Địa Ngục Lĩnh Chủ

Chương 127: Nhầm lẫn ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử !!!!! )



Chương 127: Nhầm lẫn ( Cầu bình luận, cầu đánh giá, cầu đề cử !!!!! )

“ chuyện của lãnh địa khó giải quyết lắm sao ? “ Lyn đưa khăn cho James, sau đó nhìn hắn từ từ lau mặt “ Nhìn ngươi trông rất mệt mỏi đấy “

“ Đúng là có chút ! “ James lau sạch tay rồi kéo ghế ra cho Lyn ngồi xuống, đồng thời bản thân cũng ngồi xuống bên cạnh “ Hiện giờ nhân lực của lãnh địa không đủ, lộ ra điểm yếu cho ma thú khai thác vào chỗ yếu “

“ Bây giờ chỉ còn cách phái Fel sang chỗ đó mà thôi . Nhưng cũng không biết như vậy đã yên bình hay chưa nữa ! “

Lyn đã đến đây được gần một tháng, chưa bao giờ thấy James thở ngắn than dài như vậy . Mọi lần hai người gặp nhau, James đều là mặt mày hớn hở, bình tĩnh tự tin . Hắn muốn đưa mình đi đâu, chế tạo cho mình xem thứ gì . Cảm giác như ở bên vị công tước này, vĩnh viễn cũng không bao giờ có chuyện gì phiền não vậy .

Thế nhưng, hiện giờ một người rực rỡ như vậy bỗng chốc trở nên ảm đạm như bây giờ, Lyn nhìn vào thực sự rất đau lòng .

Nàng không biết nên làm sao, cuối cùng cũng đành đưa tay ra nắm lấy tay đối phương, thấp giọng an ủi

“ mọi chuyện sẽ tốt lên thôi, ngươi ưu tú như vậy, xung quanh lại có rất nhiều người tài giỏi . Chuyện này chắc chắn sẽ vượt qua được mà “

James không khỏi cảm thấy ấm áp, hắn mím môi, siết nhẹ bàn tay đang nấm lấy tay mình lại rồi bật cười . Nhìn vẻ mặt ngốc nghếch nhưng cố gắng an ủi của Lyn khiến hắn rất muốn trêu chọc cô nàng này một chút

“ Tất nhiên rồi, ta sẽ vì ngươi mà vượt qua ! Được không ? “

Không khí cảm động lúc nãy vì một lời nói của James mà biến mất hết sạch sẽ . Lyn ngẩng đầu lên nhìn thì thấy khuôn mặt của hắn đã quay lại vẻ cợt nhả rạng rỡ thường thấy thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng nghe lời hắn nói nàng lại đỏ bừng hết mặt

“ Vì … Vì ta gì chứ …. Rõ ràng là lãnh địa của ngươi !!!” nàng líu ríu



“ Cái này chưa chắc đâu “ James thấy Lyn xấu hổ thì càng được nước làm tới, hắn dí sát mặt mình vào khuôn mặt đang cúi gằm xuống của Lyn, hai người sát nhau đến nỗi Lyn có thể cảm nhận được hơi thở nóng ấm của James, cùng với mùi hương thoang thoảng của cánh hoa và mùi ngọt dịu của quit trên người đối phương “ Sau này biết đâu lại là lãnh địa của chúng ta không biết chừng “

Không khí mập mờ được hắn tạo ra vô cùng tự nhiên, Lyn chỉ là một cô gái không trỉa qua bao nhiêu sự đời, nhất thời liền lúng túng không biết làm sao, chỉ còn cách mở mắt trừng trừng nhìn James càng ngày sán lại càng gần hơn mà thôi

“ Sao vậy ? Sao không nói lời nào ? “ James cười cười

Mãi đến khi hai người cánh môi gần như chạm vào nhau thì hành lang lại lần nữa vang lên tiếng huỳnh huỵch vội vàng từ đằng xa kéo đến . Lyn lúc này mới giật mình, nàng định rút người lại thì bất ngờ James tiến tới, bờ môi hai người cứ thế chạm vào nhau .

“ Đại nhân, đại nhân ! Chuyện không ổn rồi đại nhân “ Guiler vừa chạy vừa hét lên . Đến cửa phòng của James, hắn không chút ngần ngại trực tiếp đẩu cửa vào . Chỉ thấy bên trong đã có hai người là James và Lyn đang ngồi gần nhau, James thì một mặt vui vẻ, còn Lyn thì đã biến thành con cá hồng hấp, cả người đỏ rực lên . Đôi tai thỏ cũng như hồng hơn hẳn

“ Đại nhân, ngài đây là đang có việc bận sao ? “ Guiler đoán có lẽ mình đến không đúng lúc, liền muốn quay đi “ Vậy để lát nữa ta quay lại ! “

“ Không … Guiler đại nhân, chúng ta không … không có việc gì …. Ta đi trước ! “ Lyn vừa nói vừa đứng dậy, vơ vội chiếc chậu rửa mặt rồi cắm mặt chạy đi .

Hai người đàn ông nhìn theo bóng lưng Lyn chạy đi, tâm trạng lại trái ngược vô cùng . Một người thì thoải mái cười cợt, một người lại thắc mắc đầy đầu

“ Được rồi ! có chuyện gì sao ? “ James kéo Guiler trở lại thực tế “ Lãnh địa lại ra chuyện gì nữa ? “

Hắn bây giờ thực sự có chút sợ đám người này nói không ổn rồi đến tìm mình lắm rồi, nhất là trong hôm nay đã có liên tiếp mấy tin xấu kéo đến, khiến tâm trạng vừa được buông lỏng chút ít của hắn lần nữa nhảy lên

“ Đại nhân, là nhầm lẫn là chúng ta đã nhầm lẫn !” Guiler nhớ ra mục đích đến đây của mình thì ngay lập tức đưa thứ trong tay mình ra cho James xem



James lật lên nhìn thì thấy được là da của con lợn rừng ngày hắn gặp được Lyn . Hiện giờ đang được xử lí để khử mùi hôi, làm thành một chiếc áo choàng da để đưa đến vương đô kia mà, có chuyện gì đây ?

“ Tấm da này thì sao chứ ? “ James hất nhẹ tấm da trên bàn “ Chi tiết thủ công đều rất tốt mà ! “

“ Đại nhân, ngài nhìn vào đây ! “ Guiler liền trải tấm da lên trên mặt bàn . Phần đầu lúc này đã không được nguyên vẹn do cú đánh quá mạnh của Dante vào hôm đó nhưng hiện nay đã đã được bổ lại bằng các trang sức bằng sắt . Hình một cái đầu gấu lớn tượng trưng cho công quốc tay gấu

“ Hôm đó chúng ta nói đây là một con đại ma thú, nhưng lúc thần đến xưởng da, nhìn tấm da này, thần mới ý thức được là chúng ta đã nhầm lẫn “ Guiler chỉ tay vào trên đỉnh đầu của con vật “ Nó vốn không hề có sừng !!! “

Hôm nay, Guiler hay tin James muốn đem tấm da của con lợn rừng đi tặng cho quốc vương . Chuyện này vốn không có gì to tát, chỉ là Guiler thật sự bội phục sự quyết đoán của James mà thôi, một thứ quý giá như vậy nói tặng liền tặng đi .

Nhưng nói sao thì nói, là một nam nhân, hắn cũng mong mình có được một tấm da của Đại ma thú về treo ở trong nhà . Như vậy thật sự là một niềm vinh hạnh rất lớn, đủ cho tên tuổi của mình mãi mãi khắc ghi vào lịch sử của đế quốc .

Thế là Guiler bỏ dở công việc đang làm, chạy đến xưởng da . Hắn muốn trước khi tấm da đó bị chuyển đi thì đến ngắm nhìn một chút nữa để giải thèm

Không ngờ đến nơi lại đúng lúc công nhân đang thuộc lại da và ướm thử đồ trang trí vào phần bị khuyết của con lơn . Hắn đang muốn đến gần xem xét thì kinh ngạc nhận ra, phần đâu của con lợn thế mà không hề có dấu vết gì của chiếc sừng đặc trưng của đại ma thú .

Hắn đem chuyện này đi hỏi đám công thợ xem có phải bọn họ đã khâu liền đường may của con thú lại không mà lại làm lỗ sừng biến mất thì nhận được câu trả lời chắc chắn rằng lúc nhận được da đã kiểm tra rất kĩ lưỡng . Nguyên bản của phần đầu chính là như thế mà thôi .

Chuyện này khiến một cảm giác lạnh buốt chạy dọc xương sống của Guiler . Hắn nghĩ đến một khả năng rất có thể xảy ra, chính là bản thân đã dự đoán nhầm . Con vật này chỉ là một con ma thú hơi mạnh mẽ hơn ma thú bình thường một chút mà thôi . Căn bản chưa đạt đến cấp độ của đại ma thú

Thế là hắn cuống cuồng vội vã ra lệnh cho công nhân tháo tấm da xuống, sau đó nhanh chóng mang theo bên cạnh mình chạy đi tìm James .



“ Ý ngươi là, con ma thú này bản thân có lẽ chỉ là một con ma thú có sức mạnh lớn hơn những con ma thú khác mà thôi, hoàn toàn chưa đạt đến cấp độ của đại ma thú sao ? “ James nhíu mày, chuyện này thực sự có chút không ổn rồi đây “ sao có thể như vậy được ! “

“ Hoàn toàn phù hợp, đại nhân à . Mấy hôm nay thần có đọc lại một số sách mang theo, chắc chắn đại ma thú cần phải có một sừng trên đầu mới có thể được công nhận là đại ma thú . Hơn nữa thực lực như vậy hoàn toàn trùng khớp với ghi chép của giáo hội rằng cần đến hơn 100 thánh vệ quân mới có thể làm b·ị t·hương được đại ma thú “ Guiler hổn hển nói

“ Lần gần đây nhất tổ chức truy quét đại ma thú đã là hơn 3 năm về trước, lúc đó chính là ở công quốc phượng hoàng ở phương đông xuất hiện một con . Quốc vương của bọn họ trả cái giá rất lớn mới mời được hơn 3000 thánh vệ quân, mất hơn 2 ngày chiến đấu mới có thể hạ gục được con quái thú đó “

James nghe Guiler nói sắc mặt không khỏi tái nhợt đi vài phần . Trước đó còn cho rằng đại ma thú cơ bản chỉ có sức mạnh ngang ngửa với một chiến sĩ cấp 3 mà thôi . Không nghĩ đến bản thân đến cái bóng của nó cũng chưa thấy được .

Ngược lại như vậy James lại có thể lí giải được vì sao Lucas có thể b·ị t·hương một cách khó hiểu như vậy . Dù sao đến bây giờ chiến báo quay về cũng chưa hề khẳng định chủ nhân của tiếng gầm kia rốt cuộc là thần thánh phương nào . Nhưng nếu mọi chuyện đúng như lời Guiler nói, vậy thì e rằng cuộc chiến lần này đã có sự tham gia thực sự của đại ma thú hoặc thậm chí cao hơn nữa rồi .

James bất giác liền muốn chửi thề . Đúng là nhà đang dột lại gặp mưa rào . Chuyện trước mắt còn giải quyết chưa được, nhưng chuyện mới đã ùn ùn kéo đến . Hắn không thể đem chuyện này mặc kệ được . Cần nhanh chóng tìm biện pháp .

Nghĩ sao làm vậy, hắn liền bảo Guiler nhanh chóng đưa tấm da về xưởng da, mọi chuyện vẫn như cũ không có gì thay đổi . Đợi khi Guiler đi rồi, james liền gọi ra hệ thống :

“ hệ thống, ngươi có thể tuyên bố hai nhiệm vụ được không ? “

“ Chủ sở hữu, xin ngài đừng để ta khó làm việc . Mọi chuyện nhiệm vụ đều là ngẫu nhiên ban hành, không thể là chủ sở hữu tự đòi hỏi được . “

“ ta biết, nhưng tình hình trước mắt quá mức nguy hiểm, an toàn của lãnh địa đe dọa trong sớm tối, ta cũng đã hết cách mới phải cầu đến ngươi “ James thấp giọng “ hệ thống, xin ngươi mở một mắt lưới lần này. Ta hứa, sau này tuyệt đối sẽ không đòi hỏi vô lí như vậy một lần nào nữa ! Được chứ “

Đối với lời khẩn cầu của James, hệ thống không hề trả lời . Hắn đợi một lúc không hề có hồi âm thì chán nản ngồi xuống ghế . Vốn đang đau đầu nghĩ đến làm sao để vượt qua khốn cảnh trước mắt thì bỗng thanh âm của hệ thống vang lên .

Tích … Tích

“ Phát hiện có hai nhiệm vụ cần được hoàn thành. Không biết chủ sở hữu có muốn thực hiện hay không …”

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.