sản phẩm, khách hàng phàn nàn rất nhiều, sao ngài không đọc chúng và không tiếp thu chúng?

Ronaldo vét hết thức ăn cho vào cái miệng râu ria lỏm chỏm, người này nhai ngồm ngoàm và nói chuyện với giọng tức giận:

- Ta có xem, nhưng cái đám khách hàng ngu ngốc đó chả biết cóc khô gì! Ngoại hình tuy xấu nhưng chịu lực va đập và phòng thủ cực tốt. Bên trong tối giản là để dành không gian và chi phí cho động cơ đủ mạnh để thực hiện "Bước nhảy không gian". Còn cái bản mặt của ngươi thì...

Ronaldo nhìn nhìn một chút sau đó cười toe toét:

- Ta thấy vẫn ổn đó thôi!

- Dạ thưa chủ nhân, khách hàng ai cũng ghét cái bản mặt này, họ nói gương mặt của ta quá đờ đẫn, thẩn thờ, hãm tài, u buồn, không sinh khí, xui xẻo, stress, mất hết hứng thú ...

- Thôi thôi... ta biết rồi! Cái lũ ngu ngốc đó nào biết được thâm ý của ta. Tuy gương mặt của ngươi hơi bình thường, hơi u ám... nhưng nó có tác dụng làm người khác không mất chú ý, dễ dàng tập trung vào công việc hơn!



(PS: Ronaldo hoàn toàn không nghĩ đến việc tiếp xúc với cái đẹp, adrenaline sẽ tiết ra gây hưng phấn hơn)

Bên cạnh người máy X1 dùng bản mặt vô cảm lắc đầu bó tay. Nó không biết chủ nhân nói đúng hay sai, nó chỉ biết hàng hóa ế ẩm lâu quá rồi.

Ronaldo cầm ly sinh tố có màu tím dạ quang lên uống ừng ực, sau đó hỏi thăm:

- X1, thí nghiệm cho người máy sinh học mang thai diễn ra đến đâu rồi?

- Bẩm chủ nhân, vẫn chưa thành công.

- Sao khó vậy ta? Việc mang thai là một chức năng cơ bản nhất của sinh vật, nhưng ta làm thí nghiệm mãi vẫn không bắt chước thành công được! Không lẽ tạo hóa kỳ diệu đến như vậy sao? Ta không tin. Ta chắc chắn phải thành công để trở thành người đầu tiên có con do người máy sinh ra!

- Chủ nhân muốn có con?

- Phải! Dù không thích em bé nhưng ta cần người nối dõi cho cả gia tộc.

- Vậy sao ngài không cưới vợ?

- Hừ, cái bọn con gái quá phức tạp, ta nói chuyện không thông. Bọn họ lại còn chê bai ngoại hình và cách ăn nói của ta thậm tệ. Mà ta thì đã nguyện cống hiến cả đời cho máy móc, nếu có con do người máy sinh ra thì chẳng phải là một điều tuyệt vời nhất sao?

Người máy X1 lại lắc đầu không hiểu, nó thấy chủ nhân của nó sao sao ấy, nhưng nó không biết hình dung đó là cái gì, điều này cũng do chủ nhân không cho nó giao tiếp bên ngoài nhiều. Thực ra hiện tượng của chủ nhân nó bây giờ được mọi người hay gọi với một cái tên rất thân thiết và dễ thương:

Nhà bác học điên!

...

Quay trở lại bên trong phi thuyền vũ trụ mới mua của Giang Bình An.

- Venus, phi thuyền này có v·ũ k·hí không?

Venus lắc đầu.



- Không luôn sao? Vậy lỡ gặp bọn c·ướp không gian thì sao?

- Bỏ chạy!

- Tốc độ của phi thuyền cao lắm à?

- Thưa chủ nhân, nếu chạy bình thường trong môi trường chân không ngoài vũ trụ thì đạt 3000 km/s.

- Ghê vậy ta, chỉ chớp mắt 1 giây đã vượt qua 3000 km.

Lần này Venus lại lắc đầu cập nhật kiến thức cho chủ nhân:

- Không nhanh gì đâu, tốc độ đó chỉ bằng 1% tốc độ của ánh sáng mà thôi, nếu so sánh với các loại phi thuyền khác thì nó được đánh giá rất chuẩn là: Chậm như rùa.

- Chậm như rùa thì ta đã đọc đánh giá, nhưng chậm vậy thì sao nó chạy thoát?

- Dựa vào bản lĩnh hầu như duy nhất của nó: "Bước nhảy không gian". Theo hướng dẫn sử dụng thì phi thuyền này có thể thực hiện bước nhảy một lần với khoảng cách 1-5 năm "năm ánh sáng".

- Vậy là bao xa?

- 1 năm ánh sáng là 10.000 tỷ km. Đây cũng là bán kính của hệ mặt trời. Phi thuyền này của chủ nhân chỉ cần nhảy một cái 2 năm ánh sáng thì đã vượt qua cả hệ mặt trời rồi!

(chỉ 9.500 nhưng làm tròn cho dễ đọc)

- Wow... xa dữ vậy ta. Cái tạo hình con bọ và khoảng cách nhảy xa này sao ta thấy giống con bọ nhảy quá. Vừa đụng thì chớp mắt đã biến mất, cách xa dịu vợi.

- Chủ nhân hình dung rất hay, nó thật sự giống một con bọ nhảy trong vũ trụ, bản lĩnh duy nhất là nhảy, nhảy và nhảy.

- Nhưng sao nó có giá tiền đắt đỏ như vậy? 100 aHP là 100.000 tỷ HP lận đó!

- Chính chức năng Bước nhảy không gian đã ngốn 3/5 số tiền, còn lại 2/5 là dùng để tăng độ bền và phòng thủ cho phi thuyền. Đây là điều bắt buộc vì nếu không đủ rắn chắc thì sẽ bị không gian lực xé xác lúc thực hiện bước nhảy không gian.

Giang Bình An rờ cằm áy náy:

- Vậy không lẽ ta trách lầm nhà sản xuất rồi sao?

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.