Đại Náo Từ 1960

Chương 336: Chính truyện 16. Khế ước thành lập



Chính truyện 16. Khế ước thành lập

"Mau... thực hiện khế ước chủ tớ nhanh đi..."

" ??? "

Thần long héo hắt kêu gào: "Chủ nhân, ngài không thương ta sao? Ngài làm vậy là hại thảm ta rồi! Ngưng tụ "đại ấn ký" vừa khó vừa nguy hiểm, ảnh hưởng đến căn cơ linh hồn của ta... Mong ngài hãy suy xét lại!"

Giang Bình An giờ đây tâm như thiết thạch, hắn phải tận dụng mọi cơ hội, mọi tài nguyên để mau chóng lớn mạnh cứu về vợ con, bạn bè... dù cho việc đó cực kỳ mờ mịt xa xôi. Thậm chí hắn còn không tưởng tượng ra được sẽ làm gì mới giải cứu được bọn họ, nhưng hắn biết, hắn càng mạnh, càng cường đại thì càng có cơ hội thành công!

"Đừng kêu gào nữa! Trong ba loại khế ước mà ngươi nói, loại thứ nhất hoàn toàn vô dụng, thời buổi này chỉ cần một chiếc điện thoại là liên lạc được rồi, cần gì phải ký kết khế ước!

Loại thứ hai là sinh tử cùng lúc. Đó là điều ngu xuẩn nhất! Ta hỏi ngươi, kẻ thù của ngươi chỉ cần g·iết một người thì đ·ã c·hết một đôi, kiểu gì có lời, kiểu gì không sợ báo thù. Còn chuyện trao đổi kinh nghiệm, năng lực, năng lượng qua lại... thì ngươi thử nhìn ta đi, ta chỉ là một phàm nhân, truyền cho ngươi được cái gì? Chưa kể là ta không biết kết "đại ấn ký" thì làm sao ký kết.

Cuối cùng chỉ có loại thứ ba là thích hợp nhất. Mà ngươi đã gọi ta là chủ nhân, vậy ký kết khế ước chủ tớ là đúng rồi, than vãn cái gì nữa? Ngươi cứ yên tâm. Nếu ta c·hết thì dù ký loại 2 hay loại 3 gì thì ngươi cũng c·hết đúng không?

Nhưng ký loại 3, khi ngươi c·hết, chủ nhân ta có thể còn sống, sau đó ta tìm cách báo thù cho ngươi còn hơn là c·hết chùm!"

Choáng váng, thần long hoàn toàn chóng mặt sau một đống "lời hay ý đẹp" của tân chủ nhân. Nó không hiểu vì sao những điều vô sỉ mà chủ nhân lại nói ra trơn tru và hợp tình hợp lý như vậy được?

Ban đầu thần long nhìn chủ nhân cảm thấy ảo não, nó thấy đời này gặp phải một chủ nhân vô xỉ như vậy chắc tương lai chỉ một màu xám xịt... Sau đó cẩn thận ngẫm lại, nó từ từ ngộ ra, và thay đổi dần cái nhìn về Giang Bình An, nó bắt đầu thử tư duy ngược:

Điều gì xảy ra khi có một chủ nhân vô xỉ?



Chắc chắn tương lai của chủ nhân sẽ sáng lạn, kẻ địch phải lụi tàn...

Như vậy thần long ta là lính ruột, đi theo ngài ấy ngay từ ban đầu, chắc chắn sẽ có địa vị rất cao, dưới một người mà trên cả tỷ tỷ người! Đó là chưa kể trở thành nguyên linh tiểu vũ trụ của chủ nhân, tương đương với một đại năng Vũ Trụ Chi Chủ... rất hấp dẫn!

Qua vài phút suy nghĩ thông suốt, thần long quyết tâm đánh cược:

"Chủ nhân tại thượng, tôi tớ của ngài chấp nhận ký kết khế ước thứ ba. Giờ ta sẽ sử dụng bí thuật ngưng tụ "đại ấn ký" xin ngài chờ trong giây lát!"

Vừa nói xong, không đợi Giang Bình An phản ứng, thần long bắt đầu quấn mình co cụm lại thành một khối cầu vàng rực bay lơ lửng, sau đó khối cầu phát sáng lúc chớp, lúc tắt rất xinh đẹp.

Giang Bình An tâm trạng khẩn trương, hồi hộp kinh khủng, thật lòng hắn rất muốn thu phục thần long, nhưng nếu nó có mệnh hệ nào thì hắn sẽ hối hận muôn vàn.

Chớp mắt đã qua 3 phút, nhưng Giang Bình An cảm thấy thời gian trôi quá chậm, hắn bắt đầu sốt ruột đi tới đi lui hệt như lúc mấy cô vợ sinh con cho hắn ngày xưa.

Thốt nhiên quả cầu màu vàng lóe sáng chói mắt đến nỗi Giang Bình An tưởng nó sắp p·hát n·ổ, hắn vội cầm một xấp Thiết Bì phù ra định xé, dán lên người tăng phòng ngự... nhưng may mắn quả cầu vàng tắt đi ánh sáng, trở nên chìm lỉm, rồi dần dần bung ra trở thành thần long như cũ, nhưng nó thê thảm te tua xém chút Giang Bình An nhận không ra.

Thần long màu sắc trở nên tái nhợt, nó uể oải thì thào truyền ý niệm:

"Chủ nhân, ta đã tiêu hao quá nhiều linh hồn lực, nhưng may mắn ngưng tụ thành công "đại ấn ký" giờ ta truyền nó cho ngài, nó sẽ vào không gian tinh thần của ngài nên ngài đừng hốt hoảng. Nó biểu hiện cho tánh mạng của ta, nó còn thì ta còn, nó mất thì ta mất. Mong ngài sau này giúp đỡ ta nhiều hơn!"

Ý niệm vừa dứt, một con rồng cực nhỏ giống hệt thần long, kích thước cỡ chừng đầu ngón tay bay ra khỏi đầu thần long và bay về phía đầu của Giang Bình An.



Giang Bình An đứng yên cho nó xâm nhập, hắn cứ tưởng sẽ b·ị đ·au đớn hay choáng đầu linh tinh, nhưng lại không có chuyện gì xảy ra cả, chỉ là bất chợt hắn lại giống như kết nối được với thần long vậy, hắn có thể cảm giác được trạng thái thân thể, tâm lý, kể cả suy nghĩ của thần long.

Đây quả thật là nắm giữ trọn vẹn không bỏ sót, như vậy hắn sẽ không sợ thần long phản bội. Giang Bình An an ủi:

"Giờ hai ta đã kết nối thành một. Ta hứa sẽ đối xử tốt nhất với ngươi. Ta thấy ngươi suy yếu quá, có cần ta giúp gì để mau hồi phục không?"

Thần long lắc đầu mệt mỏi: "Cảm ơn chủ nhân đã có lòng, nhưng ta bị tổn thất linh hồn, khó mà hồi phục mau được. Nhanh cũng phải trăm năm, lâu thì gần ngàn năm"

"Ối trời ơi... Lâu quá, ngươi là long tộc hùng mạnh, không lẽ không có bí pháp rèn luyện phục hồi linh hồn hay sao?"

Nghe nhắc đến long tộc, thần long kiêu hãnh ngóc đầu lên khoe khoan: "Sao lại không có! Chẳng những có bí pháp phệ hồn mà còn có bí pháp luyện hồn để phục hồi, thậm chí tăng trưởng linh hồn bản thân. Chính nhờ mấy loại bí pháp ghê gớm này mà long tộc mới có cao thủ như mây, lọt vào top các đại tộc cả liên vũ trụ đó!"

Giang Bình An giơ ngón tay cái khen ngợi:

"Quá đỉnh! Thật không uổng công ta chọn ngươi là đệ nhất tôi tớ!"

"???"

"Vậy ngươi thi triển mấy bí pháp để khôi phục linh hồn đi!"

"Xời... ta có bí pháp, nhưng không bột đố gột nên hồ. Phải có linh hồn thì ta mới thôn phệ và luyện hóa được. Đằng này cả bí cảnh hiện giờ chỉ có hai chủ tớ ta có linh hồn, ta thôn phệ ai bây giờ?"



"Ủa, thế linh hồn trong đây không được à?"

"Không được, ta đã thử rồi, toàn là hàng nhái, sau khi thôn phệ luyện hóa ra toàn là "tinh thần lực" chứ không phải là "linh hồn lực". Nó còn kém xa ta dùng khí vận để chữa thương nữa là!"

Giang Bình An thở dài, quả nhiên là khó khăn trọng trọng, không phải cứ có long tộc truyền thừa là ngon... Bỗng nhiên linh quang trong đầu hắn vụt sáng, Giang Bình An la làng trong ý thức:

"Ha ha ha... ta có rồi... ta có rồi thần long ơi..."

Thần long giựt nảy mình, nó sáng mắt nhìn chủ nhân chờ đợi đáp án, nó thề lần này chủ nhân mà đưa ra đáp án tào lao nữa thì nó sẽ giận, bỏ lên đám mây khí vận chữa thương, không thèm quan tâm vị chủ nhân nhẫn tâm này nữa.

Giang Bình An không biết thần long đang oán thầm, hắn quơ tay múa chân hưng phấn bừng bừng nói trong ý thức:

"Ngươi có bí pháp, ta có linh hồn rồi đây!"

"Không... ta không thể luyện hóa linh hồn của chủ nhân, nó không đủ cho ta nhét kẽ răng nữa, quan trọng nhất là chủ nhân c·hết thì ta cũng nghẻo"

"Ngu ngốc... ai nói cho ngươi luyện hóa linh hồn ta bao giờ! Ta nói có, nghĩa là ta mua được từ hệ thống giao dịch ấy biết không!"

Thần long trợn tròn mắt, nó cao hứng bay lượn lộn nhào, nhưng chỉ một vòng là đã mệt đứt hơi, nó thổn thển hối thúc:

"Vậy chủ nhân mau mau mua cho ta đi, càng cường đại linh hồn thì ta thôn phệ luyện hóa sẽ khôi phục càng nhanh. Thậm chí đột phá linh hồn cũng không quá khó."

Giang Bình An xối cho nó một gáo nước lạnh: "Ngươi đừng tưởng bở. Hệ thống giao dịch không cho buôn bán nô lệ hoặc linh hồn linh tinh đâu. Nó sợ mấy khách hàng đại năng đi "xét nhà diệt tộc" khắp nơi. Ta chỉ có mua được các sản phẩm chứa đựng linh hồn tạp nham, lấy số lượng bù chất lượng cho ngươi mà thôi!"

"Ặc... có còn hơn không!"

Giang Bình An cũng không chần chừ, lập tức lôi hệ thống ra, thẳng tay mua sắm một loại sản phẩm chứa đựng "linh hồn lực" nhưng khá... tai tiếng...

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.