Mộng Sinh Giới

Chương 111: Sung Kích Hủy Diệt



Chương 110: Sung Kích Hủy Diệt

Trong khoảnh khắc, toàn bộ năng lượng từ hai đại chiêu thức của Kira và Tsukuyomi hội tụ tại một điểm trên bầu trời, rồi bất chợt bùng nổ như một ngọn n·úi l·ửa p·hun t·rào.

"ẦM!"

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, xé toạc cả không gian, tạo ra một cơn bão năng lượng khủng kh·iếp quét sạch mọi thứ trên đường đi. Luồng sóng xung kích tựa như một cơn đ·ại h·ồng t·hủy vô hình, lan tỏa ra bốn phương tám hướng, nghiền nát những ngọn đồi và vùi dập mọi vật thể cản đường.

---

Kira đứng giữa tâm bão, ánh mắt sắc lạnh, đôi tay nắm chặt thanh kiếm.

Cô biết không thể tránh khỏi luồng sóng xung kích đang ào ạt lao đến. Ngay lập tức, Kira vung kiếm tạo thành những đường múa kiếm uốn lượn, mỗi nhát chém đều mang theo khí thế bá đạo, như một trận cuồng phong.

"Thanh Long Hộ Thân!"

Một con rồng khổng lồ được tạo thành từ kiếm khí xuất hiện. Thân rồng màu xanh thẫm, từng lớp vảy sắc bén lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, đôi mắt rực cháy như hai vì sao giữa màn đêm.

Con rồng uốn lượn quanh cơ thể Kira, mỗi vòng xoay đều mang theo uy áp kinh người. Khi đã hoàn tất vòng bảo vệ, con rồng đột ngột ngẩng cao đầu, gầm lên một tiếng chấn động cả thiên địa.

"GRÀOOOOO!!"

Tiếng rống vang vọng hòa vào cơn bão năng lượng, đối đầu với sóng xung kích đang ào ạt tràn đến. Làn sóng năng lượng bị đẩy lùi bởi sức mạnh của thanh long, tạo thành những vòng xoáy gió xoay cuộn trên không trung.

---

Phía đối diện, Tsukuyomi cũng không tránh khỏi cơn bão hủy diệt này.

Đôi mắt đỏ rực của cô ta ánh lên sự lạnh lẽo, không chút hoảng loạn. Cô giơ một tay lên cao, từng giọt máu đỏ thẫm từ cơ thể bay ra, ngưng tụ lại thành hình dạng của những con dơi khổng lồ.

"Huyết Dơi Ngưng Kết!"

Những con dơi với đôi cánh khổng lồ trải dài, bay vờn xung quanh Tsukuyomi. Chúng phát ra những tiếng rít chói tai, từng luồng sóng âm khuếch tán ra như một lá chắn năng lượng, đối đầu với cơn sóng xung kích đang tiến tới.



Dàn dơi máu không chỉ cản phá mà còn khuếch tán luồng xung kích thành hàng ngàn mảnh nhỏ, bảo vệ Tsukuyomi khỏi sức mạnh hủy diệt đang gào thét quanh cô ta.

---

Phía dưới mặt đất, nữ nhân khiển rối cũng cảm nhận được sự kinh hoàng từ luồng sóng xung kích.

"Không thể để nó phá hủy mọi thứ!"

Cô lập tức triệu hồi mười con rối khổng lồ của mình quay về, sắp xếp thành một đội hình phòng thủ vững chắc.

Sáu con rối ở phía trước, đôi tay khổng lồ của chúng cùng lúc giơ lên, từ lòng bàn tay phát ra những chiếc khiên chắn khổng lồ, được đan kết từ khí lực đen tối. Những chiếc khiên này nhanh chóng xếp lại thành một tường thành vững chãi, đỡ lấy luồng sóng năng lượng đang ào đến.

"Tường Khiên Bất Diệt!"

Phía sau, bốn con rối còn lại đứng thành hàng, đôi mắt đỏ lóe lên, phát ra ánh sáng như lửa cháy. Chúng đồng loạt cắm tay xuống đất, từng mạch năng lượng bắn ra, tạo thành những trận pháp bảo vệ nữ nhân khiển rối và toàn bộ chiến trường phía sau.

---

Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, cô còn hóa thành bản thể thực sự.

Ánh sáng rực l·ửa b·ùng l·ên quanh cơ thể nữ nhân khiển rối. Từng ngọn lửa cháy rực, cuồn cuộn như muốn t·hiêu r·ụi tất cả. Trong khoảnh khắc, cơ thể cô biến đổi, hóa thành một con phượng hoàng lửa khổng lồ.

"Phượng Hoàng Chân Thể!"

Con phượng hoàng dang rộng đôi cánh, lửa cháy đỏ rực như mặt trời, từng chiếc lông vũ bắn ra mang theo sức mạnh khủng kh·iếp. Nó v·út lên không trung với tốc độ đáng kinh ngạc, để lại những vệt lửa cháy sáng trên bầu trời, như vẽ nên những dòng sông ánh sáng đỏ rực.

---

Phía bên kia, đám bách quỷ cũng nhận ra mối nguy hiểm khủng kh·iếp đang đến gần.

Những con quỷ lập tức lùi lại, đứng thành hàng sau tường thành mà mười con rối đã dựng lên. Đội hình của chúng thay đổi nhanh chóng, tạo thành một trận pháp bao quanh cả khu vực.



"Quỷ Pháp Cửu Trận!"

Bên trong trận pháp, một quỷ vương khổng lồ được triệu hồi. Thân hình to lớn như một ngọn núi, đôi mắt đỏ rực như hai hố lửa địa ngục. Tay quỷ vương cầm một v·ũ k·hí khổng lồ, giống như một chiếc trụ đá khắc đầy ký tự cổ xưa, to lớn đến mức khi nó vung lên, mặt đất dưới chân rung chuyển dữ dội.

"Hộ Thành Quỷ Vương!"

Quỷ vương giơ cao chiếc trụ đá, đập mạnh xuống mặt đất, tạo ra một bức tường năng lượng bao quanh cả bách quỷ và trận địa. Bức tường này rực sáng, phát ra một luồng ánh sáng xanh đen, trông tựa như một pháo đài kiên cố không thể phá hủy.

---

Sóng xung kích từ trận chiến trên trời cao cuối cùng cũng chạm tới mặt đất.

Từng đợt xung lực mạnh mẽ quét qua, làm mặt đất nứt toác, những dãy núi nhỏ gần đó bị san bằng, từng tảng đá khổng lồ bị nghiền nát.

Sức mạnh của cường giả chân chính quả nhiên không thể lường trước, sóng xung kích lan tỏa khắp chiến trường, cuộn trào như một cơn đ·ại h·ồng t·hủy, mang theo uy áp hủy diệt quét sạch mọi thứ trên đường đi.

Những con rối khổng lồ do nữ nhân khiển rối điều khiển, vốn được xem là bức tường thép không thể lay chuyển, lại không thể chịu đựng được sức mạnh kinh thiên động địa này. Chỉ chưa đầy ba khắc, từng đường nứt vỡ bắt đầu xuất hiện trên bề mặt của chúng, lan rộng như mạng nhện, trước khi đồng loạt sụp đổ trong một tiếng "Rầm!" vang rền.

Từng mảnh vỡ lớn nhỏ tan biến vào không trung, hóa thành cát bụi hòa mình vào hư vô, như chưa từng tồn tại.

---

Phía bên kia, quỷ vương khổng lồ của bách quỷ, với thân hình như một ngọn núi cao sừng sững, cũng không thể chống chọi lâu hơn.

Quỷ vương dậm mạnh chân xuống đất, tạo ra một t·iếng n·ổ vang, cố gắng chống lại sức ép khủng kh·iếp của sóng xung kích. Nhưng từng bước chân to lớn của nó cũng bắt đầu chậm lại, đôi mắt đỏ rực dần lụi tàn. Cuối cùng, nó bị đẩy lùi từng bước, đôi tay khổng lồ cố gắng giữ vững cây trụ nặng như một dãy núi nhưng không thể.

"Rắc!"

Một tiếng nứt lớn vang lên, thân hình quỷ vương bắt đầu tan rã thành những mảnh sáng đỏ, từng tia năng lượng yếu dần trước khi hoàn toàn bị hủy diệt. Quỷ vương cuối cùng cũng hóa vào hư vô, không để lại bất cứ dấu tích nào.

---



Trận pháp bảo vệ của bách quỷ—thành trì kiên cố nhất nơi chiến trường—cũng không tránh khỏi số phận tương tự.

Từng đường kết giới phát sáng rực rỡ như ánh sao giữa bầu trời tối sầm, nhưng rồi những tia sáng ấy cũng nhạt dần, yếu ớt trước sức mạnh nghiền ép không thể cưỡng lại của sóng xung kích.

Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ trận pháp vỡ vụn, từng mảnh nhỏ hóa thành bụi cát, để lại cả bách quỷ trong cơn hỗn loạn. Những tiếng gầm rú thất thanh vang lên khắp nơi khi chúng bị cuốn vào cơn bão năng lượng, từng con từng con bị nghiền nát như những chiếc lá mong manh giữa cơn lốc.

---

Phía xa, nữ nhân khiển rối, dù sở hữu tốc độ phi thường, cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của sóng xung kích.

Cô ta cảm nhận được sức mạnh khủng kh·iếp đuổi sát phía sau, từng đợt áp lực đè nặng lên cơ thể như hàng ngàn ngọn núi chồng chất. Biết rằng không thể tránh né, nữ nhân lập tức chuyển mình giữa không trung.

"Lồng Nguyệt Băng!"

Hai cánh cô vung ra, tạo nên một lồng năng lượng hình cầu bao quanh cơ thể, được tạo thành từ những dải lửa xanh lạnh lẽo cuộn xoắn như ánh trăng. Những dải năng lượng này không ngừng xoay tròn, phát ra ánh sáng băng giá, như những sợi lụa nhuốm máu từ cõi âm.

Khi sóng xung kích đập vào lồng băng, âm thanh v·a c·hạm vang lên dữ dội như tiếng sấm rền. Lồng băng chống đỡ trong một khoảng thời gian ngắn, từng dải lửa băng bị bào mòn và tiêu tán dần.

Dù vậy, cô ta vẫn kiên cường đứng vững giữa tâm bão. Đôi cánh lửa khổng lồ của cô dang ra, chắn phía trước để giảm bớt áp lực từ sóng xung kích. Lửa xanh rực cháy, hòa quyện với ánh sáng bão tố, tạo nên một cảnh tượng huyền ảo và đáng sợ.

Nhưng cuối cùng, ngay cả đôi cánh mạnh mẽ của cô cũng không chịu nổi. "ẦM!"

Cô bị đẩy văng ra xa hàng trăm mét, thân ảnh xoay tròn trong không trung trước khi hạ xuống mặt đất. Dù cơ thể đầy thương tích, máu thấm đỏ bộ trang phục băng lam, nữ nhân khiển rối vẫn gượng đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh, hơi thở tuy nặng nhọc nhưng không hề yếu đuối.

---

Trong khung cảnh tan hoang ấy, tế đàn nơi Băng Tử Huyên bị treo lơ lửng vẫn lạ lùng không hề tổn hại một chút nào.

Khu vực xung quanh tế đàn như được bao phủ bởi một lớp kết giới kỳ lạ. Sóng xung kích, dù mạnh mẽ và hủy diệt là thế, khi chạm tới khu vực này liền bị hóa giải hoàn toàn, như tan biến vào không gian.

Tế đàn tựa như một thực thể siêu nhiên, tồn tại vượt ngoài tầm với của những quy luật thế giới. Những sợi xích đỏ rực treo Băng Tử Huyên lên vẫn sáng rực, tỏa ra những tia sáng quỷ dị, như thách thức bất kỳ ai dám x·âm p·hạm.

Dưới ánh sáng lập lòe từ sợi xích, thân thể của Băng Tử Huyên vẫn treo bất động, mờ mịt giữa sinh và tử, như thể chính hắn cũng bị giam cầm trong một thực tại khác.

Mọi thứ bên ngoài là hủy diệt, nhưng tế đàn lại tựa như một hòn đảo bình yên giữa cơn đại dương giận dữ.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.