Ma Chủng

Chương 68: Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận



Chương 68: Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận

Uỳnh—?!

Căn nhà gần đó đột nhiên bị phá tung từ bên trong. Hứa Tử Du bò ra ngoài, cơ thể phủ máu tươi trông rất thê thảm, nhưng nếu nhìn kỹ thì hắn không trúng v·ết t·hương chí mạng, cùng lắm thì hắn chỉ b·ị t·hương bên ngoài mà thôi. Dẫu thế, trạng thái của hắn không được tốt lắm.

“Khốn kiếp, cô xém chút nữa là g·iết được ta rồi đấy.” Hứa Tử Du ngửa đầu bật cười.

Lục hộ pháp cố thôi động pháp lực nhưng hoàn toàn bất thành. Xiềng xích vô hình đang trói buộc cô hiện thời quá mạnh, chúng không những xâm nhập vào bên trong dòng chảy pháp lực mà còn trói luôn cả linh hồn cô.

Quả nhiên, thứ đang trói cô là Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận.

“N-ngươi… là người của Ngự Ma Tông?!” Lục hộ pháp run giọng.

Hứa Tử Du chật vật đứng dậy, khóe miệng giương cao.

“Cô không nhận thấy thắc mắc bây giờ là hơi trễ rồi sao?”

Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận là một trong những trận pháp độc môn của tiên tổ Ngự Ma Tông sáng tạo. Phàm là đệ tử có đủ điểm tích lũy đều có thể đổi một bản thiết kế trận pháp cho mình. Chỉ tiếc là không có bao nhiêu người theo đuổi con đường trận pháp nên số người sử dụng Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận lại không nhiều. Nhưng ít người dùng không đồng nghĩa với việc sức mạnh của nó yếu. Tại tu hành giới, Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận vẫn luôn được đánh giá rất cao.

Bằng cách luyện chế oan hồn của sáu tu hành giả, trận pháp sư có thể tận dụng nỗi oan khuất và phẫn hận của đối phương để tái tạo những xiềng xích không thể bị phá hủy bằng pháp lực thông thường. Khi sử dụng Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận lên người kẻ địch, đối phương sẽ không cách nào cử động thân thể, thậm chí linh hồn cũng bị phong tỏa.

Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận là trận pháp chế ngự vô cùng mạnh nhưng bản thân nó cũng có một điểm yếu bất di bất dịch. Đấy là phải bày trận từ trước tại một địa điểm cố định.

Trận pháp có thể di động thường không mạnh nhưng lại có thể tùy cơ ứng biến, song trận pháp bị cố định lại thường cho ra hiệu quả mạnh mẽ hơn. Được cái này mất cái nọ.

Từ khi Lục hộ pháp đặt chân vào bên trong lãnh địa trận pháp của Hứa Tử Du, cô đã nằm trong lòng bàn tay của hắn. Cái nơi cô bị phong tỏa bây giờ chỉ là một trong sáu vị trí đặt Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận mà thôi. Khi trận chiến giữa hai người bắt đầu, hắn vẫn luôn tính toán từng nước đi để thúc ép cô phải tự đặt chân vào vị trí đặt bẫy.



Tuy rằng cơ thể Hứa Tử Du giờ này đầy rẫy thương thế nhưng hy sinh của hắn hoàn toàn xứng đáng. Lục hộ pháp đã trúng bẫy, hắn thành công lấy lại quyền chủ động.

“Làm sao đệ tử Định Pháp cảnh như ngươi được phép rời khỏi lãnh địa tông môn?!”

Lục hộ pháp run giọng, gương mặt đỏ au không biết là vì quá giận hay quá thẹn.

Hứa Tử Du không rõ từ đâu cô lại biết quy định của Ngự Ma Tông nhưng ngẫm lại thì tứ đại hộ pháp của huyết luyện phái vốn dĩ có phản đồ của tông môn mà.

Máu tươi chảy xuống con mắt hắn, tầm nhìn phía bên trái bị che khuất bởi một vùng đỏ thẫm. Hắn tạm nhắm mắt lại, cảm thấy không còn nhiều thời gian nữa thì chầm chậm rút một lá phù sắc vàng sáng chói. Mặc dù lượng pháp lực trong người hiện tại không còn bao nhiêu nhưng với tình trạng hiện tại của Lục hộ pháp, cô cũng không chạy nổi.

Trông thấy lá phù vàng trong tay Hứa Tử Du, gương mặt Lục hộ pháp không khỏi nhợt nhạt lại. Trên thực tế, sắc thái gương mặt cô vốn dĩ đã rất tệ từ khi bị Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận cuốn chặt rồi nhưng chỉ khi nhìn thấy lá phù đó, cô mới thực sự sợ.

Phù bảo.

Chẳng trách cô cứ có cảm giác sai sai ngay từ đầu. Nguyên lai mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Hứa Tử Du. Cô chỉ là quân cờ trong tay hắn mà thôi.

“Lần đầu sử dụng nên đến cá nhân ta cũng không dám chắc uy lực của nó. Cô gặp may đấy.”

Hứa Tử Du nhanh chóng truyền pháp lực vào phù bảo. Lá phù nhanh chóng phát ra một vầng sáng chói rồi bay lên trên cao. Theo đó, thổ linh khí xung quanh lập tức bị hấp thụ.

Thạch Chu Phù tiếp nhận đủ lượng linh khí liền hiển hóa ra một khối đá tảng khổng lồ rồi biến hóa thành một con thuyền đá trôi nổi trong không trung. Con thuyền vừa hiện ra thì pháp lực của Hứa Tử Du đã rút về đúng một thành, đôi chân hắn run rẩy đến mức khó mà trụ vững.

Hứa Tử Du biết thôi động phù bảo sẽ rút đi rất nhiều pháp lực, không ngờ lại nhiều đến mức này. Bản thân hắn vốn đã không phải người sở hữu lượng pháp lực dồi dào nên xem chừng về sau không nên tùy tiện sử dụng Thạch Chu Phù khi chưa dám chắc nội tình đối thủ.

Còn bây giờ, Hứa Tử Du không cần biết Lục hộ pháp còn bài tủ nào, hắn cũng dám chắc đòn này sẽ g·iết cô ngay tức khắc. Dù sao thì Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận cũng đã giải giáp toàn bộ phòng ngự và đường lui của cô rồi. Cô chạy đằng trời.

“K-khoan đã… Chúng ta vẫn có thể n-nói chuyện…” Lục hộ pháp vội lên tiếng.



“Nhìn thấy mặt ta rồi còn mong muốn được sống sao?” Hứa Tử Du nhếch mép: “Nực cười quá đấy.” Hắn chỉ tay lên cao, tia sáng đỏ rực phóng ra từ đầu ngón tay lập tức kết nối với con thuyền đá đã thành hình và chuẩn bị t·ấn c·ông bất cứ lúc nào.

“C-chúng ta có thể trao đổi.” Lục hộ pháp vội vàng bảo.

Hứa Tử Du thoáng híp mắt: “... Trao đổi cái gì?”

“Ngươi là đệ tử Ngự Ma Tông… ta đoán ngươi sẽ quan tâm tin này…”

“Việc hộ pháp còn lại là chấp sự ngoại môn của bổn tông sao?” Hứa Tử Du lạnh lùng nói.

Nghe vậy, nét mặt Lục hộ pháp không khỏi biến sắc. Lần này, cô không đơn giản là tái mặt nữa mà sắc thái đã hoàn toàn chuyển sang trắng toát, như thể cả người đã bị băng hàn phong tỏa toàn diện. Bờ môi cô mấp máy, tựa hồ muốn nói cái gì đó.

“L-làm sao ngươi b-biết…”

Hứa Tử Du muốn hỏi cụ thể thân phận của tên phản đồ nhưng xem chừng Lục hộ pháp sẽ lợi dụng điều đó để kéo dài thời gian cho viện quân huyết luyện pháp tới.

Hứa Tử Du đã dấn thân đến mức này thì sớm muộn gì hắn cũng biết câu trả lời thôi nên không cần phải nóng vội biết trước. Ưu tiên của hắn bây giờ là “dọn cỏ” và câu thời gian.

“Sang thế giới bên kia rồi hỏi đồng đội của ngươi đi.”

Hứa Tử Du lạnh lùng hạ tay, Thạch Chu Phù lập tức rơi thẳng xuống đầu Lục hộ pháp, toàn bộ ánh sáng từ trăng bạc bị che khuất bởi con thuyền đá khổng lồ.

Uỳnh—?!



Ngay khoảnh khắc Thạch Chu Phù rơi vào người Lục hộ pháp, Hứa Tử Du đã nghe loáng thoáng tiếng nguyền rủa của cô. Cô chửi hăng hơn những gì hắn tưởng tượng đấy nhưng điều đấy chẳng thể giúp cô thoát khỏi c·ái c·hết.

Thạch Chu Phù giáng xuống, uy lực không khác gì một đòn toàn lực của cao thủ đồng cấp với Lục hộ pháp. Trong trạng thái không thể phòng bị, cô c·hết chắc.

Thạch Chu Phù không chỉ g·iết c·hết Lục hộ pháp mà còn phá hủy luôn mấy căn nhà liền ở xung quanh. May mà khu vực này đang chịu ảnh hưởng của trận pháp, không thì hậu quả sẽ kinh khủng lắm. Dù sao thì Hứa Tử Du cũng không muốn lạm sát.

Thu Thạch Chu Phù về tay, Hứa Tử Du vội đến kiểm tra tình trạng của Lục hộ pháp. Cơ thể cô giờ này đã nát bét như tương, máu thịt và xương cốt đã hòa làm một với mặt đất. Thứ duy nhất còn sót lại phù văn túi trữ vật cùng vài cái lắc tay đã hư hỏng nghiêm trọng.

Hứa Tử Du phục dụng đan dược khôi phục pháp lực rồi kiểm tra bên trong không gian phù văn, con ngươi lập tức sáng rực như lồng đèn.

“Không hổ danh là túi trữ vật của Tiềm Hư cảnh.”

Lục hộ pháp dư dả hơn mấy tên Tiềm Hư cảnh Hứa Tử Du từng c·ướp b·óc, thậm chí độ giàu có của cô phải ngang ngửa với Hồ trưởng lão, bởi túi trữ vật của cô có linh thạch trung phẩm.

Lâu rồi Hứa Tử Du mới thấy linh thạch cấp độ này, độ tinh khiết của nó chẳng khác gì ngọc ngà châu báu trong tay hắn. Cứ tưởng phải tự mình tiêu hao linh thạch hạ phẩm để ổn định cảnh giới thượng cảnh, nay hắn không cần phải lo nữa, hắn đã có linh thạch trung phẩm rồi.

Bên cạnh linh thạch trung phẩm, Lục hộ pháp còn một kiện pháp khí khác chưa dùng, hình dạng giống với tấm kính phòng ngự cô dùng trước đó, chỉ khác là nó có màu xanh lục. Ngoài ra, cô cũng có vài quyển công pháp, một trong số đó là Nặc Phong Thuật.

Nội dung của Nặc Phong Thuật giống hệt những gì được ghi lại trong quyển của Lạc hộ pháp nên Hứa Tử Du không lo lắng đã tu luyện hàng giả. Dẫu thế, hắn vẫn nên tiêu hủy nó trước khi có người khác học được. Nặc Phong Thuật thực sự rất tốt, hắn thậm chí còn dùng nó để tiếp cận Lục hộ pháp mà cô không hề hay biết, nếu hắn không chủ động t·ấn c·ông phá hủy truyền thư, khéo cô cũng không cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

Hàng tốt thì không nên phổ cập, bởi một khi trở thành hàng phổ thông, giá trị Nặc Phong Thuật sẽ bị giảm sút. Hứa Tử Du không muốn điều đó xảy ra.

Chuyến này ngoại trừ dọn dẹp mấy tu hành giả cấp thấp của huyết luyện phái, Hứa Tử Du còn muốn tiêu hủy toàn bộ bản sao chép của Nặc Phong Thuật. Tất nhiên, đấy là nếu hắn có cơ hội. Từ bây giờ, đối thủ của hắn chủ yếu là Tiềm Hư cảnh nên khó mà nói trước.

Nếu trận chiến diễn ra trong lãnh địa hắn đã bày bố Lục Quỷ Tỏa Hồn Trận thì hắn vẫn có khá nhiều niềm tin, nhưng trong trường hợp phải đánh trong đất của địch…

“Thôi bỏ đi, chuyện hay đến đâu thì đến đấy vậy.” Hứa Tử Du thở dài rồi đổ hóa thi thủy lên vùng máu thịt bầy nhầy của Lục hộ pháp.

Hắn quay người trở về phủ Tề quốc công, vừa đi vừa điều khiển trận bàn thu trận pháp. Cảnh vật phá hủy xung quanh nhanh chóng hóa thành sương mờ, còn thứ ẩn sau đó là những căn nhà còn nguyên vẹn không một chút xây xát.

“Đã biết ta là trận pháp sư mà còn cố tình xông vào, không biết nên gọi cô là ngu ngốc hay quá tự tin nữa.” Hứa Tử Du lắc đầu rồi hướng ánh nhìn về hoàng cung.

Lần tới sẽ là ngươi, tên phản đồ.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.