Lẽ ra phải đi vòng qua các dãy nhà để về khuê phòng thì để cho nhanh, Tuyết Liên Hoa lao ra giữa mưa chạy tắt qua sân. Việc gì đến phải đến, cô ta bị sét đánh ngã lăn ra bất tỉnh. (D)
Chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng xảy ra nhưng không ai có ý định đưa Tuyết Liên Hoa vào, dù là người thân, người ăn kẻ ở hay đám lính tráng lố nhố đứng ngồi. Họ e sợ điều gì sao?
Giống như ở thế giới của Song Hà vào thời này thấy người chết đuối nhiều khi cũng không ai cứu vì sợ mạng đổi mạng, cướp cơm của Hà Bá sẽ bị trả thù, người kế tiếp bị bắt sẽ là mình.
Nhìn Tuyết Liên Hoa nằm bất tỉnh, nổi lềnh phềnh giữa làn nước bẩn thật quá bất nhẫn nên Song Hà lao ra lôi cô ta vào phòng làm hô hấp nhân tạo. Dễ có đến mười phút sau Tuyết Liên Hoa mới tỉnh, ngơ ngác nhìn quanh. Giờ thì mọi người đã xúm lại quanh cô và cô ta, vòng trong vòng ngoài. Song Hà hỏi đầy lo lắng: (1)
"Chủ nhân à, cô nhận ra tôi chứ? Cô di chuyển được không? Có thấy đau ở chỗ nào không? Để tôi bảo người ta mời bác sỹ khám cho cô nhé!"
Tròn mắt nhìn Song Hà Tuyết Liên Hoa hỏi lại:
"Bác sỹ là gì?"
Song Hà thở phào nhẹ nhõm. Thế là may rồi, không bị mất trí nhớ, đầu óc cũng không bị ảnh hưởng. Cô nhớ lại những trường hợp bị sét đánh vẫn sống sót mà TV từng đưa tin, các đầu dây thần kinh bị đốt cháy nên nạn nhân không chỉ bị bỏng mà còn mất trí nhớ tạm thời và vận động rất khó khăn. (T)
Nhưng Tuyết Liên Hoa có vẻ như không bị gì nặng lắm. Vừa quan sát nữ chủ nhân của mình đang được đưa lên cáng mang vào phòng ngủ cô vừa âm thầm đánh giá. Rõ ràng người ở thế giới này khỏe mạnh hơn thế giới của Song Hà nhiều lần.
Tuyết Vân Phong đứng chứng kiến sự việc từ đầu chí cuối và cũng như mọi người đứng xung quanh thảy đều há hốc miệng ngạc nhiên. Hóa ra cô gái này biết trị thương giống Bạch Quang chứ không hoàn toàn vô dụng. Thảo nào Bạch Quang giữ Song Hà bên mình, không phải chỉ đơn thuần vì kĩ năng giường chiếu.
Mà cái đám đàn bà cũng lạ ghê, mới đó đã thân thiết với nhau rồi. Tuyết Vân Phong nên để cô ta đi cùng em gái sau này khi con bé về làm vợ Bạch Quang hay giữ lại bên mình làm chính thất như đã từng bàn bạc với cha?
Hết nhìn Song Hà Tuyết Vân Phong lại nhìn lên bầu trời. Bạch Quang đã quay lại rồi, nhìn những cơn mưa tạo ra trận đại hồng thủy, nhìn sấm sét dọc ngang chiếm cứ bầu trời ngày cũng như đêm thì có thể dễ dàng đoán ra.
Bạch Quang mạnh thật, mình anh ta tương đương cả một quân đoàn hùng hậu. Em gái Tuyết Vân Phong đúng là phúc lớn mệnh lớn nên bị sét do anh ta tạo ra đánh trúng mà không mất mạng. Cũng bởi vậy mọi người mới sợ chết khiếp chẳng ai dám cứu Tuyết Liên Hoa. Bạch Quang đã trở lại và phản đòn.
"Cảm ơn vì đã cứu mạng ta!"
Tuyết Liên Hoa nói với Song Hà giọng run run. Cô ta hồi phục rất nhanh, mới hơn một ngày gần như đã bình thường. Cô chăm chú nhìn nữ chủ nhân của mình. Tính theo thời gian ở đây nhưng dùng cách tính ở thế giới của Song Hà thì Tuyết Liên Hoa hơn tuổi cô chứ thực ra cô ta mới chỉ là trẻ vị thành niên và ắt hẳn vẫn còn là trinh nữ.
Khẩu vị của Bạch Quang kể cũng lạ, xử nữ thì chê gái đã có chồng lại mê.
Thấy Song Hà nín thinh không đáp, Tuyết Liên Hoa lại nói tiếp:
"Rồi ta sẽ tìm cách bắn tin cho Bạch Quang để anh ấy đến đón cô, cứ an tâm!"
"Cần gì ai báo tin, anh ta chẳng biết rõ quá rồi ấy chứ." Song Hà nghĩ thầm sau đó ngắm nhìn Tuyết Liên Hoa thật kĩ. Đoạn cô hỏi có phần đường đột:
"Chủ nhân, cô có tình cảm với Bạch Quang sao?"
Tuyết Liên Hoa mở to mắt nhìn cô, mặt ửng hồng, cái vẻ bẽn lẽn, ngượng ngập
của thiếu nữ mới lớn lần đầu biết yêu bị người ta bắt quả tang. Song Hà thở dài, yêu ai chứ chọn Bạch Quang thì đúng là sai lầm. Rồi sẽ bị anh ta chà đạp cho hoa tàn lá úa mà thôi.
Một bên là bố và anh trai, một bên là người đàn ông bấy lâu thầm thương trộm nhớ, đúng là cô bé ngốc mới tự đặt mình ở giữa hai làn đạn. Đến khi biết con gái mình nối giáo cho giặc bố của Tuyết Liên Hoa liệu có tha không trừng phạt cô ta không? Lấy giọng thật dịu dàng Song Hà nói:
"Xin cảm tạ cô, chủ nhân, nhưng cô đừng làm vậy. Nếu bố hoặc anh trai biết được cô sẽ gặp rắc rối đấy.
Trước kia ở đất nước tôi có một vị vua chỉ có một cô công chúa, cưng | chiều ghê lắm. Nhưng đến khi biết con phản bội mình, đem bí mật quốc gia trao cho kẻ thù, mặc dù cũng vô tình thôi và cô ấy cho chồng mình, phò mã biết, thì ông ta chém chết công chúa không thương tiếc. (D)
Dẫu sao cô ấy còn được yêu thương. Sau khi tìm thấy xác vợ vị phò mã kia cũng tự tử luôn. Còn cô, hi sinh cho Bạch Quang như thế, có chắc anh ta đáp lại tình cảm của cô không?"
Đúng vậy, dẫu người đời sau chê bai dẻ bỉu nhưng trong con mắt của Song Hà Mị Châu Trọng Thủy rất yêu thương nhau. Nếu mục đích duy nhất của Trọng Thủy là lấy cắp nỏ thần thì sau khi vợ chết anh ta phải mừng vui khôn xiết, ăn chơi mở tiệc, lập hậu cung cả ngàn mỹ nữ, tự tử theo Mị Châu làm gì?
Chỉ là bên tình bên hiếu, lợi ích quốc gia mâu thuẫn với lợi ích cá nhân mà thôi. Thế mới biết tình yêu và chính trị chẳng thể ở chung giường.
Còn Bạch Quang, Tuyết Liên Hoa hi sinh vì anh ta liệu rằng anh ta có đáp lại?
E là không. Bạch Quang là một kẻ rất phũ phàng. Anh ta đã không yêu thì đừng hòng anh ta thèm để ý. Vậy thì cuối cùng chỉ có Tuyết Liên Hoa tự nuôi hi vọng rồi chắc chắn nhận lại sự thất vọng. (T
Tìm kiếm yêu thương từ một người không dành tình cảm cho mình chính là hành động tự làm hại bản thân.