Từ lúc Thẩm Khiêm đưa thẻ bạc cho cô, Thẩm Loan đã cảm giác được mộtngày nào đó trong tương lai, tấm thẻ nhỏ này chắc chắn có tác dụng lớn!Lại không nghĩ tới, sẽ dùng để đối phó với Tống Lẫm --- anh em tốt của ThẩmKhiêm, con chó ngoan!Cũng xem như là dùng đúng tác dụng.Trở về từ suối nước nóng sơn trang, Thẩm Loan đã nhắc nhở chính mình phảibình tĩnh, lý trí, không thể bị cảm xúc phẫn nộ chi phối, âm thầm mưu tính, bànbạc kỹ hơn, sau đó ---Một lần đánh bại!Mà Mã Hướng Tiền xuất hiện, làm cô thấy được cơ hội.Kiếp trựớc, Tống Lẫm dựa vào hạng mục này, mang đến lợi nhuận trăm triệucho tài chính MT, trở thành tâm phúc trước mặt thành viên hội đồng quản trị,trong lúc nhất thời danh tiếng vô lượng, đến cả người anh trai con vợ cả chínhthống kia cũng không bằng.Tống Lẫm thừa thắng xông lên, rất nhanh đã đứng vững gót chân ở nội bộ côngty, từ nay về sau xuôi gió xuôi nước, con đường phía trước sáng lạn.Nhưng mà bây giờ, đã không còn dễ dàng như vậy nữa.Còn vì sao lại cho Thẩm Khiêm nhặt cái phần lợi này?Đầu tiên, Thẩm Loan tạm thời không có thực lực để hợp tác với Mã HướngTiền, nói cách khác, miếng bánh này quá lớn, cô nuốt không nổi.Tiếp theo, Tống Lẫm với Thẩm Khiêm như thiên lôi sai đâu đánh đó, lúc trướcở suối nước nóng sơn trang, anh ta xen vào việc của người khác, vì giúp ThẩmKhiêm thử cô, trực tiếp hạ thuốc vào rượu. Bây giờ, Thẩm Loan muốn nhìn mộtchút xem, thứ gọi là "tình anh em" này khi bị lợi ích đánh vào, vững chắc đượcbao nhiêu.Mã Hướng Tiền lờ mờ hiểu được ý của cô, nhưng lại không hiểu đầy đủ, cónhiều chỗ vẫn rất nghi ngờ."Đẩy tất cả trách nhiệm lên người cô hết là sao?"Thẩm Loan nâng mắt, đôi mắt đen trong trẻo cứ nhìn thẳng vào ông ta như vậy,có vẻ sâu không lường được.Mã Hướng Tiền bị nhìn kỹ như vậy, lúc bắt đầu có thể thản nhiên đối mặt, saulại khó chịu cả người, cuối cùng đứng ngồi không yên, chỉ có thể xấu hổ tránhđi.Cố tình Thẩm Loan lại không hề tự giác, vẫn cứ nhìn, hận không thể đào trênngười ông ta một cái lỗ."Cô... Nhìn tôi làm gì?" Người đàn ông cười mỉa, nuốt nuốt nước miếng, nghĩthầm, con nhóc này sao lại như quỷ vậy?Đôi mắt trong suốt đẹp đẽ như thế, vốn nên xứng với ngây thơ trong trắng, bâygiờ lại rất gian tà.Thẩm Loan: "Theo lý thuyết, hạng mục chất lượng tốt, người người tranh đạt.Tuy nói số tiền nhập hàng trên tay ngài quá cao, công ty chi nhánh lớn đều chùnbước, nhưng đối với điền sản Thiên Thủy mà nói, hoàn toàn có tư cách ganhđua cao thấp với tài chính MT, nhưng Thẩm Khiêm ngay cả tranh cũng khôngtranh, trực tiếp từ bỏ, tổng giám đốc Mã không cảm thấy kỳ lạ sao?""Đúng là rất kì lạ..." Mã Hướng Tiền rất tin tưởng với hạng mục của mình,không nói là một vốn bốn lời, thì cũng kiếm bộn không lỗ.So với tài chính MT, thật ra ông ta càng coi trọng điền sản Thanh Thủy hơn,nguyên nhân trước đó Thẩm Loan cũng đã nói rất rõ ràng.Đáng tiếc, hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình...Còn nguyên nhân cụ thể đúng là Mã Hướng Tiền không nghĩ tới, dù sao, ông tacũng không phải chỉ có một sự lựa chọn là điền sản Thiên Thủy này.Ai lại không có chút tính tình, chút kiêu ngạo chứ?Bây giờ bị Thẩm Loan nhắc tới như vậy, Mã Hướng Tiền bỗng nhiên tò mò:Đúng vậy, hạng mục của ông đây tốt như thế, cậu còn có cái gì không hài lòng?Thẩm Loan: "Nguyên nhân rất đơn giản, Thẩm Khiêm và Tống Lẫm từng có lờihứa, anh ta không tranh, không đoạt, trực tiếp chắp tay nhường lại.""Sao cô lại biết?" Giữa mày Mã Hướng Tiền căng thẳng, mắt lộ ra hoài nghi."Bởi vì --- tôi họ Thẩm.""Cô và Thẩm Khiêm là?""Anh em, loại cùng cha khác mẹ ấy. Lời nói đã đến phần này rồi, tin rằng tổnggiám đốc Mã cũng thấy được thành ý ủa tôi."Mã Hướng Tiền suy nghĩ một chút: "Nếu Thẩm Khiêm không muốn tranh chấpvới Tống Lẫm, bây giờ cô làm thế này có ý nghĩa gì?"Đôi mắt Thẩm Loan hơi khép, ý cười lạnh lẽo: "Anh ta không tranh, tôi làm choanh ta --- không, tranh, cũng, phải, tranh!""Cô muốn châm ngòi quan hệ giữa cậu ta và Tống Lẫm?!" Mã Hướng Tiềnbỗng nhiên phản ứng kịp."Mục đích của tôi không quan trọng, quan trọng là tổng giám đốc Mã có thể tìmđược một đồng bạn hợp tác tốt hơn nhà họ Tống, không phải sao?""Cô lấy danh nghĩa của Thẩm Khiêm kí hợp đồng, lỡ may cậu ta không thừanhận...""Anh ta sẽ nhận." Ánh mắt người phụ nữ chắc chắn.Mã Hướng Tiền lại lập tức lắc đầu: "Tôi không thể vì một câu bảo đảm hư vômịt mờ này của cô, mà đặt cược lớn như vậy. Có thành công hay không, thìkhoan bàn, giả sử Thẩm Khiêm biết được chuyện, là tôi và cô liên thủ làm cậuta trở thành người thất tín, chỉ sợ cuối cùng hợp tác không thành, ngược lại cònkết thù.Nền móng thế lực của ông ta ở bên tỉnh Việt*, Ninh Thành còn thấp, nếu có thể,Mã Hướng Tiền không muốn đắc tội với bất kì nhà nào trong "Thẩm Hạ TầnTống".*Tên khác của tỉnh Quảng Đông"Cho nên, tôi mới bảo ông đẩy trách nhiệm lên đầu tôi." Thẩm Loan lạnh nhạtmở miệng, vẻ mặt bình tĩnh.Mã Hướng Tiền lúng túng nhìn cô gái nhỏ trước mắt, phát hiện ra chính mìnhlại không thể nào phản bác được.Kí hợp đồng xong, ông ta chỉ cần một mực chắc bản than cũng bị Thẩm Loanlừa không biết gì, trước đó hoàn toàn không biết gì cả, không chỉ có thể cưỡngchế chấp hành hợp đồng trước mặt pháp luật, cũng coi như có thể giải thích vớiThẩm Khiêm.Đẹp cả đôi bên.Tất cả nguy hiểm đều không cần ông ta phải gánh chịu, Thẩm Loan tự mìnhchịu."Cô có âm mưu gì?" Mã Hướng Tiền bỗng nhiên mở miệng."Tống Lẫm xui xẻo, tôi sẽ vui vẻ.""..."Một chén cháo hải sản đã thấy đáy, Thẩm Loan buông muỗng, lau lau miệng."Tổng giám đốc Mã suy nghĩ thế nào?"Đối mặt với ánh mắt đầy ý cười lại bình tĩnh của người phụ nữ, Mã Hướng Tiềnchợt cắn răng, vươn tay phải: "Chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."Thẩm Loan cười: "Hợp tác vui vẻ."Lúc rời đi, Mã Hướng Tiền vì tính tiền, đi chậm một bước, cho nên Thẩm Loanđi trước.Chờ lúc ông ta ra ngoài đúng lúc thấy dáng vẻ chạy như bay sang con đườngđối diện của cô gái, giống như chim bay về tổ, lao vào vòng ôm ấp của ngườiđàn ông.Người đàn ông có thân hình cao lớn hơi hơi cúi đầu, đang nói gì đó với cô, bởivì khoảng cách quá xa, Mã Hướng Tiền không thể nào thấy rõ vẻ mặt của đốiphương, cũng đoán chắc cũng là dịu dàng cưng chiều.Ông ta không nhịn được thở dài: "Già rồi..."Lắc đầu, xoay người rời đi.Bên kia, Thẩm Loan nhào vào người Quyền Hãn Đình, xe vốn đã dừng lại, lạibị anh ngang ngược bá đạo ôm vào trong lòng, gắt gao ấn xuống.Cô dứt khoát dùng giãy dụa, để cho anh ôm như vậy."Sao bỗng nhiên lại trở nên ngoan ngoãn vậy, hử?"Thẩm Loan cọ nhẹ hai cái trước ngực người đàn ông: "Em vui.""Vui chuyện gì?""Người em ghét gặp xui xẻo."Quyền Hãn Đình gật đầu: "Đúng là đáng giá để vui.""Không phải bảo anh đêm nay đừng tới à? Còn nữa, sao anh lại biết em ở đây?""Không tới không yên tâm. Chuyện gia muốn biết, từ trước đến nay chưa từngkhông biết.""..." Anh trâu, anh chảnh, sao anh không bay lên trời luôn đi?"Không hỏi xem em tới gặp ai, định làm chuyện gì à?"Quyền Hãn Đình nghĩ nghĩ: "Anh hỏi, em có nói không?""Xem tình hình.""Được. Em tới gặp ai?""... Tổng giám đốc tập đoàn Cự Phong, Mã Hướng Tiền.""Để làm gì?"Cô chớp chớp mắt, tiến đến bên tai Quyền Hãn Đình, ra vẻ thần bí: "Bẫyngười.""Ai?""Tống, Lẫm."Lúc Quyền Hãn Đình hỏi tỉ mỉ hơn, cô lại không hề đáp lại, ôm cánh tay anh,nhẹ nhàng lay lay: "Thời gian không còn sớm, anh đưa em về đ... được không?"Thẩm Loan làm nũng, lần đầu tiên Lục gia nhìn thấy.Dáng vẻ yêu thích muốn chết!Đừng nói là đưa cô về nhà, dù muốn cái mạng này của mình, anh cũng sẽ khôngchần chừ hai tay nâng lên."... Được." Dịu dàng như nước, ôn nhu lưu luyến.Hôm sau, 10 giờ sáng.Tống Lẫm đưa bí thư theo, cầm bản hợp đồng hôm qua còn chưa kí, đi đếnkhách sạn Mã Hướng Tiền ở."Hai vị đợi ở đây một lát." Bên ngoài phòng, một người đàn ông thân hình vạmvỡ mặc tây trang, sau khi mặt không cảm xúc ném xuống những lời này, xoayngười đi vào trong.Rầm!Cửa khép lại.Mí mắt Tống Lẫm cũng nhảy nhảy."Tổng giám đốc Tống, có khi nào đối phương lật lọng không?" Thư ký mẫncảm nhận thấy bầu không khí không đúng, hạ giọng hỏi."Không thể nào!" Anh ta nói như chém đinh chặt sắt.Thư ký nuốt hết lời còn sót lại vào trong bụng, nhưng nết nhăn giữa chân màylại càng ngày càng sâu, lo lắng trong mắt không giảm mà lại tăng.Rất nhanh, người đàn ông vạm vỡ mặc tây trang đi ra từ bên trong, vẫn ít nóicười như trước: "Tổng giám đốc Mã mời hai vị vào nói chuyện."Tống Lẫm bước vào, bí thư theo sát ở phía sau."Tổng giám đốc Tống tới rồi." Mã Hướng Tiền chào đón, gương mặt nở nụ cườitheo tiêu chuẩn: "Ngồi đi, đúng lúc tôi pha trà, nếm thử xem."Nói xong, tự mình rót một ly, đẩy đến trước mặt Tống Lẫm.Người sau cảm nhận, khen: "Trà ngon!"Nụ cười của Mã Hướng Tiền như vui vẻ hơn lúc trước.Buông chén trà, Tống Lẫm vào vấn đề chính: "Hợp đồng ngày hôm qua, ngàithấy không phải chúng ta nên kí trước, quyết định xong chuyện hợp tác sao, bêntôi cũng sẽ nhanh chóng chi tiền, khởi động hạng mục?"Tay cầm ly của Mã Hướng Tiền dừng ở không trung, ý cười hơi nhạt, chợt, lạikhôi phục bình thường.Chỉ nghe một tiếng thở dài phiền muộn tràn ra bờ môi, ông ta bất đắc dĩ nhìn vềphía Tống Lẫm: "Thông qua bàn bạc trong khoảng thời gian này, có thể thấyđược tài chính MT là một công ty đầu tư thực lực hùng hầu, tất nhiên, tôi cũngrất hy vọng có thể hợp tác với cậu. Tôi cũng định kí hợp đồng rồi, chỉ tiếc..."Trong lòng Tống Lẫm lộp bộp một tiếng, như nghe thấy tiếng thứ gì đó vỡ vụn.Cảm giác khủng hoảng như có một bàn tay vô hình bắt chặt lấy dây thần kinhnhỏ bé yêu ớt của anh ta, trong nháy mắt, lại hóa thành răng cưa cứa mạnh vào.Vẻ mặt Mã Hướng Tiền nghiêm trọng, tiếp tục mở miệng: "Chỉ tiếc, kế hoạchkhông thể không thay đổi vào thời khắc quyết định, tôi nhận được hợp đồnghợp tác của một công ty khác, qua một đêm suy nghĩ và so sánh, tôi cho rằngcông ty này thích hợp hơn tài chính MT, cho nên, xin lỗi, tổng giám đốc Tống."Tống Lẫm chỉ có thể thấy miệng của Mã Hướng Tiền lúc đóng lúc mở, mỗi mộtchữ đối phương nói anh ta đều có thể nghe hiểu, nhưng ghép lại có ý gì thì anhta hoàn toàn không biết.Xin lỗi?Vì sao lại xin lỗi?Anh ta mờ mịt nhìn quanh bốn phía, cuối cùng tầm mắt dừng ở trên mặt đốiphương: "Tổng giám đốc Mã..."Anh ta nghe thấy giọng nói khô khan đắng chát của mình: "Ngài, có ý gì?"Mã Hướng Tiền rõ ràng là dáng vẻ áy náy, lời nói ra lại sắc bén, không dây dưachút nào: "Tôi đã tìm được tối tượng hợp tác tốt hơn, cho nên, không thể ký hợpđồng với tài chính MT. Xin lỗi đã lãng phí thời gian mấy tháng này của cậu, nếuyêu cầu bồi thường, tôi sẽ cố gắng thỏa mãn."Không thể... Ký hợp đồng?Tống Lẫm cảm thấy, có thể mình đã bị ảo giác rồi.Đúng vậy!Chắc chắn là ảo giác!"Tổng giám đốc Mã, ngài nói gì vậy?" Anh ta cố gắng nở nụ cười, cơ mặt lạirun rẩy không bình thường: "Sao tôi lại không nghe hiểu một chữ nào?""Tổng giám đốc Tống, tôi có thể hiểu được tâm trạng bây giờ của cậu, nhưngcũng xin cậu đứng ở trên lập trường tập đoàn Cự Phong của tôi mà suy nghĩmột chút. Làm thương nhân, mục đích cơ bản nhất là nhận được lợi ích, tôi cónghĩa vụ và trách nhiệm chọn ra một đối tượng hợp tác có điều kiện tốt nhất. Đãtừng, tôi cho rằng đó là MT, nhưng mà bây giờ thì không phải.""Mạo muội hỏi, là công ty nào đã lọt vào mắt xanh của tổng giám đốc Mã vậy?"Tống Lẫm không cười, vẻ mặt bỗng nhiên trở nên tối tăm, quanh người tỏa raáp suất thấp làm người ta khó thở.Bí thư bên cạnh hãi hùng khiếp vía.Mã Hướng Tiền lại không cảm xúc, chậm rãi trả lời: "Điền sản Thiên Thủy."Đồng tử Tống Lẫm co rút, vẻ mặt như khó có thể tin: "Anh nói, là công ty nào?""Điền sản Thiên Thủy?""Tuyệt đối không thể!"Mã Hướng Tiền cũng không vội phản bác, chỉ nói: "Ngay từ đầu tôi cũng nghingờ, điền sản Thiên Thủy nếu đã có ý, sao lại không hành động trước, cố tìnhchọc vào một tay lúc chuẩn bị hợp tác. Không chỉ có cậu, chúng tôi cũng rấtnghi ngờ. Nhưng điều đó đều không quan trọng, quan trọng là... Thiên Thủy cóý muốn hợp tác, mà chúng tôi cũng coi trọng điền sản Thiên Thủy."Tống Lẫm lạnh lùng mở miệng, trong mắt như ngưng kết băng lạnh: "Ký hợpđồng rồi sao?""Ký rồi. Khoản tiền một mười triệu đầu tiên cũng đã nhận được." Tất nhiên, làtừ tấm thẻ bạc kia gửi qua. Cô gái chơi chiêu đó, không thể nói là không cao!Tống Lẫm chưa từng có loại cảm giác hết sức mệt mỏi và thất bại nào như bâygiờ.Thẩm khiêm rõ ràng đã đồng ý với anh ta!Rõ ràng đã đồng ý rồi!Sao lại bỗng nhiên thò một chân vào?Lặng yên âm thầm đoạt đi thành quả thắng lợi vốn nên thuộc về anh ta.Lúc Tống Lẫm oán hận, còn nếm mùi vị bị phản bội.Lúc Thẩm Khiêm vì đứa em gái rẻ mạt đó mà quyết liệt với anh ta, Tống Lẫmcũng không có loại cảm giác này, nhiều lắm cũng chỉ có vài phần oan ức bị đènén.Sau đó, vô thức đẩy hết trách nhiệm và lỗi lầm lên đầu Thẩm Loan ---Là con tiện nhân đó hại anh em bọn họ xích mích, mà A Khiêm chỉ trúng phảimê hoặc của cô ta.Nhưng hôm này, Tông Lẫm lại thật sự hận Thẩm Khiêm, không hề giải vây choanh ta, không không đẩy cho người khác, chỉ là hận anh ta.Lần hợp tác này có ý nghĩa gì, có bao nhiêu quan trọng, Tống Lẫm đều đã nóivới anh ta.Chỉ tiếc là, tình anh em này, cuối cùng vẫn đến bước đường cùng này...Tống Lẫm cười tự giễu.