Dị Giới Thương Nhân

Chương 44: Đấu tiễn thuật



Chương 44: Đấu tiễn thuật

Trên không mây đen loạn vũ, mưa rơi như trút, dòng Bạch Van Giang cuồn cuộn nước tràn, cả thiên địa một mảnh lầy lội.

Bên trong Vương Phủ, máu đổ như mưa, n·gười c·hết như ngả rạ, đâu đâu cũng thấy đám hắc y nhân cùng với thủ hạ trong Vương Phủ chém chém g·iết g·iết. Đám thuộc hạ vương phủ thân thủ không bằng nhưng đều là đám nhân sĩ giang hồ lấy chém g·iết làm nghề nghiệp mưu sinh, ai nấy cũng hung hãn không s·ợ c·hết, chiến đấu giống như dù c·hết cũng phải cắt của ngươi một miếng thịt, nhất thời trong thời gian ngắn cũng không ai làm gì được ai.

Đám nô bộc trong Vương Phủ từ xưa tới nay chỉ quanh quẩn trong chuồng gà chuồng lợn, giặt rũ nấu nướng, cảnh g·iết heo mổ lợn thì đã thấy nhiều nhưng đã bao giờ chứng kiến cảnh máu chảy đầu rơi như thế này? Ai nấy cũng sợ vỡ cả mật, đua nhau trốn chạy khắp nơi.

Nữ tử đeo cung sau khi bỏ qua Trương Cáp, chạy vào trong phủ thấy trong này loạn thành một đoàn, nhìn đâu cũng là người. Nàng ta tại chỗ do dự trong chốc lát rồi dứt khoát chọn một phương hướng chạy đi, không biết là trùng hợp hay thế nào mà vừa khéo lại là đường dẫn tới nhà bếp.

Nữ tử này chạy cực nhanh, gặp vách tường mái nhà cũng chỉ cần nhún người liền có thể nhảy qua, y phục trên người bị nước mưa xối ướt sũng, kêu lên phần phật, chiếc mũ rộng vành che kín khuôn mặt cũng lúc xiên lúc vẹo, đệ lộ chiếc cầm như ngọc cùng với khuôn miệng đỏ tươi như hoa đào.

Tuy nhiên chỉ dựa vào thân hình dáng người cùng với phần nhỏ khuôn mặt lộ ra thôi cũng đủ biết được nàng ta nhất định là một đại mỹ nữ. Một người như vậy lại g·iết người như ngoé, mũi tên bắn ra đều trúng chỗ hiểm chí tử, cũng chỉ có thể nói là mỹ nhân càng đẹp thì càng độc đi.

Chẳng bao lâu, nữ tử đã chạy vào trong phòng bếp. Nàng hơi dừng mắt lại ở chiếc lu nước trước cửa bếp một chút rồi bước nhanh tới trước một cái giá gỗ đã cũ.

Nàng hơi nheo mắt, thấy rõ ở phần chân của giá gỗ bụi bẩn phủ một lớp dày, tuy nhiên lại có một vệt sạch bụi trông vô cùng mất tự nhiên.



“ Hừ! Cũng tinh vi đấy, đáng tiếc là gặp phải bổn cô nương ta đây.”

Nàng nhếch miệng cười, ở trên chiếc kệ sờ sờ nhìn nhìn một hồi, quả nhiên phát hiện ra nút bấm ở mặt sau của kệ. Không do dựa, nàng kích hoạt nút bấm, một màn cũ soạn lại, chiếc kệ từ từ dịch chuyển qua một bên để lộ ra cánh cửa kim loại nặng nề.

Đoạn nàng dũng mũi chân đá vào cánh cửa mấy cái phát ra tiếng cong cong vang vọng một lúc lâu.

“ Hơi khó nhằn rồi đây!”

Tuy là nói vậy nhưng nàng ta không có chút nào là nóng nảy, ngược lại còn vô cùng nhàn nhã từ trong ngực lấy ra một thanh kim loại nhỏ như cây kim, sau đó chọc thanh kim loại và ổ khoá rồi nghí ngoáy không ngừng.

Nếu Lý An ở đây nhất định sẽ bất ngờ tới trợn mắt há mồn, đây chẳng phải là cảnh tượng quen thuộc trong những bộ phim hollywood, bọn trộm dùng một tiếc gim giấy mở ổ khoá hay sao?!!

Khoảng 1 phút sau, cạch một tiếng vang vọng khắp căn phòng bếp. Cách cửa tưởng chừng như có thể chặn đứng một đội quân vậy mà cứ thể từ từ mở ra, để lộ đường hầm đen kịt phía sau.

“ Ngân khố của An Nhạc Huyện này ta còn ra vào như chơi, nói gì tới chút tài cỏn con này chứ!”

Nữ tử áo đen đắc ý lẩm bẩm một câu, sau khi cất kĩ thanh kim loại nhỏ vào túi áo thì khom người chui vào trong đường hầm. Cửa hầm thực sự rất hẹp, người trường thành bình thường phải cúi người mới có thể vào được, mà cây cung nàng đeo sau lưng lại dài gần 2m, muốn nhét vào thì cũng được thôi nhưng coi như vô dụng.



Cây cung này không chỉ giá trị liên thành, sức mạnh vô song mà còn là đồ vật mà người kia tặng cho nàng cho nên nàng không nỡ vứt nó lại trong phòng bếp, sợ mất một cái sẽ hối hận cả đời.

Chỉ là không ngờ đường hầm chỉ có phần miệng là nhỏ mà thôi, bước vào bên trong một đoạn thôi đỉnh hầm liền vụt cao lên hơn 3m, bốn phía rộng rãi thoáng đạt giống như đường lớn cho xe ngựa chạy.

Đáng tiếc nơi này vô cùng tối tăm, người thường đưa tay ra là không thấy năm ngón, chỉ là không ngờ nữ tử áo đen lưng đeo cung tên, chạy đi như bay, không hề có chút ngập ngừng hay sợ hãi nào.

Đường hầm bằng phẳng, nữ tử áo đen hết sức chạy đi khoảng 15 phút mà phía trước vẫn đen tuyền như trời đêm không sao, cũng không cảm nhận được chút không khí lưu chuyển nào, rõ ràng lối ra còn ở rất xa.

“ Đi xa như vậy?!”

Đang khi nàng ta trong lòng có chút nóng vội chợt nghe bên tai một tiếng sưu cực kỳ, cực kỳ nhỏ, âm thanh có thể so với muỗi kêu kiến gầm. Nếu là người bình thường, dù nghe được âm thanh này cũng sẽ không quan tâm, nhưng người phụ nữ này thì khác, âm thành này nàng quen thuộc hơn bất cứ thứ gì khác trên đời này, đây chính là âm thanh mũi tên rời khỏi dây cung.

Bụp!



Âm thanh trong bóng tối trở nên rõ ràng tới cực hạn, một mũi tên từ phía đối diện nhanh như chớp phóng tới, đâm thật sâu vào bả vai bên trái của nữ tử mặc hắc y. Dù không nhìn thấy nhưng cũng có thể tưởng tượng ra một màn máu tươi ứa ra không ngừng khỏi miệng v·ết t·hương.

Nàng ta còn chưa kịp phản ứng lại, đối diện đường hầm lại bay tới hai mũi tên liên tiếp lao tới. Mũi tên thực sự quá mức xảo trá, chuẩn xác vô cùng phong bế đường lui của nàng.

Kế tiếp một màn thực sự khiến cho người ta mở rộng tầm mắt, nữ tử hắc y thấy nguy không loạn, nhanh như chớp tháo cây cung ra cầm trong tay, vung mạnh một cái liền đánh bay mũi tên bắn vào đầu mình. Còn mũi tên thứ 2 vốn chỉ dùng để chặn đường lui, v·út qua khoảng không bên cạnh nàng ta rồi biến mất vào bóng tối phía sau.

“ Không thể nào!”

Lý An khó có thể tin hét lên, dây cây cung trong tay vẫn đang run rẩy nhè nhẹ. Hắn nhịn thở mai phục ở chỗ này, xung quanh hoàn toàn không có ánh sáng, đối phương lại không hề hay biết có mai phục, nhân thời địa lợi có đủ, ấy vậy mà liên tục bắn ra 3 mũi tên đều không thể g·iết được đối phương!

Đây không phải là do hắn bắn kém, ngược lại mới đúng, mỗi một mũi tên hắn bắn ra đều có thể xưng là hiểm độc vô cùng. Chỉ có thể nói nữ tử áo đen quá mức lợi hại, đối mặt với c·ái c·hết gần chân tơ kẽ tóc mà vẫn có thể điềm nhiên như không, ứng đối xuất thần nhập hoá như vậy.

Càng vô lý chính là đối phương hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi bóng tối nơi đây thì phải, nếu không người bình thường đi đường còn khó chứ càng không nói tới đánh bay mũi tên như vậy.

Trong tích tắc, thế chủ động đã xoay chuyển. Nữ tử hắc y ở đối diện trở tay bắn liền bắn ra 1 mũi tên, động tác như nước chảy mây trôi, liền thành một mạch, nhanh hơn Lý An không chỉ một chút.

Lý An cũng nhanh chóng giương cung tên, nhưng lúc này đối phương đã bắn ra mũi tên kia rồi. Không còn cách nào khác nữa, hắn chỉ có thể cắn răng bắn ra một mũi tên này.

Cong!

Hai mũi tên ở trên không tinh chuẩn đâm vào nhau làm bắn ra đoá đoá hoa lửa rồi cùng nhau rơi xuống đấy, phần mũi nhọn bằng kim loại đều đã b·ị đ·âm gãy.

Gần như cùng lúc, Lý An lại nghe bên tên sưu sưu mấy tiếng, nữ tử hắc y ở đối diện đã cùng lúc bắn ra 3 mũi tên. Trong đó có 1 mũi tên bắn vào cánh tay phải, 1 mũi bắn vào cánh tay trái, một mũi nhằm ngay giữa trán, hiểm độc tới mức không thể hiểm độc hơn được nữa.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.