Ngụy Như Yên xuất ra một cái trữ vật bình, đang muốn thu thập dưỡng dục bí suối trong ao, đột nhiên, mấy đạo nhân ảnh xuất hiện.
“Quá tốt rồi, dưỡng dục bí suối tới tay, ha ha ha...” Một thiếu niên mặc kim cương tơ tằm áo gấm cất tiếng cười to, không thèm để ý đến Trương Huyền và Ngụy Như Yên.
“Ngươi là ai? Đây là của chúng ta!” Đạt Thúc bước lên, giọng nói kiên quyết.
“Các ngươi?” Thiếu niên cẩm y cười tà mị, vung tay lên, từ Huyền Hỏa Châu trong tay toát ra một đạo Huyền Hỏa.
Đạo Huyền Hỏa nhìn qua có vẻ bình thường, như ngọn nến trước gió, bất cứ lúc nào cũng có thể dập tắt. Thế nhưng, tốc độ của nó lại cực nhanh, lập tức chui vào trong cơ thể Đạt Thúc.
Ngụy Như Yên thi triển đóng băng thuật, nhưng hoàn toàn không có hiệu quả. Nàng chỉ biết trơ mắt nhìn Đạt Thúc bị thiêu thành một đống xương khô.
“Thượng phẩm pháp khí?!” Trương Huyền giật mình.
Chỉ với một chiêu g·iết người mà đối phương không có lực phản kháng, đó chỉ có thể là thượng phẩm pháp khí. Thượng phẩm pháp khí quý giá gấp mười lần so với trung phẩm pháp khí.
Một người bên cạnh thiếu niên cẩm y lạnh lùng nói: “Chúng ta là Trương Thị mạch nhánh thứ tám trưởng lão hậu nhân, còn không mau thức thời, lăn ——”
Nghe nói đến Trương Thị thứ tám trưởng lão, Trương Huyền chấn động. Thứ tám trưởng lão đã là luyện khí chín tầng đỉnh phong tồn tại, chỉ cần một bước nữa là trở thành Trúc Cơ lão tổ. Không ngờ, tám trưởng lão lại phái hậu nhân đến đây.
Trương Huyền thâm hiểu rằng hảo hán không nên ăn thiệt thòi trước mắt, vì vậy hắn kéo nhẹ ống tay áo Ngụy Như Yên, nói khẽ: “Đi nào…”
Ngụy Như Yên nhìn thấy Đạt Thúc bị đốt thành xương khô, thất hồn lạc phách theo Trương Huyền muốn rời đi.
Lúc này, thiếu niên cẩm y nhẹ nhàng nói: “Chậm lại — đem túi trữ vật để lại.”
Trương Huyền nghiêng đầu lại, ánh mắt lạnh lùng đảo qua năm người.
“Xem ở tất cả mọi người là Trương Thị tộc nhân, có thể hay không không thu túi trữ vật?” Trương Huyền trầm giọng hỏi.
“Muốn c·hết!”
Thiếu niên cẩm y cắn răng một cái, Huyền Hỏa Châu trong tay lại bắn ra một đạo hỏa quang.
Trương Huyền đã sớm đề phòng, nhanh chóng tránh đi. Huyền Hỏa xẹt qua cánh tay hắn, khiến một khối lớn bị cháy rụi.
Hắn lập tức thả ra song dực báo tuyết. song dực báo tuyết thân hình cao lớn, mở cánh bay thẳng đến thiếu niên cẩm y.
Mọi người xung quanh đều giật mình, nhất là Ngụy Như Yên, nàng biết rõ song dực báo tuyết lợi hại. Không ngờ lại bị một người luyện khí một tầng thu phục.
Thiếu niên cẩm y nhanh chóng rót linh lực vào Huyền Hỏa Châu. Huyền Hỏa bên trong liên tục phóng ra nhiều đạo về phía song dực báo tuyết.
song dực báo tuyết không tránh né, há to miệng, từng đoàn Băng Nhận từ trong miệng phun ra.
“Bình bình khoác lác khoác lác...”
Băng Nhận cùng Huyền Hỏa v·a c·hạm vào nhau, từng đạo Băng Nhận bị phá hủy. Huyền Hỏa dư lực đánh tới phía song dực báo tuyết.
song dực báo tuyết như thiểm điện, nhanh chóng tránh thoát mấy đạo Huyền Hỏa.
“song dực báo tuyết thực lực mạnh hơn, nhưng cũng chỉ là đầu nhất giai trung kỳ yêu thú, muốn lấy tính mạng của ta còn kém một chút.” Thiếu niên cẩm y lạnh giọng nói.
Ngay khi hắn chuyên tâm đối phó song dực báo tuyết, đột nhiên, một đầu Thị Huyết Biên Bức từ bên cạnh lao ra.
Đối với Thị Huyết Biên Bức đột nhiên xuất hiện, thiếu niên cẩm y căn bản không kịp đề phòng. Đang muốn phòng thủ thì đã chậm.
Thị Huyết Biên Bức mỏ nhọn trực tiếp mổ ra một lỗ máu trên bả vai thiếu niên, rót vào độc tố, song dực quấn quanh.
Chỉ chốc lát sau, thiếu niên cẩm y đã trở thành một người thê thảm.
Bốn người khác thấy người đồng bọn gặp chuyện, cuống quít chạy trốn. song dực báo tuyết trên không trung tiếp tục t·ấn c·ông, chỉ chốc lát sau, toàn bộ bốn người đều ngã xuống.
Trương Huyền thu hồi hai đầu yêu thú khôi lỗi, cẩn thận kiểm tra một chút năm người, xác nhận toàn bộ đã ngã xuống, mới cẩn thận từng li từng tí thu thập túi trữ vật cùng pháp khí.
Quay đầu lại, hắn nhìn thấy Ngụy Như Yên hoảng sợ.
“Ngươi yên tâm, chuyện nơi đây ta tuyệt đối sẽ không để lộ ra ngoài.” Ngụy Như Yên vội vàng nói.
“Một khi để tám trưởng lão biết ta đã g·iết con cháu của họ trong bí cảnh, ta sẽ không còn sống.” Hắn nhìn thẳng vào mắt nàng, “Nếu như ngươi là ta, ngươi sẽ làm như thế nào?”
“Ngươi... Ngươi muốn g·iết người diệt khẩu?” Ngụy Như Yên run rẩy.
Trương Huyền thở dài: “Theo ước định, đem thuộc về ngươi một nửa dưỡng dục bí suối lấy đi đi.”
“Ngươi... Ngươi muốn thả ta?”
“Ta không phải kẻ g·iết người máu lạnh.”
“Không sợ chuyện nơi đây bị tiết lộ sao?”
“Nếu như tiết lộ, đó là của ta mệnh, ta chỉ cầu đạo tâm không thẹn. Đi thôi.”
Ngụy Như Yên cầm lấy trữ vật bình, lấy đi một nửa dưỡng dục bí suối, ôm quyền, rồi biến mất trong gió tuyết.
Trương Huyền từ trong túi trữ vật của thiếu niên cẩm y lật ra một cái trữ vật bình, thu lại nửa còn lại dưỡng dục bí suối.
“Nơi đây không nên ở lâu.”
Trương Huyền nhanh chóng thả ra song dực báo tuyết. song dực báo tuyết lập tức triển khai, chở hắn hướng một phương hướng khác rời đi.
Ngồi trên lưng song dực báo tuyết, Trương Huyền bắt đầu kiểm kê thu hoạch từ năm người vừa rồi.
Giá trị nhất chính là viên Huyền Hỏa Châu, thuộc về thượng phẩm pháp khí, có thể sử dụng cho dù là luyện khí hậu kỳ, giá trị ít nhất cũng trên 1000 khối linh thạch.
Ngoài ra, cũng không ít thứ thượng vàng hạ cám.
Trung phẩm pháp khí bao gồm bộ kim cương tơ tằm mà thiếu niên mặc, tổng cộng có 3 kiện, còn có 4 kiện hạ phẩm pháp khí.
Mênh mông Băng Nguyên đặc sản nhất giai hạ phẩm băng tủy có 10 khối.
Linh thạch cộng lại chỉ có hơn 500 khối, dù sao trong bí cảnh, linh thạch sử dụng tương đối ít.
Đan dược có mười mấy bình, nhưng Trương Huyền không có kiến thức về đan dược, không biết chúng có giá trị gì.
Thế nhưng, một điều khiến hắn vô cùng hứng thú là, trong túi trữ vật của thiếu niên cẩm y tìm thấy một tấm nhất giai thượng phẩm phù lục tam bảo hộ thể phù.
Đây chính là một tấm phòng ngự phù lục, cho dù là nhất giai hậu kỳ yêu thú một kích trí mạng cũng có thể chống đỡ được.
Ngoài ra, còn có mấy chục tấm nhất giai trung phẩm và hạ phẩm phù lục.
“A... Nơi đây còn có một tấm bản đồ.”
Trương Huyền tìm thấy một tấm Tiên Miêu Động địa đồ từ trong túi trữ vật của thiếu niên cẩm y.
Địa đồ thương gia phát ra chỉ lớn cỡ lòng bàn tay, tác dụng có hạn. Nhưng tấm địa đồ này lại lớn cỡ vài trượng, đánh dấu rất nhiều địa điểm trong Tiên Miêu Động.
“Trương Thị mạch nhánh quả nhiên nội tình phong phú.”
Trương Huyền xem xét kỹ tấm địa đồ, trong lòng không khỏi thầm nghĩ.
“Tại mênh mông Băng Nguyên Bắc Bộ chính là huyết thi thần tuyền, cũng là nơi mà tu sĩ tụ tập trong bí cảnh. Tất cả mọi người đều tranh đoạt giọt huyết thi thần tuyền quý giá kia. Không biết có nên đi qua đó không?”
Trương Huyền rơi vào trầm tư.
Nghe đồn rằng huyết thi thần tuyền là tinh huyết của Tiên Miêu biến thành. Mà Tiên Miêu lại là một loại yêu thú cấp cao chưa hóa hình.
Cảnh giới của Tiên Miêu đến tột cùng là gì? Trong truyền thuyết, Tiên Miêu có di sơn đảo hải chi năng, đạt tới tứ giai. Điều này có thể so với Nhân tộc Nguyên Anh tồn tại.
Một giọt tứ giai yêu thú tinh huyết, có thể nói là cơ duyên lớn nhất trong toàn bộ Tiên Miêu Động.
Cùng trời lớn cơ duyên làm bạn, đồng nghĩa với thiên đại phong hiểm.
Hàng năm, mọi người tranh đoạt giọt huyết thi thần tuyền, không ít yêu thú và Nhân tộc đã phải bỏ mạng.
Chớ nói chi là huyết thi thần tuyền còn có huyết thi thần thủ hộ.
Muốn thu hoạch được giọt tứ giai yêu thú tinh huyết hóa sinh huyết thi thần tuyền, càng là khó khăn chồng chất.