Địa Ngục Lĩnh Chủ

Chương 116: Tà thú bắt đầu xuất hiện ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử !!!!)



Chương 116 : Tà thú bắt đầu xuất hiện ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử !!!!)

Liên tiếp mấy ngày nay James đều bận rộn mấy chuyện công vụ của lãnh địa . Trận tuyết thứ 3 ngưng lại đã có một thời gian rồi, canh phòng trong lãnh địa cũng theo đó mà ngày càng đề cao . Theo Adam nói, ma thú t·ấn c·ông càng muộn bao nhiêu thì mức độ t·ấn c·ông càng kinh khủng bấy nhiêu . Chậm nhất có lần sau 1 tuần trận tuyết thứ 3 ngưng lại, quái vật mới t·ấn c·ông .

Lần đó có thể nói là vô cùng thảm liệt . Adam đã ở đây từ lâu, cũng là nhân chứng sống của trận chiến năm ấy . Cả mấy ngàn con ma thú liều mạng xông vào thôn trang của bọn họ điên cuồng tàn sát khắp nơi . Chúng nó bắn ra đủ thứ năng lượng ma quái làm người ta không sao chống lại được, ai bị nhắm đến cũng chỉ có một kết cục duy nhất là bị ăn sống đến xương cũng không còn .

Lần đó may mắn Adam đã trốn trong hầm ngầm từ sớm, như vậy mới có thể trốn qua một kiếp nạn mà sống đến bây giờ .

Hắn nhớ rất rõ, lần đó sở dĩ náo động lớn như vậy cũng là vì trong lãnh địa có mấy người là ma quỷ chi nữ đã thức tỉnh nhưng không được kịp thời phát hiện gây ra . Adam lúc đó còn quá nhỏ, không thể nhớ chính xác được bao nhiêu người, nhưng chắc chắn không nhiều như bây giờ .

Hiện nay trong lâu đài có đến 4 người năng lực giả, thêm vào đó là đang hôn mê Fel là 5 người . Số lượng như vậy có thể nói là rất lớn . Nhưng James thậm chí còn có một nỗi lo, đó là ma thú không phải hướng về phía năng lực giả t·ấn c·ông, mà hướng về những người có thể vận dụng tự nhiên chi lực mà đến .

Bởi vì lần trước ăn được thịt ma thú, James bỗng có cái ý tưởng to gan: Nếu như toàn bộ dân cư của mình hiện nay đều tập luyện phương pháp thể dục minh đưa ra, có phải hay không cũng đã đồng thời trở thành một loại năng lực giả nào đó hay không ? Nếu như vậy, ma thú t·ấn c·ông có phải sẽ càng thêm mãnh liệt hay không ?

Nếu theo quy mô mà tính, lần này ma thú t·ấn c·ông e rằng sẽ đạt đến con số hơn 1 vạn . Như vậy binh lực của mình bất quá chỉ mấy trăm người, dù có thêm mấy tên như Lucas cũng chỉ như muối bỏ biển, có thể đánh thắng được sao ?

Chính thế mà mấy ngày nay, James không chút nào dám ngơi nghỉ, chỉ huy binh lính đặt bẫy đào hố bên ngoài tường thành, có ý muốn dùng những thứ này làm giảm đi tốc độ t·ấn c·ông của đám ma thú kia .

Ngồi thụp xuống ghế trong văn phòng, James mệt mỏi thở hắt ra . Tường thành tuy là đã xây xong, hơn nữa không ngờ năng suất làm việc của Ein lại 10 phần kinh người, chỉ vài ngày ngắn ngủi đã có thể làm xong số pháo hắn giao ra .

Công lao này phải kể không nhỏ đến từ động cơ hơi nước vừa được lắp đặt trong lò rèn . Thế nhưng cũng từ đây, hàng loạt vấn đề khác cũng theo đó ra đời, quan trọng nhất chính là lượng than không đủ dùng .

Trước đó đều là dùng than trộn với phân khô của gia súc làm nguyên liệu chạy máy, nhưng những thứ này tiêu hao vẫn là mười phần kinh người, lò rèn mới đưa máy hơi nước vào hoạt động 2 ngày mà thôi, lượng tiêu tốn than củi đã gần ngang với cả lãnh địa dùng trong 1 tháng .



Cứ như vậy cũng không phải là cách . Lượng tiêu hao này hắn căn bản là không cách nào kéo dài cung cấp được . Cần biết, than củi là hữu hạn . Mùa đông sẽ chỉ càng ngày càng lạnh, người dân của hắn tuy có dự trữ than củi trong nhà, nhưng lâu đài cũng cần duy trì lượng than củi đủ để chống lại bất kì tình huống nào có thể xảy ra .

Cũng không chắc được nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn có thể tạo ra thêm bao nhiêu nhiên liệu cũng đã là một loại ẩn số rồi . Càng đừng nói bản thân còn muốn mở rộng thêm sản xuất, căn bản chính là nằm mơ giữa ban ngày thôi .

Cốc cốc cốc …

Bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ nhè nhẹ, sau đó là một bóng người nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào trong phòng . Đôi tai dài của Lyn theo thói quen mỗi khi cô nàng lo lắng lại rung lên nhè nhẹ, sau đó sẽ vẫy vẫy sang hai bên như một chiếc trống lắc nhỏ, nhìn đáng yêu vô cùng

Liên tưởng đến hắn mới nhớ ra, đồ chơi cho trẻ con ở thế giới này vẫn ít ỏi vô cùng, mình một thời gian nữa có thể làm ra mấy thứ nho nhỏ cho đám trẻ . Cũng có thể phong phú thêm cuộc sống .

“ Đây là bữa trưa hôm nay “

Lyn vừa nói vừa đặt mấy đĩa thức ăn lên bàn bên cạnh . Bây giờ trong phòng của hắn đã có thêm một chiếc bàn tròn nhỏ để hai người có thể ăn cơm với nhau . Dường như đây đã là một thứ thói quen mà cả hai người đã dần dần hình thành rồi .

“ Hôm nay có gì vậy ? “ James tiến về phía Lyn rồi hỏi

“ Có thịt sói hầm với đậu “ Lyn hào hứng “ sói này là ma thú, hôm nay đội phòng thủ trên tường thành mới bắt được, còn tươi cực kì, ngươi nếm thử xem “

James lấy xiên chọc vào một miếng thịt rồi cho vào miệng nếm thử, quả nhiên là rất ngon . Thịt ma thú qua xử lí vốn dĩ đã mền ngọt, thơm ngon hơn thịt của thú vật bình thường . Phương pháp chế biến của chức nghiệp đầu bếp lại càng khiến cho chúng nó tuyệt vời hơn nữa . Không chỉ thế, đẳng cấp của đầu bếp càng cao, nấu ra đồ ăn càng ngon, lại còn có thể xúc tiến tu luyện tự nhiên chi lực nữa .

Có thể nói không ngoa rằng, đây là chức nghiệp phụ trợ vôc ùng thực dụng !



“ Mấy ngày nay, ma thú đã bắt đầu lởn vởn ở khu vực bên ngoài của thành trì rồi . Mấy ngày này nếu cô có ra ngoài thì phải cẩn thận đấy “ James vừa ăn vừa nhìn một chút báo cáo trong ngày của nông trại .

“ Chị của ta nói, khi ăn cơm không được làm việc khác, nếu không rất dễ mắc nghẹn đó . “ Nàng vừa nói vừa dịu dàng đẩy tờ báo cáo của James ra “ Ta thường ngày cũng chỉ ở trong lâu đài học hỏi mấy thứ vụn vặt, đâu có khi nào ra ngoài . Không cần phải lo đâu “

james nhìn Lyn có chút xuất thần . Cô thỏ nhỏ này từ ngày đến đây cũng chỉ mới gần 1 tuần mà thôi, nhưng làm quen mọi thứ phải nói là rất nhanh, vẻ rụt rè ban đầu cũng đã không còn nữa mà thay vào đó là tự nhiên hơn rất nhiều .

“ thực xin lỗi ngươi, vốn muốn đưa ngươi đi dạo chơi, không ngờ lãnh địa lại quá nhiều công việc . Đợi sang xuân mọi chuyện ổn rồi, chúng ta nghỉ mấy ngày đi chơi được chứ ? “ James mỉm cười

“ Được, đều nghe ngươi hết ! “

Đúng lúc hai người đang dùng bữa thì Ashley đi đến . James có chút kinh ngạc, bình thường giờ này Ashley đều đi tìm Dante trò chuyện, ăn trưa gì đó . Sao hôm nay lại có thời gian đến chỗ mình .

“ Đại nhân, cô gái hôm nọ đã tỉnh rồi, giờ đang nằm nghỉ ở phòng cho khách “ Ashley nói nhanh .

“ Cô ấy có phản ứng gì đặc biệt không ? “ James hơi bất ngờ vì người đã tỉnh lại . Nhưng cũng đoán chắc chắn không xảy ra chuyện gì đáng kể . Dù sao tự nhiên chi lực không phải trò đùa, công dụng của nó có thể nói là lớn vô cùng đa dạng, sẽ không đưa đến lỗi lầm gì

Nhắc đến hành động của Fel, Ashley không khỏi bật cười . Nàng đem nguyên nhân hậu quả của sự việc này nói lại với James . Hắn nghe xong cũng không biết nói gì cho phải . Chọc ra một chuyện hiểu lầm như này, náo động đến suýt nữa x·ảy r·a á·n m·ạng . Dù có là ai cũng không biết nên khóc hay nên cười .

“ Đại nhân có định đi thăm cô ấy ngay không ? “ Ashley tò mò, đồng thời đưa mắt sang nhìn Lyn đang từ từ thu thập bát đũa .

“ Bây giờ không vội, cô xuống nhà bếp mang chút đồ ăn lên cho cô ấy, cố gắng giữ người trong trạng thái bình tĩnh . Đến chiều ta trở về từ tường thành sẽ gặp sau “



“ Áp lực của ma thú lớn đến vậy sao đại nhân “ Ashley ngồi xuống ghế nhỏ bên cạnh Lyn, nhìn James chờ câu trả lời .

“ Cũng chưa lớn lắm, đại pháo cũng chưa cần sử dụng . Đơn giản mới chỉ là mấy trăm con ma thú xuất hiện rải rác mà thôi . “ Hắn vuốt vuốt sống mũi “ Quân canh phòng có Drei huấn luyện cung tên cũng có thể đối phó được “

“ Nhưng cái đáng sợ là theo như Adam nói, chỉ khi mặt trời hoàn toàn bị màn đêm che đi, cả bầu trời chỉ còn màu xám tro . Mùa đông ở Cuồng sa lĩnh mới xem như là bắt đầu . Vậy mà đã có nhiều ma thú như vậy rồi “

Drei thức tỉnh được dấu ấn xạ thủ cũng là chuyện trong dự định . James đến xem thì phát hiện ra, cung thủ chỉ là cái biểu hiện nhỏ thôi, Drei có thể dùng bất cứ loại hình v·ũ k·hí tác xạ tầm xa nào để thi triển kĩ năng đặc biệt của mình . Thậm chí hắn dùng súng còn có thể có hiệu quả hơn cung tên rất nhiều là đằng khác .

Cũng may là khả năng dạy dỗ của Drei và Lucas là tương đương với nhau, vậy mới có thể trong thời gian ngắn đào tạo được đám người học bắn tên cơ bản . Dù chưa có ai thức tỉnh kĩ năng của cung thủ, nhưng đây cũng xem là chuyện sớm muộn mà thôi .

“ vậy ngươi đang sầu lo chuyện gì, sao ta thấy chân mày lúc nào cũng nhăn lại …. “ Lyn ở bên cạnh bồi thêm một câu . Nếu chưa có chuyện gì xấu xảy ra, tại sao lại buồn bực chứ .

“ Là chuyện của than “ James đưa tay lên vuốt nhẹ vào hai cái tai thỏ dài của Lyn . Cảm giác được lớp lông mềm mại trong lòng bàn tay mình thì không khỏi cảm thấy thoải mái “ Lò rèn mấy hôm nay yêu cầu chất đốt quá mức khổng lồ, ta đang lo chuyện xoay sở “

Cả Ashley và Lyn nghe được lí do thì đều đồng loạt hơi cúi đầu xuống, bọn họ đều không thể giúp gì được trong chuyện này . Đại nhân thông minh như vậy cũng đang phải suy nghĩ, vậy thì bọn họ làm sao có thể nghĩ ra được đây .

“ Thôi, chuyện đâu còn có đó. Mọi người cứ yên tâm đi ! “ James nói động viên cả hai người . “ Ashley, nhớ chăm sóc cho Fel thì phải chú ý đến cả Lance nữa đấy, dạo này Carlo nói tần xuất phát bệnh của cô ấy giảm đi rồi, nhưng cô cũng đừng nên lơ là, có biết không ? “

“ vâng ạ ! “ Ashley ngoan ngoãn gật đầu rồi nhanh chóng đứng dậy, cũng tiện tay cầm đi số bát đũa ăn xong trên bàn rồi đi mất hút .

“ vậy thôi ! Ngươi làm việc đi, ta cũng không quấy rầy nữa ! “

Lyn lúc này cũng đứng lên định cùng đi ra ngoài thì bất ngờ bị James kéo tay lại . Bàn tay hắn to lớn bao trùm lên cả bàn tay của nàng, James thậm chí còn hơi bóp nhẹ giọng nói như mang theo ma lực nói

“ Vậy tối nay lại đưa cơm đến nhé ! Đừng trễ giờ đấy “

Làm trái tim của Lyn không biết vì lí do gì cũng đập thình thịch, đỏ mặt nhẹ gật đầu rồi chạy vù đi trong nụ cười nhếch miệng của ngài công tước !

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.