Trong lúc Mạc Tiêu Vân đấu tranh tâm lý, Trần Dịch Lỗi cũng đang quan sát Cố Hồng Việt.
Anh ta đã gặp người đàn ông này.
Anh ta là...
À!
Anh ta là bố của con trai Thẩm tổng, nói cách khác... là chồng của Thẩm tổng!
Mặc dù anh ta nghe nói Thẩm tổng độc thân, nhưng người đàn ông hôm đó đến đón Tiểu Trừng chính là anh ta!
Trần Dịch Lỗi chắc chắn mình không nhận nhầm.
Vậy nên, bọn họ kết hôn bí mật?
Quả nhiên thế giới của người có tiền luôn đầy bí ẩn.
Trần Dịch Lỗi mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, liếc thấy Mạc Tiêu Vân vẫn còn ý định chặn đường, vội vàng kéo cô sang một bên.
"Đi thôi đi thôi."
"Hả?" Mạc Tiêu Vân hoang mang nhìn anh ta.
Trần Dịch Lỗi nháy mắt với cô, "Đi đi đi, tuyệt đối là vì muốn tốt cho cô!"
Đợi đến khi đi khuất khỏi tầm mắt Cố Hồng Việt, Trần Dịch Lỗi mới nhỏ giọng nói: "Đó là bố của Tiểu Trừng..."
Cố Hồng Việt nhìn hai người lấm la lấm lút bỏ đi, trong lòng buồn cười.
Lúc này, bà nội Thẩm cũng từ phòng bệnh đi ra.
Miệng bà lẩm bẩm: "Sườn xào chua ngọt, sườn xào chua ngọt... Căn tin bệnh viện có sườn xào chua ngọt không nhỉ? Gọi đồ ăn ngoài thì bà cũng không biết gọi..."
Bà nội Thẩm chỉ mải lo lắng món Thẩm Nhất Nhất muốn ăn, không hề chú ý đến người đàn ông cao lớn như cột nhà ở cửa.
Nhưng Cố Hồng Việt nhận ra bà.
Anh cũng nghe rõ lời bà nói.
Cố Hồng Việt lập tức gọi điện thoại cho Từ Tiêu, "Chuẩn bị một suất lớn sườn xào chua ngọt của nhà hàng Đỉnh Điểm Cư, đưa đến bệnh viện số 3. Nhanh lên."
"Vâng!"
Sau khi dặn dò xong, Cố Hồng Việt mới đẩy cửa phòng bệnh.
"Bà nội, sao bà lại chạy nhanh như vậy—" Thẩm Nhất Nhất ngẩng đầu, lời nói đến bên miệng đột nhiên dừng lại.