Nữ elf nhớ rằng, sau ba ngày từ cái ngày cô ấy tấn công vào biệt thự thì sẽ diễn ra một buổi lễ hội rất lớn ở trong thành.Nhưng đây đâu có giống không khí buổi lễ hội diễn ra đâu chứ.Rõ ràng là thời gian họ cảm nhận được có gì đó sai lệch với thời gian thực tế.Nữ hầu gái không hiểu lấy ý nghĩ của nữ elf, nên nét mặt vẫn rất là nghi hoặc.Lúc này, cánh cửa nhà trọ bị mở ra.Một ông lão tầm trên 80 tuổi, lưng còng, da dẻ nhăn nheo, tay chống gậy khập khiễng bước ra.Ông lão nhìn thấy nữ elf và cô nữ hầu gái ở bên ngoài thì trên nét mặt già nua kia hiện lên một điểm vui mừng."Về rồi, đã giết được tên Trần Phán kia chưa?""Không được, kế hoạch xảy ra biến cố."Nữ hầu gái có chút buồn rầu mà lắc đầu.Ông lão khi này mới chú ý tới hiện trạng có phần thê thảm của hai người.Nét vui mừng qua đi, ông ấy nhìn chằm vào vết thương khắp người của nữ elf.Ý thức được việc chẳng lành, ông lão mở rộng cửa nói:"Vào trước rồi nói sau!""Tề lão, từ khi ta đi tới biệt thự của Trần Phán đến giờ là mấy ngày rồi?"Nữ elf không đi vào cửa mà trước tiên lên tiếng dò hỏi.Từ biểu hiện của ông lão trước mặt, cô ấy cảm nhận được chuyện bất thường càng thêm rõ ràng.Theo kế hoạch, dù cô ấy có thành công hay thất bại, thì Tề lão và những người trong nhà trọ phải rời khỏi Dục Vong thành trong đêm.Nhưng mấy ngày đã trôi qua nhưng người vẫn còn ở lại đây là vô cùng không hợp lý."Nói cái gì vậy, người rời đi còn chưa đầy một buổi tối!"Ông lão lúc đầu hơi nghi hoặc với câu hỏi của nữ elf, nhưng rất nhanh ông ta đã biết có vấn đề trong cái hỏi này."Không thể đâu, hai người chúng tôi đã bị nhốt ít nhất là ba ngày rồi."Cô hầu gái nghe ông lão nói mà không tin nổi vào lỗ tai của mình.Theo tính toán của cô ấy thì họ đã bị nhốt trong căn biệt thự kia ít nhất ba ngày rồi.Chẳng lẽ tính toán sai lệch.Mà có cũng không thể sai lệch lớn như vậy đi."Chết tiệt, trúng kế rồi!"Nữ elf phản ứng rất nhanh, cô ấy đẩy mạnh nữ hầu gái qua một bên rồi quay người nhìn về phía sau.Nữ elf đề phòng.Ông lão một bên đôi lông mày đã thắt chắt, tay nắm gậy siết chặt, đôi mắt nhìn chằm về bóng tối vô tận trong góc hẻm."Bị phát hiện rồi sao, thật là không thú vị chút nào cả!"Một bóng đen ẩn hiện từ góc tối trong hẻm dần hiện lên.Một người khoác trên mình bộ áo choàng đen phủ kín người từ từ bước ra."Cộc... Cộc... Cộc..." Tiến bước chân vang lên.Bóng người trùm kín bởi áo choàng trắng đột nhiên xuất hiện trên đường.Người này từ từ đi lại, rồi đứng phía sau người áo choàng đen kia.Đen trắng hòa nguyện, một trước một sau.Dù không khí thế ngút trời, dù chẳng có sát khí trùng thiên.Nhưng chỉ cần sự hiện diện của họ thôi, cũng đã đủ để làm cho ba người bên kia phải đề phòng cẩn thận, không dám manh động."Hai vị đến nhà trọ nhỏ này là muốn thuê trọ hay sao?"Ông lão dày dặn kinh nghiệm lên tiếng trước."Thật thú vị, một vị cao lão Vườn Thiên giờ lại phải tới đây làm một ông chủ nhà trọ."Người áo choàng đen lên tiếng.Ông lão nghe thấy câu nói này của đối phương thì lông mày càng thêm nhíu lại.Một tay vòng ra sau, ngón tay cong lại thành trảo, cả người căng cứngchuẩn bị phát lực."Vị khách này nói gì lão già ta thật không hiểu!"Tinh thần đã chuẩn bị liều mình chiến đấu, nhưng ngoài miệng vẫn phải khách sáo không thừa nhận.Những động tác nhỏ đó của ông lão, cùng với những toan tính của lão ta thì làm sao mà qua được mắt của người áo choàng đen.Dưới lớp áo choàng, hắn nhếch miệng cười lạnh." Vô ích thôi, người của ngươi đã khai ra hết rồi, đại quân cũng đã sắp tới, Vườn Thiên nhất định phải cho Lôi quốc một câu trả lời thích đáng!"Nói đến đây, ánh mắt của người áo choàng đen liền nhìn qua cô nữ hầu gái.Theo ánh mắt của hắn, nữ elf và ông lão cũng nhìn qua.Bị nhiều người nhìn như vậy, nữ elf ban đầu còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.Nhưng rồi đầu óc nảy số, nữ hầu gái biết mình đã bị đồng đội nghi ngờ."Không phải đâu, ngươi nói..."'"Qua đây, chúng ta sẽ bảo vệ ngươi, mà điều kiện lúc trước chúng ta đã nói cũng sẽ đáp ứng đủ, ngươi không cần lo lắng!" Nữ hầu gái đang muốn giải thích thì bị người áo choàng đen lên tiếng chen ngang.Giơ tay ngoắc ngoắc, người áo choàng đen kêu cô hầu gái đi qua bên mình.Nữ hầu gái tất nhiên sẽ không đi qua, cô ấy muốn tiếp tục giải thích, nói rõ mọi chuyện.Nhưng nữ elf bên cạnh đã chẳng cho cô ấy có cơ hội đó.Ánh mắt căm hận, răng cắn mạnh tạo ra tiếng cốt két liên hồi.Nữ elf tức giận lấy ngón tay chụm lại rồi đâm mạnh tới cô nữ hầu gái.Nữ hầu gái phản ứng nhanh, nâng kiếm trên tay quay tới mặt kiếm chắn trước người, để đỡ lấy đòn tấn công.Dù chẳng còn bao nhiêu sức lực, nhưng một kích toàn lực của nữ elf cũng chẳng phải yếu.Nữ hầu gái đỡ được đòn tấn công nhưng cũng bị lui về sau tới mấy bước chân.Lúc này, một cánh tay vươn ra bắt lấy bả vai của cô nữ hầu gái mà kéo.Lực kéo cực mạnh khiến nữ hầu gái không thể nào phản kháng được.Người đã kéo cô nữ hầu gái chính là người áo choàng đen.Hắn kéo nữ hầu gái về tới chỗ mình đứng khi nãy, rồi lên giọng nói:"Yên tâm đi, chúng ta sẽ bảo vệ cô!"Nữ hầu gái bàng hoàng muốn nói lại, nhưng cô ấy không thể nào mở miệng được.Cả người bị bất động, như có ai đó đang khống chế toàn bộ cơ thể của cô ấy.Dưới ánh trăng đêm, cô nữ hầu gái nhìn vào người áo choàng đen.Ở ngay tại khoảng cách gần này, cô nữ hầu gái nhìn thấy rất rõ nét mặt đầy ý treo đùa, cùng với nụ cười đầy sự gian trá của đối phương.Nữ hầu gái biết mình lần này chết chắc rồi.Đối phương là muốn cho người khác hiểu lầm cô ấy là kẻ phản bội.Với tình thế hiện tại, dù có lấy trăm cái miệng cũng không giải thích nổi.Đời này coi như xong.Nữ hầu gái than thở với số phận bất hạnh của mình.Đối diện, nữ elf dồn hết tất cả lực lượng vào một đòn kia, nên giờ đã không còn chút sức lực nào mà ngã ngụy xuống đất.Ông lão một bên không có chút động tác nào là muốn trợ giúp, hay tiến lên đỡ lấy người dậy.Ông ấy không phải là không muốn.Ngay khi nữ elf phát động tấn công, ông ấy cũng muốn tiến lên bắt kẻ phản bội lại.Chỉ là khi ông ấy muốn động thủ, thì bị ánh mắt của người áo choàng trắng nhìn chằm đến không dám cử động. Ánh mắt như độc xà quấn quanh lấy cơ thể của ông ấy.Ánh mắt đầy sát khí cùng sự lạnh lẽo đến thấu xương, làm cho người ta hoảng sợ.Mỗi tất cơ thể đều đang gào thét bảo ông ấy không nên chống cự, không nên hành động ngu ngốc.Nếu không đối phương sẽ giết lão trong tích tắc.Thực lực chênh lệch quá lớn.Ông lão giờ càng rõ ràng hơn với tình hình nguy hiểm mà mình đang vướn phải."Chuyện gì xảy ra vậy Tề lão?"Trong tình thế lắm lấy hiểm nguy, thì bên trong nhà trọ đi ra thêm vài người khác nữa.Tất cả đều là elf, có nam có nữ, số lượng trên mười người.Ai nấy cũng đều có mang theo kiếm bên mình.Ông lão biết tình thế không lành, cũng biết bản thân đã không còn đường để lui."Liều chết bảo vệ công chúa chạy trốn!" Ông lão hét lớn.Sau đó ông ta lao nhanh tới bắt lấy người nữ elf.Ông ấy là muốn mang theo người cùng trốn chạy Nhưng lúc này một luồng khí lạnh cực mạnh từ trên người áo choàng trắng tỏa ra.Nguy rồi.Trong cái chớp mắt toàn bộ khu vực rộng lớn đã bị đóng băng lại toàn bộ.Toàn bộ mọi thứ đều đã bị đóng băng, kẻ cả ông lão, nữ elf và những nhân elf mới đi ra kia.Trong đó còn có cô nữ hầu gái, lẫn người áo choàng đen đang đứng bên cạnh nữa."Rắc.."Người áo choàng đen dễ dàng phá lớp băng dày đang bao phủ mình.Sau đó hắn lên tiếng hỏi:"Sao lại tấn công tớ?"Người áo choàng trắng một mặt trầm ngâm không trả lời.Người áo choàng đen thấy thế thì chỉ biết thở dài."Còn giận vụ đó sao, thật là..."