Dị Giới Thương Nhân

Chương 49: Phân lớp



Chương 49: Phân lớp

Chỉ mất khoảng 1 nén nhang thời gian toàn bộ 46 học sinh mới đã nằm sàn, trong số đó không có ai có thể đứng vững trước một đòn nhìn như hời hợt của sư phụ Phong Vũ Viện. Tuy nhiên cũng có mấy kẻ mà biểu hiện của bọn hắn làm người khác phải chú ý, đó là một tên vai u thịt bắp, một tên mặt trắng cùng với một thiếu nữ dáng người nhỏ nhắn.

Ba người này sau khi ăn một quyền đều còn tính là khá ổn, ít nhất không b·ị đ·ánh cho tung bay lên trời rồi phun máu nằm đấy.

Sau đấy đám sư phụ bắt đầu phân lớp cho học sinh, toàn bộ 46 người học sinh mới được phân làm 3 lớp, đồng thời cũng phân luôn sư phụ chủ nhiệm.

Lý An được phân vào lớp 2, sư phụ chủ nhiệm là một người phụ nữ tuổi khoảng 40 tuổi dù vậy vẫn có thể thấy được thời còn trẻ hẳn là một mỹ nhân.

Đợi chuyện phân lớp đã xong xuôi, Ngọc Thanh Dao mới cao cao dọng: “ Tiếp theo các học sinh mới sẽ vào học buổi đầu tiên luôn, không còn gì để xem nữa rồi, các vị phụ huynh có thể ra về.”

Biểu cảm của bà ta giống như đang muốn nói một là các ngươi tự về hai là để ta đuổi, các phụ huynh trong sân đều chỉ có thể lo lắng dặn dò con cái mình mấy cái rồi quyến luyến rời đi.

Lý An không có người thân đi cùng, vị sư phụ tiện nghi Trương Cáp không biết đã chạy tới nơi nào làm gian thương rồi, thành thử ra giữa đám công tử tiểu thư đang ôm cha mẹ khóc lóc bù lu bù loa lên có chút nổi bật. Lý An mảy may không để ý, nhàm chán không có gì làm đành đánh giá bạn học mới ở xung quanh, đột nhiên một người làm hắn chú ý.



Đó là một thiếu niên mặt mày thật thà, ăn mặc cũng tính là quý giá nhưng bên cạnh cũng không có trưởng bối dặn đò, chỉ có sau lưng khoanh tay đứng hai tên người hầu.

Người sau thấy Lý An nhìn mình cũng không tức giận ngược lại chầm chậm bước tới chỗ hắn.

“ Xin chào! Ta tên là Trương Vũ, con cháu Trương gia!” Thiếu niên hiền lành cười, chắp tay chào hỏi.

“ Xin chào! Ta tên là Lý An, con cháu Lý gia.” Lý An học theo điệu bộ của đối phương cũng chắp tay chào hỏi.

Trương Vũ hơi suy nghĩ một chút rồi hỏi lại: “ Lý gia? Ta trước nay chưa từng nghe nói tới gia tộc này.”

“ Trương gia ta cũng đã nghe tới bao giờ đâu?” Lý An nhẹ nhàng phán một câu làm đối phương sững người, thấy không khí có chút căng thẳng, Lý An vội cười xoà: “ Tại hạ đùa một chút thôi, Trương huynh không cần cho là thật, Trương gia đại danh đỉnh đỉnh ai mà chưa từng nghe thấy chứ. Tiểu đệ vốn chỉ là một tên nô bộc của Vương gia Kim Đao Bang mà thôi, may mắn được gia chủ cho tới nơi đây theo học, Trương huynh chưa từng nghe thấy Lý gia là điều tất nhiên rồi.”

Lý An còn tưởng đối phương sau khi nghe nói mình nô bộc xuất thân sẽ trở mặt mắng mấy câu hoặc ít nhất cũng sẽ mặt lạnh rời đi nhưng không ngờ Trương Vũ biểu cảm ra vẻ hơi giật mình, chân thành nói: “ Xin chúc mừng Lý huynh đệ rồi, có thể vào Phong Vũ Viện này thực sự rất khó đấy. Trương gia trước kia cũng tính là cái đại gia tộc nhưng mấy năn nay kinh doanh thất bát, gia sản đã không còn mấy, để xin được cho ta vào đây học đã tiêu hao lợi nhuận mấy năm nay tích góp rồi, không tính là đại danh đỉnh đỉnh cái gì.”



Lý An gật đầu, thực ra thì hắn không biết Trương gia là cái gì gia thực, mấy lời vừa nói chẳng qua là nói bừa mà thôi.

“ Ta nhìn Trương Vũ huynh khí khái đường đường, nhất định có thể trọng hưng gia tộc!” Lý An mỉm cười, chân thành nói. Trong lòng hắn thầm may mắn trước kia đọc không ít tiểu thuyết mạng, tới nỗi bây giờ nói mấy lời nịnh nọt này cũng không thấy ngượng ngịu cái gì.

Đúng lúc này thì đám người Phong Vũ Viện bắt đầu đuổi người, không thể không nói so với một trường học thì nơi này càng giống như là một bang phái giang hồ, người nào cũng bưu hãn hung dữ, không hề có chút phong phạm sư phạm nào cả.

Ngọc Thanh Dao nhìn một chút đám học sinh mới mặt mày còn bèm nhem máu tươi sợ hãi sếp thành ba hàng thì khẽ gật đầu với các sư phụ khác rồi quay người rời đi. Là một vị Kim Huyết Kỳ luyện thể sĩ, bà không cần phải phí công sức vào mấy con chim non mới xin vào học này.

Vừa rồi các sư phụ thẳng tay đánh học sinh có hai lý do, thứ nhất chính là phủ đầu thị uy, thứ hai chính là muốn đánh giá trình độ của học sinh mới từ đó phân thành 3 lớp có trình độ khác nhau.

Phủ đầu thị uy thì không cần nói nhiều, đám học sinh mới ở đây đều không phú thì quý, từ nhỏ đã được nuông chiều thành thói, nếu như không đánh cho bọn hắn sợ thì làm sao mà dạy.

Các sư phụ ra tay đều sẽ chú ý lực đạo sao cho bằng nhau, thông qua biểu hiện của các học sinh mới có thể đánh giá được trình độ thể phách, võ học các chúng nó. Cách đánh giá này nghe có vẻ thô thiển nhưng lại vô cùng chuẩn xác, cũng không biết là ai nghĩ ra nhưng từ lâu Phong Vũ Viện đã luôn làm như vậy.



Lý An theo đội ngũ của lớp hai rời khỏi sân đất hướng một dãy nhà đá hai tầng cách đó không xa đi tới, bước đi có chút chập chững khó khăn nhưng cũng coi như là ổn đỉnh. Hắn cũng đã chú ý tới, lớp 3 là tập hợp những người sau khi ăn một quyền thì gần như không gượng dậy nổi, cần phải có người đỡ mới đi lại được. Lớp 2 thì khá hơn một chút, ít nhất là vẫn còn thể tự mình lết đi. Còn bên lớp 1 thì càng khủng bố, tất cả đều mặt tỉnh bơ, bước chân vẫn nhanh nhẹn như bình thường.

“ Có nhiều cách khác nhẹ nhàng hơn mà!” Lý An nén đau lầm bà lầm bầm một câu, hắn bỗng cảm thấy những ngày theo học ở đây chắc chắn sẽ toàn là quyền với cước.

Đúng là linh cảm của hắn không sai thật!

Lớp 2 có tổng cộng 20 người, sau khi toàn bộ vào vào trong phòng học ngồi xuống thì vị giáo viên chủ nhiệm mới đứng lên bục phát biểu: “ Xin chào các em, ta tên là Tô Yên Ly, trở thành phàm huyết cảnh luyện thể sĩ cũng đã được 15 năm, sau này sẽ là chủ nhiệm của các em.”

“ Chuyện học hành tại Phong Vũ Viện này có chút nặng nhọc, bao gồm luyện thể, luyện võ, luyện cưỡi ngựa, luyện bắn cung, luyện thuỷ chiến, luyện dược, mỗi 3 tháng sẽ có một đợt kiểm tra, ai không qua bài kiểm tra sẽ bị đuổi học. Ngược lại chế độ cũng rất tốt, nhà ăn cung cấp thức ăn đều là thảo dược đặc biệt của Phong Vũ Viện, có thể bồi bổ cơ thể, tiêu trừ thương thế, dạy các ngươi đều là những người giỏi nhất. Ta không nói quá chút nào, chỉ cần các ngươi ra trường, mang trên mình lệnh bài của Phong Vũ Viện thôi thì các luyện thể sĩ khác nhìn thấy các ngươi đều sẽ ngoan ngoãn cúi đầu, vì sao? Vì các ngươi lợi hại hơn bọn hắn.”

Các học sinh nghe tới đây đều hưng phấn nắm chặt tay, bọn hắn vì cái gì mà không ngại mất tiền bạc công sức, chen phá đầu cũng muốn vào nơi này chứ? Chính là bởi vì chất lượng giáo dục ở nơi này vô cùng tốt.

“ Đây là võ viện cho nên quy tắc cũng không nhiều lắm, các em ở ít lâu sẽ quen thôi, lát nữa các em sẽ được phát một cuốn nội quy trường học, cứ đọc kỹ trong đó là được. Hôm nay tới đây thôi, sau đây các em có thể ra về. Đúng rồi, sáng mai giờ Mão bắt đầu lớp kiến thức đại cương, các em đừng tới trễ nhé!”

Nói xong Tô Yên Ly rời khỏi lớp học để lại sau lưng đám học sinh ồn ào như ong vỡ tổ, độ tuổi học sinh ở đây là từ khoảng 10- 18 tuổi, đúng là tuổi năng động nhất.

Lý An thành thật ngồi một mình một bàn ở góc phòng, chăm chú quan sát lớp học. Đây là một căn phòng đá hình vuông, lớn khoảng 15m, phía trên có một bục cao cùng mới một chiếc bảng gỗ, bên dưới là mấy chục cái bàn gỗ được kê thành hàng ngăn nắp, tường phòng không treo tranh chữ cái gì mà là treo đủ loại v·ũ k·hí sắc bén, nhìn hàn quang lấp lánh phát ra từ chúng liền biết là hàng thật giá thật rồi. Qua chiếc cửa sổ duy nhất trong phòng có thể nhìn thấy sân luyện võ mà đám học sinh vừa đứng lúc nãy.

“ Kiến Thức Đại Cương???” Lý An theo thói quen gãi gãi đầu, đứng dậy rời đi, thấy Trương Vũ ngồi cách đó không xa hướng mình gật đầu hắn cũng gật đầu đáp lại một cái.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.