Tuyết Hồ đi đến trước mặt anh, ánh mắt nhìn đảo khắp người một lượt giống như dao băng lăng trì!
Cô siết chặt nắm tay, nhìn thấy anh ta là như nhìn thấy các thành viên trong đội ngũ hi sinh năm xưa. 54 đội viên toàn bộ đều chết, chỉ còn lại mình cô, chỉ là vì cô chính là cô gái duy nhất trong đội.
Cô không biết đó là thương hại hay là gì khác, cô sống sót nhưng lại cảm thấy mình thật vô năng.
Cho tới nay, cô luôn dốc toàn lực để đuổi bắt anh, dồn mọi tâm trí, nhưng lần nào cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy anh thoát thân không chút tổn hại!
Không cam lòng.
Cô không cam lòng!
Không biết là bao giờ, nhưng rồi cũng sẽ có một ngày cô có thể phục thù cho 54 thành viên của tiểu đội Alpha!
Cô nói: “Cung Kiệt, anh đừng vội đắc ý! Sớm muộn cũng có một ngày tôi chính tay đâm chết anh, báo thù cho đội viên của tiểu đội Alpha.”