Đại Náo Từ 1960

Chương 433: Chính truyện 113. Liệt Thiên khí linh



Chính truyện 113. Liệt Thiên khí linh

- Ta mời Giang công tử đến là để hỏi công tử có muốn cưới Sophie không?

Bất ngờ bị hỏi quá thẳng, Giang Bình An kiên quyết lắc đầu:

- Ta đã có vợ con và chỉ xem Sophie là bạn bè để hợp tác làm ăn mà thôi!

Hiện trường không khí cương cứng, Sophie vừa định gào khóc đã bị cụ tổ nhíu mày ngăn chặn, đôi bên chỉ còn biết im lặng nhìn cụ tổ đấu trí cùng Giang Bình An.

- Giang công tử nói có vợ con, vậy chẳng hay có thể cho ta biết là mấy vợ mấy con, hiện giờ họ làm gì ở đâu không?

Giang Bình An cũng không dấu giếm nhiều cho mệt:

- Ta có 8 vợ và mười mấy người con...

Sophie trợn tròn hai mắt kinh ngạc...

Giang Bình An vẫn bình thản nói tiếp:

- ... nhưng tất cả đều đã tan biến. Ta đã thề đời này phải cứu về vợ con nếu không ta sẽ không gần nữ sắc.

Cụ tổ và mọi người ngạc nhiên, đây là muốn chơi kiểu gì? Nhưng thế gian to lớn, chuyện lạ gì cũng có, trường hợp như Giang Bình An tuy hiếm nhưng rất bình thường, rất nhiều người mất đi ái thê thì không còn muốn lập gia đình nữa... Chỉ lạ là Giang công tử này lại muốn cứu vợ con trở về.

- E hèm... Ta rất tiếc khi nghe chuyện buồn gia đình của công tử. Chuyện vợ con mất đi không muốn cưới vợ nữa là thường nhưng ta chưa từng nghe ai có thể cứu được người đã mất. Thời gian trôi qua không thể trở lại, tại sao công tử nghĩ rằng mình có thể cứu họ?

Giang Bình An thở dài: - Cảm ơn lão tổ quan tâm, ta biết n·gười c·hết là hết, đó là thiết luật, nhưng vợ con ta lại khác. Tất cả họ không c·hết mà là bị tan biến! Họ là người ta gặp trong một bí cảnh thuở xa xưa, lúc ấy ta không biết đó là bí cảnh, nên cưới vợ lập gia đình sinh con đẻ cái... Rồi đùng một cái bí cảnh tan vỡ... Ta đã thề đời này sẽ trở nên mạnh mẽ nhất, mạnh đến nỗi phục hồi lại bí cảnh đã mất khi xưa, cứu vợ con và bạn bè trong bí cảnh...

Ai... dà...



Bốn tiếng thở dài thườn thượt vang lên. Sophie lần này rơi lệ vì câu chuyện chứ không còn là vì đau lòng. Nàng đã hiểu phần nào tâm trạng của Giang Bình An. Nàng ngẩng đầu nhìn lên và nói rất kiên quyết:

- Giang công tử, cả đời chàng vì cứu họ mà trở nên mạnh mẽ, vậy ta cũng có thể vì chàng mà chờ đợi... Khi nào chàng cứu được vợ con vậy khi đó chàng hãy cưới ta được không?

- Tội gì như vậy chứ... Trên đời này thiếu gì thanh niên tài tuấn có gia thế hiển hách?

Sophie định lên tiếng thuyết phục nhưng bị cụ tổ ngăn cản, ông mỉm cười rút từ nhẫn trữ vật ra một vật kim loại vàng choé, nó như một đầu mũi nhọn sắc bén to bằng nồi cơm.

- Giang công tử, tâm ý của công tử và của Sophie ta đều đã biết. Cả hai đều chí tình chí nghĩa. Sophie cũng không làm khó cậu, vậy sao cậu không cho nó một lời hứa hẹn nhỏ nhoi? Đây là "Hoàng kim vuốt" nó là báu vật theo ta chinh chiến đã lâu nhưng kích thước quá nhỏ bé đối với Xích Hổ tộc chúng ta. Sophie đã vì cậu mà cầu xin ta vật này làm của hồi môn, nay cậu hãy nhận lấy nó để cho Sophie một lời hứa hẹn được không?

Giang Bình An vừa định cố gắng từ chối thì cụ tổ đã lộ ra một bí mật của gia tộc:

- Ha ha ha... Công tử định từ chối nữa sao... Để ta nói cho cậu biết bí mật về Hoàng kim vuốt này nhé. Nó chính là một mảnh vỡ rất nhỏ của chí cường chí bảo hệ Kim, cứng rắn đệ nhất, sắc bén đệ nhất... Ngoài ra nó có thể biến đổi hình dạng v·ũ k·hí theo yêu cầu, chỉ tiếc nó quá nhỏ, chỉ có thể bao bọc được một mũi móng vuốt của ta khi biến hình mà thôi!

Giang Bình An và Mộc Minh Ái hai người hít sâu một hơi hết hồn, không ngờ rằng khối kim loại màu vàng loè loẹt này lại là mảnh vỡ chí cường chí bảo.

Giang Bình An áy náy: - Sophie, nàng biết nó trân quý, sao còn xin để tặng cho ta?

- Không lẽ ta không quý giá bằng một khối mảnh vỡ nhỏ xíu đó?

- Ạch...

Giang Bình An cứng họng, thầm mắng đàn bà phá sản, vì trai mà cho đi bảo vật của gia tộc, không biết sao đầu hắn lại nghĩ lan man đến Trọng Thủy - Mỵ Châu và chiếc nỏ thần ở thành Cổ Loa, thật tội nghiệp cho những nàng con gái si tình!

Cụ tổ thấy không khí giữa hai anh chị đã hòa hoãn bớt liền biết đại sự sắp thành, ông ta đưa bảo vật qua cho Giang Bình An.

- Giang công tử, mọi chuyện trên đời đều có một chữ duyên, sao công tử không thử cầm bảo vật để cảm nhận, biến đổi hình thái nó xem có hợp duyên không, nếu hợp duyên thì cậu tiếp nhận!

Giang Bình An ai oán nhìn cụ già sống lâu thành tinh này, nói cái gì không nói lại đi nói đến chữ "duyên" làm gì, hắn đã vì chữ này mà lao đao khốn đốn biết bao lần rồi!



Giang Bình An cũng không khách sáo, cầm Hoàng kim vuốt vào tay thấy nó nặng chịch và lạnh băng, hắn dùng tay còn lại ve vuốt cảm nhận đồng thời thử truyền năng lượng và linh hồn lực của mình vào xem sao.

Hắn tin chắc báu vật luôn có linh. Nếu hữu duyên với hắn nó sẽ tiếp thu năng lượng và linh hồn lực, tiếp thu càng nhiều chứng tỏ hai bên càng hợp với nhau và khi sử dụng uy lực sẽ càng lớn.

Ban đầu báu vật im bặt không phản ứng, Giang Bình An vẫn nhẫn nại...

1 phút

2

5

9 phút... báu vật bắt đầu hút một ít năng lượng và linh hồn lực.

Sau đó dường như nó thích thú năng lượng xịn sò và linh hồn lực quá tinh khiết của Giang Bình An nên bắt đầu đại lượng hút lấy. Thốt nhiên một ý niệm xa lạ truyền vào đầu hắn:

"Tiểu tử... ta muốn càng nhiều năng lượng cao cấp hơn, càng nhiều linh hồn lực hơn..."

Giang Bình An mừng như điên, báu vật này thật sự có linh, lại còn giao lưu được với hắn, chỉ có điều nó chê năng lượng Chanh tinh của Giang Bình An quá thấp cấp.

Giang Bình An quyết đoán liên hệ thần long để nắm bắt ngay cơ hội hiếm thấy này:

"Náo Thiên, mau thiêu đốt tất cả Lam tinh cho ta sử dụng gấp! Nhớ truyền chung với cả linh hồn lực, càng nhiều càng tốt"

Thần long bất ngờ không biết chuyện gì xảy ra nhưng nó không chần chừ thiêu đốt 997 viên Lam tinh còn lại không một chút tiếc nuối. Riêng linh hồn lực nó lại càng không tiếc vì hiện tại đã có rất nhiều.



Giang Bình An đón nhận dòng năng lượng Lam tinh mạnh khủng kh·iếp và truyền ngay vào đút cho báu vật trên tay "ăn" cùng lúc đó linh hồn lực cũng dũng mãnh xông ầm ầm lọt vào cho nó "ăn" chung.

Ý niệm lạ lẫm lại vang lên trong đầu Giang Bình An:

"Ah... sướng..."

Mãi qua 10 phút, 997 viên Lam tinh bị hút hết không còn, linh hồn lực cũng bị "ăn" mất 10 tỷ, ý niệm lạ mới lên tiếng:

" Khà khà khà... tiểu tử ngươi rất có hiếu tâm... lâu lắm rồi ta mới ăn ngon và no như vậy, đáng tiếc không có Tử tinh và Hắc tinh, bù lại linh hồn lực rất tuyệt và rất nhiều. Xem ra lão phu Liệt Thiên sau này không lo bị đói, có thể yên tâm theo phù trợ ngươi rồi!"

"Xin chào tiền bối Liệt Thiên, ngài là ai ạ?"

"Ta là một phần khí linh của "Liệt Thiên nhận" chí cường chí bảo hệ Kim, năm xưa bị tan vỡ, ta là mảnh vỡ nhỏ nhất nhưng may mắn tồn tại một phần tàn niệm đến bây giờ." (1)

"Ngài nói không lo bị đói là sao ạ?"

"Còn sao gì nữa! Các tiểu tử trước sử dụng ta mà cho ăn thức ăn thấp kém quá khiến ta bất mãn chả thèm điểu bọn chúng, bọn chúng ngu ngốc lại tưởng ta không tồn tại... Thật là keo kiệt hết thuốc chữa!"

"Vậy tiền bối phải ăn như thế nào mới đủ ạ?"

"Khà khà khà... Trẻ nhỏ dễ dạy, chỉ có năng lượng nguyên sơ ta mới tạm hút đôi chút để cầm hơi. Ta cần ít nhất Lam tinh thì mới tạm no, chỉ có Tử tinh và Hắc tinh mới làm ta khôi phục lại bản thể. Những tên tiểu tử đời trước thấy ta hút nhiều năng lượng thì toàn truyền vào những thứ tạp nham, chúng tưởng nuôi ta giống nuôi heo sao? Thứ gì cũng ăn được à? Còn linh hồn lực của bọn chúng thì thôi khỏi nói, toàn lẫn tạp chất, ta nuốt vào mà cứ như ăn cơm trộn với sỏi đá, thử hỏi ai mà chịu nổi!"

Giang Bình An không ngu ngốc, vừa nghe vài câu thì hắn đã bắt được trọng điểm, vị tiền bối Liệt Thiên này cực độ kén ăn, cũng may hắn toàn chơi năng tinh cao cấp và linh hồn lực cực kỳ tinh khiết từ thần long nên mới có cơ hội được lão nhân gia lộ diện giao lưu.

Giang Bình An hứa hẹn: " Xin Liệt Thiên tiền bối yên tâm, ta hứa cung cấp cho ngài linh hồn lực tinh khiết nhất, năng lượng toàn từ Lam tinh trở lên. Nhưng ta mạn phép hỏi ngài ngoài việc sắc bén và biến hình, ngài còn năng lực gì không ạ?"

-----

(1) Khí linh:

Các bảo vật càng cao cấp càng dễ xuất hiện khí linh. Nó là linh hồn của bảo vật giống như Gaia của hành tinh hoặc Gaia của vũ trụ.

Khí linh cũng cần linh hồn lực và năng lượng, bên trong bảo vật cao cấp cũng có không gian thứ nguyên rất nhiều, tích trữ càng nhiều năng lượng thì bảo vật càng mạnh, uy lực càng lớn.

Có những trường hợp bảo vật quá mạnh mẽ, khí linh trưởng thành tự tu luyện tự hóa hình người đi chu du khắp thiên hạ, trở thành một cường giả đỉnh cấp...

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.