Đêm tối, tại khu vực phía Tây, sau hai giờ vất vả Tôn Sĩ Nghị cuối cùng cũng tiếp cận được gần bốn ngàn quân tấn công tại khu vực này. Bốn ngàn quân lại bị một tiểu đội bắn tỉa của Vũ cảnh ghìm chân tại đây suốt một buổi chiều. Trước đó các tay bắn tỉa Đại Việt luôn chọn những tên tướng lĩnh từ Thiên phu trưởng, Bách phu trưởng sau đó là thập trưởng, ngũ trưởng để bắn hạ. Các tướng tá cơ sở của gần bốn ngàn quân này gần như chết sạch, lúc này cấp cao nhất chỉ là mấy tên Thập trưởng, mà bọn hắn lại không đủ năng lực để thống lĩnh binh sĩ Tây Gốt đánh ra ngoài, thành ra chỉ biết trú ẩn trong mấy gian nhà để cố thủ chờ quân cứu viện đến.
Trong khi Tôn Sĩ Nghị sau khi nhận được tin xấu từ các cánh quân truyền đến cuối cùng cũng nhịn đau, quyết định chỉ huy một cánh quân tập trung tại phía Tây bên này. Dù sao hắn cũng đã quan sát rất kỹ, trong ba cánh tiến công địa hình bên phía Tây bên này phù hợp nhất để đánh vào nội thành. Phía Tây kiến trúc ít hơn phía Bắc, đường tiến vào cũng rộng rãi hơn phía Tây. Do đó nếu không chịu sự uy hiếp từ tay bắn tỉa thì quân Tây Gốt sẽ rất dễ tiến vào. Lúc này màn đêm lại chính là đồng minh của bọn hắn. Màn đêm không chỉ che lấp đi binh mã tiến lên, còn che lấp đi cả thiệt hại mà bọn hắn gánh chịu, áp lực tâm lý của cách binh sĩ cũng nhẹ hơn đi rất nhiều.
Kết hợp với quân tại đây số lượng quân Tây Gốt đã tăng lên đến năm ngàn quân dưới sự thống lĩnh trực tiếp của Tôn Sĩ Nghị chậm rãi tiến lên. Tôn Sĩ Nghị bị bao vây rất chặt chẽ, hắn rõ ràng uy hiếp của tay bắn tỉa là như thế nào, nếu hắn bị bắn gục xuống cánh quân này chắc chắn sẽ tan vỡ.
Từ nơi trú ẩn vất vả di chuyển trên con đường đầy chướng ngại vật, đương hơn trăm mét, quả nhiên bọn hắn không hề chịu bất kỳ cản trở nào. Quân Đại Việt có lẽ không nhìn thấy bọn hắn, hoặc là bọn chúng đã rút đi. Lần này theo Tôn Sĩ Nghị chính là vế thứ hai.
Chíu!
Bỗng nhiên một quả pháo sáng được bắn lên không những làm sáng rực cả bầu trời đêm, mà còn soi sáng cả mặt đất, bại lộ đội hình như con trường xà, đâu đâu cũng là binh lính Tây Gốt của Tôn Sĩ Nghị. Trong lòng hắn thầm hô không tốt. Suốt mấy tháng giao chiến hắn chưa hề gặp Đại Việt sử dụng thứ này, làm sao hắn có thể biết quân Đại Việt có pháo sáng đây? Người duy nhất biết là Quách Nhân Quý thì đã bị Đại Việt bắt giữ.
- Khai hỏa!
Một tiếng quát lớn, khi quân Tây Gốt đã bại lộ trước pháo sáng thì bọn hắn cũng nhận ra phía trước bọn hắn chừng hai trăm mét vậy mà là một chiến lũy của Đại Việt đã được xây nên từ lúc nào. Không những vậy từ trên nóc nhà cũng xuất hiện rất nhiều dân binh và binh lính Đại Việt.
Tôn Sĩ Nghị có thể biết rõ ràng đây là hướng tiến quân dễ nhất làm sao Nguyễn Phúc Lan không thể đoán được. Rất rõ ràng hướng Bắc đã bị hắn đánh cho tàn phế một nửa, hướng Nam là một nơi hiểm yếu, vậy thì chỉ còn mỗi hướng Tây tiến quân mà thôi. Do đó ngay trong đêm Nguyễn Phúc Lan đã điều động gần một ngàn binh sĩ sang lũy phía bên này để phòng thủ quân Tây Gốt tấn công, còn trang bị cả pháo sáng để đề phòng quân địch đánh đêm. Quả nhiên quân Tây Gốt theo cửa này tiến vào.
Ầm, ầm, ầm.
Mặt đất nổ ra từng bông hoa lửa. Vô số đạn pháo, viên đạn trút xuống đội hình dày đặc của quân Tây Gốt. Nhất là sát thương của khẩu pháo 37 ly được vận chuyển từ hướng Nam sang, một viên đạn pháo của nó lập tức kéo đi tính mạng của hàng chục người.
- Giết! Xông lên, chỉ có tiến lên chúng ta mới thoát được khỏi nơi này. Giết!
Chỉ là dẫn đầu quân Tây Gốt lúc này lại là chính Tôn Sĩ Nghị mà không phải là Áo Lỗ Xích hay một người nào khác. Trong quân uy vọng hắn rất cao, lần này dù bị thương nhưng hắn cũng không hề lùi lại phía sau mà thúc đẩy binh lính xông lên. Sĩ khí của quân Tây Gốt quả nhiên tăng cao hung hãn không sợ chết xông về phía trước, lại còn chia binh ra thêm hai cánh để truy quét những binh sĩ Đại Việt và dân binh trên mái nhà.
- Phản kích!
Hàng ngàn mũi tên hướng về chiến lũy của Đại Việt phóng đến. Rút kinh nghiệm trước kia, quân Tây Gốt không bắn thẳng mà bắn mũi tên thành hình cầu vồng, mũi tên vọt lên cao dưới trọng lực của hành tinh rơi thẳng xuống quân Đại Việt cố thủ trên lũy, điều này làm khả năng phòng ngự của chiến lũy giảm xuống, quân Đại Việt ngược lại thương tích đầy mình.
Quân hai bên dãy nhà cũng trụ không được dưới sự truy quét của quân Tây Gốt, dù sao quân địch đông lắm, quân địch liều mạng, bọn hắn liền vội vã vừa đánh vừa rút lui. May mắn chính là các binh sĩ và dân binh đều thông thuộc địa hình, luồng lách giữa các tòa nhà rất giỏi, nên cũng không bị tổn thương bao nhiêu. Ngược lại quân Tây Gốt giao tranh trong không gian hẹp lần nữa bị bế tắc, thế nhưng chung quy lại bọn hắn vẫn có thể tiến gần đến chiến lũy hơn.
- Lựu đạn!
Nhìn thấy quân địch đã xông đến gần quân Đại Việt lập tức dùng lựu đạn để đáp trả. Trong vòng ba mươi mét xung quanh chiến lũy bị nổ thành biển lửa, những căn nhà không nguyên vẹn liền bị đổ sụp, không khí đầy tro bụi, khói đặc, thậm chí dù pháo sáng liên tục được phóng lên cũng không thể chiếu sáng được hết mặt đất phía dưới.
Lại là thứ vũ khí này. Tôn Sĩ Nhị tức giận. Chính vì những quả lựu đạn bé tý này mà hắn bị cầm chân ở tiền đồn ngoài thành Địch Lực, không thể phối hợp được với cánh quân khác để lại tình cảnh như thế này. Thế nhưng lần này tâm thế của hắn đã đổi khác. Bằng mọi giá sau đêm nay hắn phải đánh được vào trong nội thành. Tôn Sĩ Nghị quát lớn.
- Giết lên trên lũy!
- Xung phong!
Quân Tây Gốt gào lên mặc kệ lựu đạn nổ xung quanh, không biết bao nhiêu kẻ bị lựu đạn nổ cho tan xác, thế nhưng bọn hắn tựa như một đội quân cuồng tín cứ như thế xông lên. Vào đến tầm hai mươi mét, một số tên binh sĩ vậy mà rút ra hỏa cầu châm lửa ném mạnh lên trên chiến lũy của quân Đại Việt.
- Mau né tránh!
Ầm, ầm, ầm.
Khói thuốc súng bốc lên đậm đặc làm các binh sĩ Đại Việt ho lên sù sụ, quá nhiều hỏa cầu bị ném lên, tuy độ chính xác không ra gì nhưng lại thắng ở số lượng, rất nhiều binh sĩ Đại Việt bị trúng mảnh gốm của nó bị thương trên người máu chảy lênh láng.
- Quân y, quân y. Mau kéo bọn hắn về sau.
Mấy quân y đội nón sắt sơn hình chữ thập đỏ liền liều mạng xông đến kéo các binh sĩ bị thương về phía sau. Bọn hắn bị loại bỏ khỏi vòng chiến cần phải đem về căn cứ để cứu chữa. Bị một vòng tấn công quân Đại Việt sức phòng ngự giảm sút đi trông thấy. Bọn hắn thực sự bị tổn thương đến gân cốt. Dù sao phòng ngự nơi này chỉ có gần một ngàn binh lính, dân binh và thiếu sinh quân. Dù là tổn thất một trăm người thì cũng đã là lớn vô cùng.
- Giết lên!
Quân Tây Gốt áp sát được chiến lũy liền phấn khích bò lên cao. Dù sao cũng là chiến lũy được dự tạm bợ, cao không quá ba mét, cũng chỉ có thể xem như là một cái hàng rào. Quân Tây Gốt tinh nhuệ dù bị quân Đại Việt bắn rất rát nhưng vẫn có thể bò lên trên được chiến lũy.
- Các đồng chí, giết! Không được để bọn chúng chiếm được chiến lũy.
Các Đại Zvx70 đội trưởng hô lớn rút gươm nhắm đến quân Tây Gốt đang bò lên mà chém đến. Các binh sĩ Đại Việt cũng treo súng sau lưng rút gươm chém đến. Dù sao bọn hắn dùng chính là mẫu súng carbine, rất ngắn, lắp lê cận chiến cũng không tốt, mỗi người liền lấy vũ khí lạnh trong kho chiến lợi phẩm mà tự trang bị cho chính mình.
- Giết bọn chúng, không được để tên nào chạy thoát.
Tôn Sĩ Nghị phấn khởi hạ lệnh. Tình thế như thế này Đại Việt đã không thể lật bàn. Quân Tây Gốt tấn công càng mãnh liệt, hàng chục rồi đến hàng trăm binh sĩ Tây Gốt đã tràn lên được trên chiến lũy đánh nhau với quân Đại Việt thành một đoàn. Bên trên đánh nhau, bên dưới bò cao chẳng kháo nào tình cảnh trong phim “word war Z”.
- Truyền lệnh cho các đại đội, rút lui về căn cứ. Chúng ta đã không thể phòng ngự vòng ngoài.
Nguyễn Phúc Lan nhận được tin báo khẽ lắc đầu hạ lệnh. Tuy bọn hắn áp dụng chiến tranh đô thị, thế nhưng thành Địch Lực là một tòa thành nhỏ, kiến trúc không phải quá nhiều, đa số kiến trúc đều là thấp bé, không kiên cố, vũ khí của quân Đại Việt cũng không phải là quá phù hợp và đặc biệt là bọn hắn bị chênh lệch quá nhiều về quân số. Dù dựa vào địa hình phòng ngự, du kích chiến thế nhưng trước sự càn quét của quân địch đông gấp chục lần các chốt phòng ngự lập tức bị đánh bật. Mặt phía Tây không có quá nhiều điểm phòng ngự, chỉ dựa vào một cái chiến lũy là không thể chống lại được quân thù. Trong tình cảnh này Nguyễn Phúc Lan chỉ có thể lựa chọn co cụm vào pháo đài bên trong để chống lại quân Tây Gốt chờ đợi cứu viện.
================++ Mai bù chương
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ