Thì ra sau khi công tước đã uống tách trà mà Anna mang đến, không lâu sau đó cơ thể ông bắt đầu có những dấu hiệu bất thường. Toàn thân đột nhiên nóng bức khó chịu, tầm nhìn trở nên mờ mờ ảo ảo, đầu óc quay cuồng bên tai chỉ toàn tiếng ing ỏi. Tưởng rằng bản thân quá mệt mỏi vì công việc Ambershan nhanh chóng cởϊ áσ để thân thể hạ nhiệt nhưng không hề có tác dụng.
Đúng lúc này cửa phòng dần mở ra, Ambershan quay người lại nhìn.
" Sao ngươi lại vào đây? Thứ nước đó...ngươi đã làm gì...ức! "
Anna không đáp lại, chỉ nở một nụ cười sắc sảo bước từng bước đến gần Ambershan. Khuôn mặt đơn điệu với bộ váy người hầu nhem nhuốc nhàm chán thường ngày của một kẻ hầu giờ đây hoàn toàn tan biến, thay vào đó là cô gái trẻ với khuôn mặt trang điểm đậm, mái tóc đen dài bồng bềnh xõa ngang lưng, mang trên mình là bộ váy ngủ xuyên thấu mong manh khoe ra toàn bộ những đường cong uyển chuyển của cô ả. Ambershan chưa kịp phản ứng thì Anna đã đến gần ôm lấy ông, áp sát cơ thể nóng hổi mềm mại của mình vào từng góc cạnh trên cơ thể Ambershan, sau đó dùng bàn tay thon dài vuốt ve từ khuôn mặt đỏ bừng đang thở hổn hển của công tước kéo dần xuống cổ, xuống đến cơ ngực săn chắc, rồi dần vuốt nhẹ xuống vùng bụng trên và bụng dưới liền khiến cơ thể đứng bất động của Ambershan như run nhẹ lên.
Ambershan rất muốn cố gắng kháng cự nhưng cơ thể như đã mất hết sức lực trở lên mềm nhũn chỉ có thể mặc cho cô ả vuốt ve cơ thể mình. Thấy con mồi không phản kháng Anna như tự tin hơn cô ả ghé sát vào tai Ambershan thở một hơi thở nóng rồi thủ thỉ.
" Ngài thích chứ? Tối nay hãy để tôi phục vụ ngài nhé~ "
" Soralia....Soralia....Soralia...haa...haaa....ta nhớ em...ta yêu em ".
Nghe Ambershan gọi tên chủ nhân quá cố của mình, ả Anna không hề cảm thấy tội lỗi hay tức giận, thay vào đó cô ta càng thêm hưng phấn, vô liêm sỉ mà đáp lại.
" Vâng em đây...ư ức...em cũng yêu....ư ư áa...yêu chàng....ư hức....".