Thời gian thấm thoát trôi qua, thời hạn một tháng đã trôi qua, lại một danh nữa chuẩn bị xuất thế, quả thật làn này Phạm Long nhân phẩm cũng được xem là không tệ cho lắm, hắn triệu ra một nữ nhân hơn nữa là một nữ tướng.
Võ Tướng Nguyễn Thị Bành, trong lịch sử Đại Việt không chỉ có đàn ông mới là người dựng lên sự nghiệp, dựng lên cơ đồ lưu danh ngàn đời, mà còn có những nữ danh nhân nổi bậc không hề thua kém đấng nam nhi.
Các vị nữ tướng thường được người đời sau nhắc đến nhiều nhất hẳn là Bà Trưng, Bà Triệu, hay Bùi Thị Xuân, thế nhưng ít ai biết ngoài những nhân vật lẫy lừng đấy Nữ nhân Đại Việt còn có nhiều anh tài khác như Dương Khoan Khoáng đã cùng Lý Nam Đế lập nước Vạn Xuân.
Hay là Phạm Thị Uyển Hoàng Hậu Mai Hắc Đế, bà cũng là Hoàng Hậu đầu tiên trong lịch sử Việt Nam cầm quân đánh giặc. bà là người Nam Xương, tuy là nữ nhi nhưng lại có chí khí, văn võ song toàn, am hiểu binh thư, sách lược đánh trận.
Và đặc biệt Nguyễn Thị Bành chính là nữ giả nam trang làm tướng quân duy nhất trong lịch sử Việt Nam. Không những võ nghệ siêu quần tài trí hơn người mà lại có tài huấn luyện chim, cùng với chồng là Nguyễn Chích lập được nhiều chiến công lớn.
Sau khi triệu hoán được Nguyễn Thị Bành, Phạm Long có một chút cười gian trong lòng thầm mắng "Nguyễn Chích thật là số hưởng, lúc này đã tìm ra được vợ rồi à!"
Nhân vật được triệu hoán: Võ tướng Nguyễn Thị Bành tư chất A.
Nguyễn Thị Bành nữ tướng nữ cải nam trang, cùng với phu quân Nguyễn Chích thành lập đội quân chim bồ câu cực kỳ nổi tiếng của nghĩa quân Lam Sơn.
Nguyễn Thị Bành tư chất võ tướng cấp A.
Trung thành: 80/100
Võ lực: 70
Trí lực: 80
Mị lực: 80
Kỹ năng: Ưng Quyền, Thiết Trảo Công, Tiểu cầm nã thủ.
Thiên phú: Huấn luyện chim.
Nội tại: Vợ Chồng Đồng Lòng Tát Biển Đông Cũng Cạn. An dân trị quốc thái bình thiên hạ.
Nhìn thông số của Nguyễn Thị Bành, Phạm Long rất là thích ý, tuy chỉ là võ tướng tư chất cấp A, như vậy cấp bậc chỉ là đại võ sư tương đương với hắn cùng Nguyễn Sí, Võ Tánh, thực lực như thế trong giai đoạn này đã rất tốt.
Ngoài ra nội tại kia: quả thật là khó hiểu, ý đồ trong cũng không hề rõ ràng, không nhắc đến, người cưới được Nguyễn Thị Bành sẽ nhận được nội tại kia, hay là chồng của Nguyễn Thị Bành là Nguyễn Chích.
Thế nhưng tạm thời Phạm Long cũng không có cái ý định kia, thứ nhất nhân vật lịch sử cũng có cái ngạo riêng của mình, tuy phục tùng dưới trướng bản thân, nhưng không thể ép người quá mức, mọi sự phải tùy duyên mới được.
" Nguyễn Thị Bành lấy tư cách Trung đội trưởng đến gặp ký chủ!" thanh âm hệ thống vang lên.
Nhìn thấy dòng thông báo kia, Phạm Long cũng chỉ biết cười khổ, thật không ngờ danh tướng Nguyễn Thị Bành đã từ lâu nhập đầu vào hắn mà hắn không hề hay biết.
" Ngươi đâu mau truyền! Nguyễn Bành trung đội trưởng!" Phạm Long cười gian ra lệnh.
" Rõ!" tên Ưng Sát Vệ bên ngoài ngay lập tức truyền tin.
Phạm Long tuy tuyển một quân lính, nhưng các công việc huấn luyện tân binh đều giao cho Lềnh A Sáng của các thành viên của tiểu đội 10, 12 và tiểu đội 13 huấn luyện.
Đến tận giờ phút này, đám tân binh kia chưa được huấn luyện một cách chính thức toàn bộ là tăng cường thể lực, sức khỏe, còn về quân trận quân chiến vẫn chưa cho tiếp xúc đến.
Nhưng thời gian một tháng trôi qua dưới sự trợ giúp của Tam Dương Tửu hầu hết đám tân binh kia đều đầu đạt cấp độ Võ Đồ thậm chí một số tên có tư chất cao đã đột phá Võ Sĩ.
Phạm Long mong muốn đội quân này sẽ xây dựng theo đường lối đội hình Legion theo phong cách của người La Mã hay còn được gọi là Lê Dương làm quân chủ lực, kèm theo quân đội hỗ trợ như cung thủ, ném giáo.
Như vậy để tạo hành một đội quân Lê Dương chuẩn mực thì sẽ không phân chia quân đội ra như bộ binh, đao binh, thuẫn binh, thương binh, giáp sĩ, như chế độ quân đội của nhà Hán và các chư hầu thuộc Hán.
Vì trang bị cơ bản của một người lính bao gồm chiến giáp, mũ trụ, thuẫn, kiếm, giáo. Như thế một đội quân theo kiểu Lê Dương có thể công thủ xen kẽ lẫn nhau, thậm chí là hỗn chiến giáp lá cà cũng vô cùng tốt.
Ngoài ra cung tiễn thủ chính là đội quân chủ lực Phạm Long muốn hướng đến, cung có thể tấn công tầm xa, đối kháng kỵ binh, bộ binh rất tốt, hay thủ thành chính là những lựa chọn không tồi.
Xưa kia Tần Quốc cũng có một đội quân với cung tiễn thủ làm chủ lực đã tiêu diệt sáu nước thống nhất Trung Hoa. Ngày nay Phạm Long cũng có ý định như thế.
Chiếm ưu thế về mặt công nghệ Phạm Long tin chắc có thể chế tạo ra các loại binh khí tân tiến áp đảo quân địch dễ dàng như đại pháo.
"Haiz! Không biết chừng nào mới triệu hoán ra Hồ Nguyên Trừng đây!" Phạm Long thở dài.
Không phải hắn không có ý định là Thuốc nổ, nhưng lúc lấy nguyên liệu mà thuốc nổ đâu ra, đặc biệt là kali nitrat. Ai cũng biết kali nitrat có thể lấy từ phân, nhưng có giỏi thì đi mà lấy, đâu phải cứ là phân là có kali nitrat. Cần phải có quá trình tinh chế một cách kỹ càng. Chuyện này tạm thời con như xong.
Nhưng nếu có Hồ Nguyên Trừng thì lại khác, người này chính là ông tổ của ngành súng thần công, không những có trí tuệ sáng tạo vũ khí mới mà còn có tài điều chế thuốc nổ, thuộc nhân vật hàng đầu có tiếng.
Đang suy nghĩ vu với thì bên ngoài một tên bước vào theo sau là một quân sĩ khác mang trang phục tân binh, các công cụ phụ trợ như bao cát vẫn được mang trên thân thể.
" Nguyễn Bành tham kiến Hiệu Úy đại nhân!" Nguyễn Bành ngay lập tức khom người cung kính trước mặt Phạm Long.
" được rồi! ngươi đứng thẳng cho ta xem nào!" Phạm Long điềm tỉnh nói.
Khi Nguyễn Thị Bành ngẩng đầu lên Phạm Long mới có cơ hội chăm chú nhìn kỹ vị nữ tướng này. Toàn thận trên dưới chỉ cao chừng 1m6, mặt mày thanh tú, có một chút khí khái của một thư sinh. Thân hình nhỏ nhắn, thuộc bộ dạng thư sinh trói gà không chặt.
Cảm nhận ánh mắt Phạm Long như lang hổ đang nhìn chằm chằm mình Nguyễn Thị Bành có chút rung sợ trong bụng, thế nhưng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Phạm Long như muốn đối chọi với hắn vậy.
" Nguyễn Bành! 18 tuổi là người ở Núi Ngàn! Cha mẹ từ nhỏ mất sớm, vốn là lưu dân!" Phạm Long cầm tờ khai báo quân tịch của Nguyễn Thỉ Bành lên đọc.
" không biết Hiệu Úy đại nhân gọi ta đến có việc gì ?" Nguyễn Thị Bành không một chút sợ hãi nói.
" ngươi gia nhập quân đội cũng được một tháng rồi! ngươi có ý kiến gì với ta không ?" Phạm Long nhàn nhạt hỏi.
" Có! Ta có chút thắc mắc!" Nguyễn Thị Bành ngưng trọng nói.
" ngươi cứ nói!"
" Tiểu nhân gia nhập quân doanh cũng hơn một tháng, thế nhưng ngoài việc rèn luyện thể lực, học đi học đứng, chạy bộ, bơi lội ra, bọn ta chưa hề tiếp xúc với bất kỳ một món binh khí nào cả!"
" ah! Thì ra là chuyện này! Vấn đề này ta đã có an bài riêng! Trong thời gian ngắn sắp tới sẽ bố trí"
" mà ta phải nên gọi là gì nhĩ! Nguyễn Thị Bành tiểu thư hay là Nguyễn Bành Trung đội trưởng đây!" nói đến đây nhất thời giọng Phạm Long trở nên lạnh xuống vài phần.
Mặt Nguyễn Thị Bành có một chút tái đi, nhưng ngay đó trở nên bình thản trở lại.
" Lúc tuyển bộ quân binh cũng không có điều kiện nữ nhi không được ứng tuyển!" Nguyễn Thị Bành cứng rắn nói.
" vậy ngươi giải thích cho ta! Tại sao ngươi lại lọt qua vòng sơ tuyển thứ nhất!" mắt Phạm Long khép thành một khe hẹp.
" ta! Ta ! ta thừa cơ bên ngoài có đánh nhau, các giáo quan không chú ý đã ghi danh mình vào bên trong danh sách rồi đi ra phía sau!" Nguyễn Thị Bành có chút ấp úng.
" xin đại nhân cho ta ở lại! ta muốn vì ngươi mà chiến đấu, ta biết Phạm Hiệu Úy chính là một người nhân nghĩa, thương con dân Việt chúng ta. Mọi chuyện ngài là ta đều có thể nhận được, ngươi là một người yêu nước thương dân, vì lo cho lưu dân không có thức ăn, sợ bọn ta chết đói chết rét mới lập ra các đồn điền, hậu cần quân để cho bọn ta ăn, bọn ta ở, bọn ta sống như một con người. ! xin đại nhân cho ta một cơ hội vì ngươi mà phục vụ, ta muốn ra trận chém giết địch nhân!" Nguyễn Thị Bành quỳ xuống van xin.
" Ngươi biết đọc sách!" Phạm Long hỏi.
" Có dân nữ biết đọc sách, từ nhỏ theo gia phụ từng đọc sách, học qua nhiều binh thư yếu lược!" Nguyễn Thị Bành có chút gấp.
" Vậy thì tốt! ngươi có thể ở lại! nhưng ta cho người thời gian nữa năm bộ lộ tài năng của mình! Nếu không ngươi có thể cuốn gói rời đi!"
" đa tạ! đa tạ chủ công! Dân nữ quyết trung thành vì ngươi!" Nguyễn Thị Bành dập đầu bái tạ.
" ngươi không nên trung thành với ta! Người ngươi nên trung thành chính là quê hương, trung thành với đất người, trung thành với dân tộc này!" Phạm Long nghiêm túc nói.