Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 156: Bát phương vân động



Thiên Vân có đoán trước, một khi tiến vào Vạn Pháp Trì tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, nhưng hắn chưa từng nghĩ sẽ nhanh như vậy.

Chồi non dùng tốc độ mắt thường có thể thấy lớn lên, nhanh chóng đản sinh ra cành nhỏ và lá, chẳng mấy chốc đã dài tới 150 mét. Đây đã là cực hạn, nếu muốn tiếp tục phát triển, vậy đợi Thiên Vân đột phá Phong Thân cảnh rồi nói.

"Cứ như vậy liền đột phá, cũng quá nhanh rồi". Thiên Vân mở mắt, cảm nhận rõ tu vi của mình đã là Phân Chi cảnh hai tầng, có chút không dám tin tưởng.

Quét qua thể nội một vòng, thấy tu vi đúng là có đột phá, hắn không khỏi vui vẻ, lập tức nhảy lên bờ. Thân thể chỉ lóe lên một cái, một bộ y phục đã phủ kín người.

Thiên Vân khoanh chân ngồi xếp bằng, yên lặng chờ đợi. Chỉ một lát sau, bên trong khí hải bắt đầu có dị động, cành cây vừa mới sinh trưởng nhẹ lung lay. Thiên Vân vừa thấy cảnh này, lập tức đem một viên Tĩnh Tâm đan ăn vào, nhắm mắt cảm ngộ.

Một canh giờ qua đi, dược lực của Tĩnh Tâm đan hoàn toàn bị hấp thu hết, Thiên Vân một lần nữa mở mắt. Chỉ thấy trên miệng hắn treo một nụ cười, cũng không có ý định làm cái gì thử nghiệm, mà tiết kiệm thời gian, tiếp tục nhảy vào ao nước, nhắm mắt tu luyện.

Thiên Vân lần nữa nhảy vào trong hồ, lần này hắn muốn vận chuyển Bách Luyện Bảo Thể .

Ba canh giờ qua đi, Thiên Vân một lần nữa nhảy lên bờ. Nhìn vào đan điền, chỉ thấy gốc đạo thụ màu lam đã dài thêm ra một cành cây. Cành cây này dài chừng 200 mét, tán lá xum xuê, mênh mông sông dài bị tán lá che phủ một mảng lớn.

Thiên Vân vẫn như lần trước, nuốt vào một viên Tĩnh Tâm đan, bắt đầu đốn ngộ.

Tu luyện không ngày tháng, cảnh giới càng lên cao, sẽ càng khó đột phá. Thiên Vân cứ như vậy yên lặng tu luyện, hai tháng sau hắn cuối cùng cũng đi ra. Lúc đi ra ngoài, tu vi của Thiên Vân đã là Phân Chi cảnh bốn tầng, tương đương với trung kỳ cảnh giới.

"Tiểu tử! Thế nào, tiến bộ tốt chứ?" Vị chấp sự kia vẫn còn tại, thấy Thiên Vân bị truyền tống đi ra thì mở mắt, cười hỏi.

"Cám ơn tiền bối giúp đỡ, vãn bối thu hoạch cũng không tồi". Thiên Vân cười chắp tay, lại đưa cho vị chấp sự kia một miếng lệnh bài. Lệnh bài này chẳng phải mấy ngày trước khi đến đây, vị chấp sự này đã đưa cho Thiên Vân đó sao? Chỉ khác một điều, lệnh bài lúc này đã chuyển thành màu đỏ.

"Ồ! Phân Chi cảnh trung kỳ. Tốc độ tu luyện của ngươi cũng không tồi, tiếp tục cố gắng. Chỉ cần kiên trì, đột phá Phong Thân cảnh cũng không phải không có khả năng". Vị chấp sự dùng thần niệm quét qua người Thiên Vân một chút, lúc này mới gật đầu nói.

Thiên Vân lập tức cảm tạ vị chấp sự một phen, sau đó liền ngự không rời đi.

Vị chấp sự nhìn theo bóng lưng Thiên Vân rời đi, gật đầu lẩm bẩm. "Kẻ này sau khi đột phá Phân Chi, vậy mà tốc độ tu luyện cũng tăng lên không ít, nếu hắn có cơ hội tiến vào Vạn Pháp Trì này vài lần nữa, vậy khả năng cao sẽ bước vào đỉnh phong Phân Chi cảnh. Đáng tiếc, Vạn Pháp Trì này một năm mới có thể tiến vào một lần, hơn nữa người muốn tranh thủ đi vào cũng không ít. Người như hắn muốn tiến vào, thực sự rất khó"

Về tới động phủ, Thiên Vân lập tức chui vào trong phòng luyện công, chỉ để lại cho Thu Phượng một câu. "Tiểu Phượng, ta cần bế quan củng cố IV7S5y cảnh giới, không cần để ý đến ta"

Tĩnh tâm ngồi vào bồ đoàn, tầm mắt Thiên Vân lập tức rơi vào khí hải.

Trong khí hải lúc này, hai gốc đạo thụ đều xuất hiện hai chi cành cây, tán lá to lớn, che rợp một khoảng thiên địa. Thân cây cùng cành cây rủ xuống chi chít linh căn, chẳng khác nào một gốc cổ thụ lâu năm. Nếu không phải thân cây còn chưa ngả màu nâu, nói nó là gốc cổ thụ cũng không sai chút nào.

"Vạn Pháp Trì quả nhiên huyền diệu, nếu không phải khí vận của ta kém cỏi, có lẽ ta cũng muốn thử tìm hiểu một chút, sâu trong hồ nước đó ẩn giấu đồ vật gì". Thiên Vân lẩm bẩm một phen, sau đó liền tĩnh tâm, củng cố cảnh giới.

Bởi vì liền lúc đột phá ba cái tiểu cảnh giới, Thiên Vân không dám lơ là, ngồi xuống liền bắt đầu củng cố tu vi, quyết không để cho bản thân gặp bất cứ khuyết thiếu nào.

Thời gian thấm thoát thoi đưa, Thiên Vân vậy mà đã bế quan được hơn một năm lâu. Lần bế quan này, có lẽ là lần dài nhất của hắn. Thiên Vân thu công, cũng chẳng phải vì đã hoàn toàn củng cố tu vi xong, mà hôm nay là ngày hắn tròn 40 tuổi.

Đi ra khỏi phòng luyện công, Thu Phượng vẫn như mọi khi, khêu đèn may áo. Cho dù trên thành động khảm Dạ Minh Châu, có điều nàng vẫn giữ nếp xưa, không chút thay đổi. Thời gian đối với nàng tưởng chừng như chưa từng chảy qua, còn hắn năm nay mới 40 tuổi, vậy mà hắn cứ ngỡ đã trải qua muôn kiếp người.

Thu Phượng không biết hắn đã xuất quan, vẫn chăm chú ngồi may áo, nàng còn tưởng huynh trưởng đang tu luyện đây.

Thiên Vân mỉm cười nhìn nàng một lúc, thân hình như một đạo bóng mờ, nhoáng một cái đã đi ra cửa động, thẳng hướng đỉnh núi bay đi.

Trời lúc này đã về đêm, trăng đêm nay rất sáng, sao trời phủ đầy. Thiên Vân cứ như thế lặng lẽ ngồi, nhớ lại từng kỉ niệm xưa cũ. Nếu có người ở bên cạnh sẽ nghe thấy, Thiên Vân thỉnh thoảng thở dài, thỉnh thoảng lại mỉm cười, buồn vui đan xen.

Cứ yên lặng ngồi tại đỉnh núi một đêm, sáng ngày hôm sau, Thiên Vân lần nữa trở lại động phủ, tiếp tục đóng cửa bế quan. Hắn không hề nói với bất kỳ ai một câu nào, cũng chẳng quan tâm tình hình tu chân giới hiện tại ra làm sao, hắn chỉ muốn củng cố cảnh giới, tăng cao thực lực.

Thiên Vân bế quan được một tháng, Lạc Diệp Tiên Tông có tin vui. Tông chủ Diêu Thanh Hồng trùng kích Sinh Hoa cảnh thành công, lấy đạo hiệu Thanh Hồng tiên tử, rời khỏi chức vụ tông chủ.

Năm ngày nữa qua đi, Vân Hà thánh nữ thành công đột phá Phong Thân, tiếp nhận chức vụ trưởng môn đời kế tiếp.

Ba ngày sau, Nghiêm Trấn thánh tử bước vào một trăm mét Kiếm Mộ, tu vi thẳng bước Phong Thân trung kỳ. Đạo thụ hình chiếu vừa ra, kiếm khí che rợp một khoảng trời, có thể nói kinh thế hãi tục.

Một tuần nữa qua đi, Nguyên Phụng đột phá Phong Thân thành công...

Lạc Diệp Tiên Tông liên tiếp đón nhận tin vui, có điều phần lớn đều vẻ mặt lo lắng, bọn họ cảm giác được, áp lực mỗi lúc một lớn, chỉ sợ tai kiếp đã cách không quá xa.

Lại nửa năm nữa trôi qua, Vụ Giao Đảo xác nhập vào Đại Việt. Một phần tư đệ tử cùng trưởng lão Thiên Quỳnh Cung lựa chọn rời đi, tiến về Đại Chu tu hành. Những người còn lại đều lựa chọn gắn bó với Vụ Giao Đảo, nguyện ý làm một phần của Đại Việt. Từ nay trên lãnh thổ Đại Việt, nhiều thêm một đỉnh cấp tu tiên môn phái.

Mười ngày sau khi xác nhập vào Đại Việt, Vụ Giao Đảo chính thức mở cửa, cũng cho xây dựng một tuyến đường nối thẳng đất liền và hải đảo.

Cũng vào ngày hôm đó, Thái Hoàng sơn cử sứ giả tới các tông môn, đồng ý cho phép đệ tử chân truyền các môn các phái tiến về núi tu luyện 10 năm.

Ngày hôm sau, hai tòa linh sơn khác là Cửu Đỉnh sơn, Ngũ Hành sơn cũng cử sứ giả tới, đề nghị đưa ra cùng Thái Hoàng Sơn một dạng.

Các môn phái tu tiên bắt đầu hợp nhau lại, thảo luận việc có nên hay không đưa chân truyền đệ tử tiến về ba tòa linh sơn.

Nửa năm nữa trôi qua, linh khí trong thiên địa đột nhiên tăng mạnh, cao tầng các tông phái bắt đầu điều tra, tuy nhiên không hề thu được một chút tin tức nào.

Thiên Vân lần nữa xuất quan, tổng thời gian đã đi qua ba năm lâu, hắn cũng đã nhận ra khắp nơi linh khí tăng lên, nồng đậm hơn trước kia cả chục lần.

Việc linh khí ngày một nhiều, đáng ra phải là chuyện vui, có điều mọi người đều hiểu, thiên địa gần đi tới hồi cuối cùng, cố gắng muốn làm ra phản kháng mà thôi.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.