Cô chợt nhớ ra hỏi sao anh lại đến đây thì nghe anh nói chỉ là tình cờ đi ngang , thấy người gặp nạn thì giúp .
Du Thừa Ân liếc mắt nói :"Ai gặp nạn chứ" Rồi dứt khoát đuổi anh đi , bảo bản thân còn đang trong giờ làm việc.
Đêm nay là đêm hòa nhạc diễn ra , nếu không đi xem thì phí nên cô gọi điện cho Tô Lam hẹn cô ấy cùng đi xem.
Kết quả Tô Lam đã có hẹn với bạn trai , Du Thừa Ân nhìn hai tấm vé nằm gọn trong túi xách thở dài . Chắc lại đi xem một mình.
Cô quyết định không đi xe điện nữa bởi vì cảm thấy khá nguy hiểm. Không may va thêm vài cái ô tô nữa chắc cô sẽ dùng nửa phần đời còn lại của mình chỉ để đền tiền sửa xe . Hàng ngày cô sẽ bắt taxi đến chỗ làm rồi bắt taxi về . Hôm nay cũng như thường , cô đứng dưới công ty bắt xe trở về nhà .
Chiếc BMW bỗng dưng đỗ lại trước mặt cô , cửa xe từ từ hạ xuống , khuôn mặt đẹp trai của Hàn Thiên Viễn dần dần hiện ra , giọng anh truyền đến từ trong xe :"Lên xe đi , cùng tôi đi ăn"
Du Thừa Ân không có ý định lên xe , cô đứng tại chỗ hơi cúi người nói với người ngồi trong xe :"Tôi muốn về nhà"
Hàn Thiên Viễn đẩy cửa bước ra , anh chống tay lên trần xe nhìn cô nói :"Hôm nay tôi rảnh rỗi , cô đang nợ tôi , chi bằng mời tôi đi ăn trừ tiền"
Du Thừa Ân nhìn vào đồng hồ , còn tận 3 tiếng nữa mới đến giờ diễn ra hòa nhạc . Thân là con nợ thì đâu có quyền từ chối chứ. Cuối cùng cô đành thỏa hiệp đẩy cửa xe ngồi vào trong .
Hàn Thiên Viễn hài lòng ngồi vào theo , sau đó quay sang nhìn cô chằm chằm.
Bị nhìn chằm chằm khiến cô có chút khó chịu , sau đó liền hỏi :"Sao vậy?"
Anh bật cười chế giễu :"Cô đang mong chờ tôi thắt dây an toàn cho cô?"
Du Thừa Ân "à" một tiếng rồi loay hoay kéo dây an toàn ra nhưng có vẻ như nó bị kẹt rồi .
Hàn Thiên Viễn thở dài , anh ta nhoài người qua bên cô sau đó giọng nói mang theo một chút bất lực :"Kéo nhầm dây rồi" .
Lời nói mang theo hơi thở ấm nóng phả vào cần cổ cô khiến cô bỗng chốc ngượng ngùng đỏ mặt .
Anh cài lại cho cô sau đó ngồi yên vị chỗ cũ , nhìn cô cong khóe môi hỏi :"Sao mặt cô đỏ vậy?"
Du Thừa Ân ngoảnh đầu đi chỗ khác , ấp úng bịa ra một lý do :"Tôi vẫn chưa hết sốt"
Anh cười nhưng không vạch trần , khởi động xe cho xe lăn bánh đến một nhà hàng sang trọng kiểu Âu.
Du Thừa Ân bước xuống xe nhìn qua khung cảnh một lượt rồi quay người lại vẫn chưa hoàng hồn lại hỏi người đàn ông đang nhàn nhã đút tay vào túi quần :" Là chỗ này sao?"