Lý Anh Tú lập tức đề Hàn Lâm viện, phối hợp với công bộ và binh bộ tổ chức nên một buổi bay thử. Hơn hai hết Lý Anh Tú hiểu rõ tầm quan trọng của khinh khí cầu đối với Đại Việt hiện tại. Khinh khí cầu sẽ cung cấp cho Đại Việt thêm một sự lượng chọn tấn công mới, từ trên không trung. Chiến tranh hiện đại thường nói ai làm chủ không trung sẽ làm chủ chiến trường, thực không chút nào sai. Mặt khác trong tình hình hiện tại khinh khí cầu sẽ cung cấp thêm một giải pháp nữa để vận chuyển lương thực, thực phẩm, đồ quân nhu từ Đại Việt đến xứ Nam Vang.
Ngày hôm sau không chỉ là Lý Anh Tú mà còn có cả Ỷ Lan, hai vị hoàng hậu và các vị đại thần trong nội các cùng đi đến trường thử nghiệm. Không cần phải nói ước mơ chinh phục bầu trời của con người đã có từ rất lâu. Từ lâu con người đã rất muốn biết ở trên trời tồn tại cái gì.
Lý Anh Tú dẫn theo nội các đi đến trường thử, lập tức các nhà khoa học, học sĩ của Hàn Lâm viện đi ra chào đón. Phải nói rằng trải qua mấy năm, đội ngũ nhà khoa học của Đại Việt đã tăng lên rất nhiều về số lượng. Hiện tại nói đến chuyên gia nước ngoài đã có đến ba mươi sáu vị trên đủ mọi lĩnh vực, học sĩ được đi du học ở bên ngoài trở về, được đào tạo từ Quốc Tử giám cũng đã tăng lên hai mươi người lấy Chu Văn An, Mạc Đỉnh Chi dẫn đầu.
- Bái kiến bệ hạ.
Các nhà khoa học, học sĩ cúi chào. Lý Anh Tú gật đầu nói.
- Miễn lễ. Nhanh chuẩn bị, Trẫm và các vị đại thần muốn xem khinh khí cầu.
- Tuân lệnh bệ hạ.
Các chuyên gia, kỹ thuật viên nhanh chóng đi chuẩn bị. Trường thử nghiệm nằm cách kinh thành Thăng Long chừng năm dặm, lúc bây giờ đã bị cảnh sát và quân đội phong tỏa hoàn toàn trong bán kính bốn cây số. Lý Anh Tú rất nhanh nhìn thấy được hai loại khí cầu. Về ngoại hình tương đối giống nhau, đều là kiểu dạng khí cầu cổ điển với khí cầu đường kính 18 mét, và một chiếc giỏ. Charles đã thiết kế được máy đốt, hệ thống lái khinh khí cầu, trên đỉnh của khinh khí cầu lại có thêm một van, bình thường sẽ được niêm phong, nhưng khi cần giảm lượng khí nóng bên trong khí cầu để giảm độ cao sẽ có một sợi dây để phi công đóng mở nắm van.
Ai chiếc khí cầu đều là khí cầu hạng trung, dung tích dưới bốn ngàn lít. Hai loại khí cầu khác nhau ở chỗ công dụng. Một chiếc khí cầu là để vận tải, còn một chiếc khác là một loại để ném bom. Do đó cấu tạo của giỏ lại có sự khác nhau.
Sau nửa giờ thao tác, chính Charles là người thực hiện chuyến bay đầu tiên. Hắn sử dụng là loại khí cầu vận tại, phi hành đoàn gồm ba người, khí cầu còn tải thêm ba trăm ký hàng hóa xếp vào bên trong giỏ. Ngọn lửa từ máy đốt phun lên nóng rực, khí cầu căng phồng từ từ bay lên thì bị dây neo giữ lại. Charles đeo vào một chiếc kính bảo hộ, mặc quần áo, găng tay khá dày hô lớn.
- Thả neo.
Phụ tá liền buông dây neo ra, khí cầu từ từ bay lên không trung. Quần thần bên dưới dù là siêu cấp đại Boss, hay Boss cũng đều phải kinh ngạc trầm trồ.
- Bay lên, vậy mà thật sự bay lên.
Lý Anh Tú cũng khẽ gật đầu hài lòng. Mặc dù chưa thể tìm ra được nguồn khí Heli để thay thế, khí Hidro dễ phát nổ rất dễ gây nguy hiểm cho khí cầu nhưng cũng không phải là không dùng được, nhất là thời kỳ phi thường như bây giờ, lại càng phải dùng đến khinh khí cầu.
- Anh Tú, chàng nói con người có thể chinh phục được bầu trời sao?
An Tư khẽ ghé đầu vào Lý Anh Tú YMYm6 nói nhỏ. Lý Anh Tú gật đầu.
- Đương nhiên có thể, chỉ cần có thời gian Đại Việt không gì không thể làm được. Không chỉ chinh phục bầu trời mà còn là chính phục không gian với vô vàng vì tinh tú ngoài kia.
Lý Anh Tú kiếp trước máy bay bay đầy trời, vệ tinh bay loạn vũ trụ như rác. Lý Anh Tú tin tưởng dù cuộc đời hắn không thể để Đại Việt phát triển như kiếp trước thế nhưng sau này Đại Việt chỉ có hơn mà không kém.
- Charles chuyên gia, khí cầu đã bay lên được đến năm trăm mét. Có tiếp tục bay lên hay không?
Trên khinh khí cầu Charles và các cộng sự không chỉ điều khiển khinh khí cầu mà còn tiến hành đo đạc độ cao, khả năng ổn định, tiêu hao nhiên liệu của khí cầu. Từ bên dưới lúc này nhìn lên khí cầu đã hoàn toàn trở thành một đốm nhỏ. Charles nhìn hướng gió và la bàn một chút liền nói.
- Điều chỉnh độ cao xuống bốn trăm mét, bay đến bãi đáp.
Độ cao tối đa của khí cầu bay cao nhất Charles từng thử lên đến hai ngàn mét, tuy nhiên càng lên cao lại càng tốn nhiên liệu, Charles cũng không quên mất nhiệm vụ của mình.
Khí cầu nhanh chóng bay về hướng Đông theo chiều gió thổi từ phía Tây đến. Bãi đáp cách điểm xuất phát tầm bốn cây số. Lý Anh Tú nhìn khí cầu đang chậm rãi di chuyền liền hạ lệnh nói.
- Đi, chúng ta cùng đến xem khí cầu đáp xuống.
Lý Anh Tú dẫn theo đoàn tùy giá đi đến bãi đáp. Khí cầu bay trọn vẹn hai mươi phút liền chậm rãi đáp xuống bãi đáp đã định sẵn. Charles vội vàng ra khỏi khí cầu, giao việc còn lại cho cộng sự. Hắn đi đến trước mặt Lý Anh Tú nói.
- Bẩm bệ hạ, thần đã hoàn thành chuyến bay. Theo những số liệu thần đã thử nghiệm và đo đạc được trước đó, khí cầu có sức nâng hơn bốn trăm ký, trần bay ít nhất là hai ngàn mét, có thể hoạt động tối đa liên tục trong một trăm hai mươi phút nếu không nạp nhiên liệu, tùy theo vận tốc gió có thể đạt đến vận tốc 15-60 dặm trên giờ.
Lý Anh Tú đối với kết quả này tạm thời hài lòng. Dù sao Đại Việt mới phát triển khinh khí cầu còn chưa đầy một năm, đạt được những kết quả này cũng đã vô cùng lý tưởng. Lúc này trong đầu Lý Anh Tú liền phát họa ra một mô hình binh chủng không quân. Lý Anh Tú nói.
- Lần này các khanh làm rất tốt. Triều đình sẽ có sự ban thưởng xuống cho những người tham gia. Tuy nhiên Trẫm muốn các khanh tiếp tục nghiên cứu các khí cầu lớn hơn, có tầm hoạt động xa hơn, tải trọng lớn hơn, các khanh có dám nhận nhiệm vụ không?
- Chúng thần xin tuân thánh ý.
Charles và các cộng sự trong tổ nghiên cứu liền vâng lệnh. Lý Anh Tú lại để cho Phạm Ngũ Lão bắt đầu lựa chọn người để huấn luyện điều khiển khinh khí cầu. Lý Anh Tú lại đặt hàng cho công bộ chế tạo một trăm chiếc khinh khí cầu, trong đó hai mươi mươi chiếc là khí cầu ném bom, tám mươi chiếc là khí cầu vận tải. Tất cả phải được hoàn thành trước khi mùa Đông đến.
Trở về lầu trăm nóc Lý Anh Tú gọi Phạm Ngũ Lão vào bên trong văn phòng hỏi.
- Trẫm dự định lập ra một chi không quân, khanh có nhân tuyển nào thích hợp không?
Phạm Ngũ Lão khẽ suy nghĩ nói.
- Bẩm bệ hạ, tuy bây giờ Đại Việt binh tướng như mây, thế những người đủ quân công, đủ tư lịch đều đã có những vị trí đảm nhận riêng không thể thay thế được, người có tài năng, nhưng tích lũy quân công chưa đủ, nếu nâng đỡ lên lại tạo ra tiền lệ xấu. Thần thiết nghĩ quân chủng không quân tuy quan trọng nhưng cần thời gian phát triển thêm một đoạn dài ít nhất là ba đến năm năm nữa, hiện tại chúng ta có thể sử dụng người kiêm nhiệm chức vụ này tạm thời. Đến lúc không quân phát triển mạnh khi đó hẳn sẽ có nhân sự thay thế.
Lý Anh Tú gật đầu, Phạm Ngũ Lão nói cũng rất có lý. Thực ra không quân hiện tại ngoại trừ hai ngàn binh sĩ đổ bộ đường không ra thì hoàn toàn là một cái xác trống, không có quá nhiều quyền lực. Chức vụ tư lệnh quân chủng đa số lại là ngồi bàn giấy, sử dụng người trẻ lại có chút lãng phí nhân tài, thay vì vậy tốt hơn là để bọn hắn tích lũy quân công ở ngoài mặt trận. Lý Anh Tú hỏi.
- Vậy khanh có nhân tuyển nào tốt sao?
Phạm Ngũ Lão hai tay dâng lên một cuốn sổ gấp nói.
- Nếu bệ hạ không ngại có thể xem bản báo cáo này.
Lý Anh Tú nhìn sơ qua, hóa ra là một bản báo cáo từ chiến trường, nhưng đây lại là một bản luận tội. Người phạm tội không ai khác chính là Nguyễn Chế Nghĩa, bị kết tội bất tuân mệnh lệnh, giết chết Tôn Sĩ Nghị tại thành Địch Lực. Bên trong bản báo cáo không chỉ miêu tả rõ ràng hoàn cảnh lúc đó mà còn có cả một phần báo cáo, thống kê của trận chiến thành Địch Lực. Lý Anh Tú dùng hết hai mươi phút để đọc xong phần báo cáo. Dù chỉ thể hiện qua những con số thế nhưng Lý Anh Tú không khỏi cảm khái. Trận chiến quá quyết liệt, thương vong Đại Việt trong trận chiến này cực kỳ cao. Lý Anh Tú nhìn Phạm Ngũ Lão nói.
- Khanh cảm thấy Nguyễn Chế Nghĩa có thể đảm nhận vị trí này?
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ