Đại Náo Từ 1960

Chương 454: Chính truyện 134. Có phúc cùng hưởng - Quang Minh Châu chính xác cách dùng



Chính truyện 134. Có phúc cùng hưởng - Quang Minh Châu chính xác cách dùng

Mỹ nhân ngủ trưa!

Không ai khác hơn chính là Mộc Minh Ái, Giang Bình An nhìn 2 giây sau đó chặc lưỡi hai lần:

- Chặc chặc... tính kêu nàng đi công tác, giờ nàng ngủ rồi ta đi một mình vậy!

Câu lẩm bẩm này nhẹ như gió thoảng qua kẽ lá, Giang Bình An quay người dọm bước nhưng đã bị mỹ nhân trong chớp mắt thoắn đến chắn đường:

- Vào mà không chào là không lịch sự, ly mà không biệt là không thương ta!

Giang Bình An nín thở trước bộ áo ngủ lụa trắng, bên trong chân không, nó siêu siêu mỏng, thứ lụa này rất có thể làm từ kén bướm Minh Điệp.

Dụ hoặc, tuyệt đối dụ hoặc, Giang Bình An đành đánh trống lảng bằng... tiền.

- Đây là nhẫn trữ vật chứa 100 tỷ Lam tinh, tiền chia lời từ việc bán viên Hắc tinh đầu tiên của Náo Thiên làm ra.

- Wow... - Mộc Minh Ái cầm nhẫn trữ vật nàng kích động làm đôi vai rung lên bần bật, kéo theo vài thứ khác cũng rung rinh rung rinh - 100 tỷ... trời ạ... lúc trước có vài trăm Lam tinh đã làm các thế lực thù hận công tử ghê gớm, giờ mà biết chàng có 100 tỷ... Không biết bọn họ còn thù hay chạy lại đeo bám cầu bao nuôi nhỉ?

Giang Bình An bị Mộc Minh Ái quyến rũ chao đảo chóng mặt, hắn thấy nàng quá khác liền xét hỏi:

- Minh Ái, ta thấy nàng khác quá, mấy chiêu này nàng học ở đâu? Lại còn cái gì "bao nuôi" nữa là sao?

- Hì hì... hổm rày rảnh rỗi, ta vừa luyện hóa hồn tinh tích tụ linh hồn lực vào mảnh vỡ Quang Minh Châu, vừa xem tiểu thuyết của trái đất, học được nhiều thứ hay ra phết, bằng chứng là vừa nãy chàng vừa nuốt nước miếng kìa!

- Ôi trời, cái hay nàng không học lại học cái...



Mộc Minh Ái chen ngang: - Ta thấy chuyện làm người mình thích vui sướng là thứ hay ho nhất rồi còn gì?

Giang Bình An giơ tay lên trời: - Thôi ta đầu hàng, bỏ qua vụ này đi. Giờ có 100 tỷ Lam tinh nàng định làm gì?

- Công tử không đổi ra Lục tinh cho ta thay năng lượng như mọi khi à?

- Không, ta làm biếng, nàng hãy lấy 90 tỷ nhét vào chỗ nào trống, dù gì sau này ta cũng sẽ cho nàng đủ Lam tinh nhét đầy tất cả. Vả lại khi cần chiến đấu, thiêu đốt Lam tinh sẽ cho năng lượng bộc phát cực cao.

Mộc Minh Ái gật gù, nhà có điều kiện ăn nói có khác, chả bù hồi xưa toàn cho người ta xài Chanh tinh cấp thấp.

- Vậy còn 10 tỷ Lam tinh để làm gì?

- Khà khà... Tiêu vặt. Nàng tìm Elf chi vương, lúc rảnh rỗi hai tỷ muội muốn mua sắm gì thì mua sắm, đặc biệt nên mua pháp bảo phòng ngự và t·ấn c·ông giống ta, như vậy nếu gặp chiến đấu sẽ tăng phần thắng.

- Hảo... 10 tỷ này ta và Elf chi vương sẽ tiêu xài thật lâu.

Giang Bình An lắc đầu: - Nàng đừng lo, Elf chi vương ta cũng sắp đưa 100 tỷ Lam tinh rồi.

- Trời ơi... Công tử ngài bá đạo quá, ngài đã xài hết bao nhiêu rồi?

- Hắc hắc... 1 ngàn tỷ Lam tinh đổi ra từ 1 Hắc tinh, ta gửi Liệt Thiên khí linh, Náo Thiên, nàng, Elf chi vương và ta, mỗi người 100 tỷ. Còn lại 500 tỷ.

- Quá phá sản, miệng ăn núi lở!

- Ai dà... biết sao được, có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chia luôn là quy tắc sống của ta. Vả lại Náo Thiên sẽ tiếp tục dùng Lam tinh tạo ra Hắc tinh. Ta chỉ e ngại một điều duy nhất mà thôi...



- ???

- Ta sợ hệ thống giao dịch hết Lam tinh để đổi lấy Hắc tinh. Dù gì Lam tinh luôn khan hiếm cả trên thị trường lẫn trong hệ thống giao dịch. Đến chừng đó dù chúng ta nắm lấy rất nhiều Hắc tinh, Tử tinh muốn đổi Lam tinh cũng không có.

- Ôi trời... hệ thống giao dịch mà cũng không có ư?

- Chứ sao. Nó chỉ là cửa hàng trung gian, nhập hàng bên này bán bên kia, nó đâu thể sản xuất hay biến hóa ra hàng hóa được. Chuyện Bổ Hồn Thiên Đan bị thiếu hàng là ví dụ rõ nhất, giờ ta có tiền vẫn không mua được khi hết hàng.

Mộc Minh Ái gật gù, nàng lo lắng sốt vó:

- Vậy công tử lấy lại 100 tỷ của ta đi, phòng ngừa vạn nhất!

Giang Bình An nhìn bàn tay mỹ nữ đưa nhẫn trữ vật đến trước mặt mình, hắn lại nổi máu giang hồ: rút lấy chiếc nhẫn và đeo lại vào ngón tay của nàng, ngón nào thì hắn bị mờ mắt không nhìn rõ...

Mộc Minh Ái nghiên cứu một ngàn tám trăm bộ tiểu thuyết của trái đất rồi, nàng biết quá rõ động tác đeo nhẫn hàm ý gì, nhưng nàng chỉ cười vui vẻ mà không nhắc đến, nàng biết người đàn ông bé nhỏ ấy chạm vào là bể ngay, không xài được gì cả!

- Minh Ái, cảm ơn nàng nghĩ cho ta, chuyện lo hết hàng là lo trong tương lai thôi, chứ nếu chỉ đổi 1-2 viên Hắc tinh mà đã hết Lam tinh thì hệ thống giao dịch danh không xứng với thực. Ta tin nó có thể cầm trụ lâu hơn thế nhiều, vậy nên số tiền này nàng cứ cầm yên tâm.

Mộc Minh Ái nhu mì gật đầu, nàng thỏ thẻ báo cáo:

- Mảnh vỡ Quang Minh Châu ta đã truyền vào 200 tỷ linh hồn lực. Hiện giờ ta chỉ còn lại 200 tỷ, trong đó 100 tỷ lấy từ linh hồn phân thân.

- Ái chà... Hao phí nhiều quá! Linh hồn phân thân của nàng bị ảnh hưởng nhiều không?

- Không nhiều. Ban đầu ta chia cho nó 200 tỷ, dạo thời gian này nó chuyên tâm luyện hóa hồn tinh và làm Minh Ái trà, linh hồn không giảm mà còn tăng lên 20 tỷ, bù qua sớt lại nó vẫn còn 120 tỷ, dư sức hoạt động bình thường.



Giang Bình An lắc đầu chê bai: - Ta thấy không bình thường chút nào. Cái thứ mảnh vỡ Quang Minh Châu này y như Thôn Thiên Thú, điên cuồng cắn nuốt linh hồn lực của chủ nhân chỉ để nô dịch 1-2 kẻ địch.

Mộc Minh Ái mỉm cười lắc đầu: - Công tử sai rồi. Chàng chưa hiểu rõ về nó nên mới nói vậy. Đầu tiên lúc đấu với chàng ở Xích Hổ Tinh, tộc trưởng Quang Minh tộc không tin tưởng Silver, vẫn sử dụng linh hồn lực của ông ta, Silver chỉ được để vào một ít linh hồn lực để cảm ứng và điều khiển sơ bộ. Toàn bộ quá trình t·ấn c·ông chàng đều là thụ động vì không có người điều khiển trực tiếp.

Điều đó gây lãng phí rất nhiều linh hồn lực. Nếu lúc đó là tộc trưởng Quang Minh tộc điều khiển thì e rằng chàng đã lành ít dữ nhiều, hoặc Liệt Thiên khí linh phải liều mình nhảy vào mảnh vỡ Quang Minh Châu...

Giang Bình An reo lên: - Ha ha ha... Ta hiểu rồi, vậy bây giờ nàng điều khiển sẽ dễ dàng nô dịch kẻ thù đúng không?

Mộc Minh Ái gật đầu. Giang Bình An lại thắc mắc:

- Vậy không lẽ Quang Minh tộc bị ngu à? Linh hồn lực cực kỳ quý giá, sao không cho Silver khống chế?

- Có hai nguyên nhân. Một là có thể Silver không đủ linh hồn lực, hai là tộc trưởng Quang Minh tộc không tin tưởng bất kỳ ai hết. Công tử nghĩ ai cũng như chàng, luôn tin tưởng đồng bọn à?

- Ha ha ha... Ta không tin tưởng được các ngươi thì tin tưởng ai bây giờ? Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Vậy sau này mảnh vỡ sẽ do ngươi sử dụng, như vậy uy lực mới là cao nhất.

- Ta sẽ sử dụng, nhưng ta không phải là lựa chọn tốt nhất, hiện giờ có một người sử dụng tốt hơn ta.

- Ai?

- Náo Thiên. Nếu Náo Thiên sử dụng cùng một lúc linh hồn lực và Ý Chí thôi thúc, chắc chắn mảnh vỡ Quang Minh Châu sẽ uy lực hơn gấp mấy lần.

- Nhưng Náo Thiên đâu có đi ra ngoài được?

- Hì hì... Chàng rất thông minh nhưng đôi lúc ngờ nghệch đáng yêu! Trâu không tìm cọc thì cọc tìm trâu. Chúng ta có thể đem kẻ thù vào đây cho Náo Thiên ra tay nô dịch, khi đó đảm bảo nhanh gọn lẹ lại tiết kiệm linh hồn lực tối đa.

- Wow... tuyệt vời! Ha ha ha... từ đây kẻ thù đừng lọt vào tay ta, nếu không chắc chắn sẽ phải gia nhập Giang gia làm gia nô luôn nha!

- Đúng người không phạm ta ta không phạm người, người mà phạm ta ta đ·ánh c·hết cha!

Giang Bình An rầu rĩ ôm đầu, lại lời hay không học đi học lời bậy...

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.