- Ài, xem ra hôm nay cũng không có kịch hay để xem rồi. Lục Thiếu Du hẳn là sợ Lý Đạt Giang trả thù cho nên không dám tới.
- Đổi lại là ta ta cũng không đến nha. Vũ Phách nhất trọng lại bị Vũ Phách thất trọng khiêu chiến đây thuần túy là tìm chết, biết chắc sẽ thua tại sao phải tới.
Rống.
Ngay khi mọi người đang thở dài thì từ phía xa truyền đến một tiếng thú rống, tức thì, mấy nghìn ánh mắt lập tức nhìn lên trên không trung.
Lúc này, ánh mắt của bốn bị hộ pháp cũng hướng về phía tiếng thú rống truyền ra. Trên không trung lúc này có một đầu yêu thú màu trắng thân thể không lồ đang nhanh chóng bay tới.
- Là Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du đến..
- Là hắn, không nghĩ tới hắn lại dám đến.
Trong lúc mọi người đang nghị luận thì thân ảnh trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư đã xuất hiện trước mặt mọi người, trên khuôn mặt kiên nghị mang theo chút tiếu ý.
Vù.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung lên tạo ra một cơn gió lớn trên bầu trời. Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này có một người thanh niên áo xanh đột nhiên nhảy xuống, thân thể từ từ hạ xuống, quanh thân vô hình trung có một cỗ khí lưu, sau khi hạ xuống mặt đất cũng không khiến cho bụi mù bay lên.
Phì...
Trên vai người thanh niên này, hai bên trái phải có hai con rắn nhỏ, một con màu vàng, một con thân thể đỏ như máu, đang không ngừng thè lưỡi phun ra nuốt vào.
- Nghe nói hai đầu yêu thú kia đều rất mạnh, Huyết Tích Dịch kia còn là yêu thú tứ giai.
- Vũ Phách thất trọng, Vũ giả song hệ, không biết mình phải xuất ra mấy thành thực lực.
Lục Thiếu Du thầm nói một câu. Khí tức quanh người cũng nhanh chóng được tăng lên, trong khoảnh khắc, trên đài lúc này là cuộc thi về khí tức giữa hai người.
- Cẩn thận, tự cao tự đại như vậy, đệ cứ như thế sớm muộn gì cũng chịu thiệt.
Trong lòng Lục Vô Song cũng lo lắng không ngớt, đôi mắt xinh đẹp chăm chú nhìn về phía trước, nửa khắc cũng không rời đi.
- Tiểu tử, ta nói cho ngươi biết, mục đích hôm nay của ta chính là phế ngươi. Ngươi cũng đừng hỏng ảo tưởng đối với Hồng Lăng sư muội.
Lý Đạt Giang lạnh nhạt nói một tiếng.
- Hồng Lăng sao?
Lục Thiếu Du nhíu mày, không nghĩ tới nha đầu Hồng Lăng kia lại cấp cho hắn phiền phức như vậy. Lý Đạt Giang trước mắt này nhất định cũng là một trong những người truy cầu Hồng Lăng.
- Đợi xem, ta cũng phế ngươi.
Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói.
- Để cho ta xem, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thực lực mà dám kiêu ngạo như vậy.
Hai người cũng không nói lời dư thừa nữa. Ngay sau đó Lý Đạt Giang đã động, chân khí dưới chân chớp động, không ngừng vận chuyển trong cơ thể, thủ ấn trong tay biến đổi. Đồng thời một đạo chưởng ấn nóng rực ầm ầm đánh về phía trước. Đạo chưởng ấn nóng rực này, dường như là kêu gọi lực lượng trong thiên địa, thân ảnh Lý Đạt Giang nhanh chóng đánh về phía Lục Thiếu Du. Chưởng ấn mang theo hỏa diễm nhanh chóng bành trước, hỏa diễm chồng vào cùng một chỗ tạo nên khí thế cuồng bạo, ầm ầm đánh tới.
Hai hàng lông mày Lục Thiếu Du nhíu lại, một kích của Vũ Phách thất trọng hắn cũng không dám sơ ý. Hơn nữa đây lại là một kích của Vũ giả song hệ có tu vi Vũ Phách thất trọng lại càng kinh khủng.
Chưởng ấn kinh khủng như vậy trong nháy mắt đánh về phía trước mặt Lục Thiếu Du tạo ra một mảnh hỏa diễm cuồng bạo, trực tiếp bao phủ Lục Thiếu Du ở bên trong. Tiếng gió thổi như rít gào, kình khí cuồng bạo quét ngang bốn phía.
- Cẩn thận.
Một kích này, Lục Vô Song trong đám người không khỏi hét lên một tiếng.
- Tốc độ không tồi.
Nhưng vào lúc này Phi Ưng Lăng Phong trong đám người nhíu mày, lạnh nhạt nói.