Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 159: Ma tu chặn đường



"Tính toán thời gian, cuộc so tài Long Phụng Tiên Bảng cũng chỉ còn nửa năm nữa sẽ tiến hành. Quãng đường di chuyển giữa đất liền và hải đảo vô cùng xa xôi, mọi người cũng nên chuẩn bị một chút, đúng sáng này mai chúng ta sẽ xuất phát. Về phần công việc trong tông, ta đã có sắp xếp, mọi người không cần phải lo lắng". Vân Hà tông chủ bình tĩnh nói.

"Nếu tông chủ đã có dự tính từ trước, vậy chúng ta cũng không nhiều tham gia. Tông chủ, hai vị tiền bối, chúng ta xin phép đi trước một bước". Huynh đệ họ Dương lập tức đứng dậy, hướng mọi người chào một tiếng, rất nhanh liền đi.

Thiên Vân cũng không muốn ở lại, lập tức cáo từ rời đi.

Đi ra khỏi đại điện, Thiên Vân trực tiếp ngự không bay lên, hắn muốn thông báo với muội muội một chút.

Bốn người còn lại cũng bàn bạc qua loa, rất nhanh liền rời đi, trong điện chỉ còn một mình Vân Hà ngồi đó, thần sắc có chút không được vui cho lắm.

Thu Phượng tập mãi thành thói quen, vừa nghe Thiên Vân nói sẽ phải đi xa một chuyến, cũng chỉ nhắc nhở hắn đi đường cẩn thận, một câu ngăn cản cũng không nói.

Thiên Vân dành cả một ngày dài chỉ để bồi tiếp muội muội, mãi tới khi nàng đi ngủ, hắn mới đi về phòng, nghỉ ngơi chờ đợi chuyến hành trình ngày mai.

Sáng hôm sau Thiên Vân dậy từ rất sớm, hắn không quên chào tạm biệt muội muội, lúc tiến về quảng trường chính, hắn cũng bay qua nhìn chủ điện Bắc Hà Phong một chút, cuối cùng mới rời đi.

Lúc tiến về quảng trường, hai huynh đệ họ Dương đã có mặt từ trước, xem ra họ đến rất sớm. Hai người ngồi dưới gốc cổ thụ to lớn giữa quảng trường, thấy Thiên Vân tới cũng chỉ mỉm cười gật đầu mà thôi.

Thiên Vân cũng mỉm cười chào hai người, hướng một bên khác ngồi xuống.

Mãi tới khi mặt trời ló rạng, bốn người khác mới lục tục kéo nhau đến. Lần này Thiên Vân đã có chuẩn bị, ba người Vân Hà, Nguyên Phụng cùng Nghiêm Trấn vừa đến hắn liền làm lễ vãn bối chào hỏi. Vân Hà tông chủ sắc mặt phát chìm, về phần Nghiêm Trấn thì vui vẻ ra mặt.

Thiên Vân không quan tâm đám người này tâm tư như nào, hắn chỉ muốn lặng lẽ tu luyện, dây dưa vào vấn đề tình cảm, chỉ tổn mệt thân mà thôi. Hắn đã có đạo lữ, cũng không muốn đi khắp nơi chiêu phiền phức, nếu tránh được vậy không gì tốt hơn.

Bảy người hàn huyên với nhau một chút, sau đó tất cả cùng tiến lên dâng hương, tế bái chư vị tiền bối một trận, mặt trời lên tới lưng chừng núi, lúc này mới khởi hành.

Chuyến đi lần này do Vân Hà tông chủ dẫn đội, Pháp Bảo phi hành là một chiếc chiến thuyền. Chiến thuyền này so về độ lớn, cũng như phong cách, tất nhiên không thể bằng cổ chiến thuyền của hai ông lão đánh cờ. Có điều đối với một người vừa bước chân vào Phong Thân cảnh, sở hữu một pháp bảo dành riêng cho việc đi đường, Vân Hà tông chủ hiển nhiên không phải người đơn giản.

Thiên Vân đã từng nhìn thấy rất nhiều loại pháp bảo, cũng không có làm quá nhiều phản ứng, nhảy lên chiến thuyền, tìm một gian phong nhỏ liền khoanh chân nhắm mắt lại.

Sáu người khác cũng tương tự, mỗi người tìm cho mình một gian phòng, về phần điều khiển chiến thuyền, mỗi người sẽ thay nhau điều khiển một ngày.

Ngày đầu tiên sẽ là Vân Hà điều khiển. Lúc chiến thuyền rời đi Phú Lương sơn, mấy người khác cũng tìm tới buồng lái, chăm chú xem cách thức chiến thuyền hoạt động, đợi đến phiên mình sẽ không bỡ ngỡ. Tất nhiên Thiên Vân không nằm trong số đó, hắn đang dùng thời gian hấp thu linh tính các loại thảo dược, sớm ngày bước vào Phong Thân cảnh đây.

Đoạn đường từ đất liền ra tới hải đảo, độ dài còn xa gấp mười lần khoảng cách từ Lạc Diệp Tiên Tông đi tới Bạch Long đảo. Đoạn hành trình này có thể nói rất dài, trên đường đi tránh không được gặp phải phiền phức. Hiện nay đám ma tu gần như phát rồ, thỉnh thoảng xuất đầu chặn giết tu sĩ là chuyện rất bình thường. Bảy người ai cũng hiểu, thế nên tinh thần người nào cũng rất khẩn trương, không ai dám nơi lỏng.

Thiên Vân khẩn trương hơn ai hết, hắn đang muốn tìm đám ma tu này đánh một trận đây. Hiện tại đã không thể giết yêu thú hấp thu linh tính, hắn chỉ còn cách chuyển qua đám người ma môn mà thôi.

Chiến thuyền là một kiện pháp bảo, tốc độ nhanh vô cùng. Một đường tiến lên, không có một tên ma tu nào xuất hiện. Đám người Vân Hà, Nghiêm Trấn thấy vậy không khỏi thở ra. Chỉ riêng Thiên Vân thất vọng không thôi, thầm mắng đám ma tu này không biết điều.

Sáu ngày trôi qua, bảy người một đường an ổn bay về phía trước, trên đường cũng gặp một ít dị sự. Kiểu như một thôn trấn nào đó bị giết, thi thể cả thôn bị ném vào trong một cái giếng, trước cửa mỗi nhà đều có treo đèn lồng đỏ. Cũng có lần chiến thuyền bay qua một khu nghĩa địa, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy mổ mả bị xới tung lên, đầu lâu xương sọ nằm la liệt trên đất. Điều kì lạ ở chỗ, cho dù trên trời rất nhiều quạ đen cùng kền kền bay lượn, vậy mà không con nào dám bay xuống kiếm ăn.

Ngửi thấy mùi cạm bẫy, đám người Nghiêm Trấn đành ra biểu quyết, cuối cùng cả đám thỏa thuận không nhúng tay, tiếp tục tiến về phía trước.

Ngày hôm nay Thiên Vân sẽ phụ trách lái thuyền. Hắn đã quá quen với việc điều khiển đủ loại pháp bảo, căn bản không cần phải tìm hiểu quá nhiều, cứ thế rót linh lực cùng thần niệm vào, thẳng hướng hải đảo mà đi.

Cũng không biết đây là ý trời, hay bởi vì Thiên Vân khí vận quá kém, hắn cầm lái được hai canh giờ, thế mà trước mặt lại có người chặn đường.

Chỉ thấy đằng trước có tổng cộng mười tu sĩ áo đen, tay chắp sau lưng mà đứng. Bọn người này trên thân ma khí nồng nặc, tu vi đều ngang hàng với Phong Thân cảnh tu sĩ.

Đám người Vân Hà, Nghiêm Trấn ngửi thấy khí tức đáng sợ này, lập tức từ trong khoang thuyền nhảy ra, thần tình khẩn trương cực kì.

"Các ngươi là người phương nào? Không biết chúng ta là ai sao? Còn không mau cút đi". Nguyên Phụng vừa đi ra khỏi khoang UfaQE thuyền, thấy có người chặn đường, lập tức quát lớn.

Hai người Nghiêm Trấn cùng Vân Hà sắc mặt hơi đổi, lập tức quay qua trừng mắt.

Thiên Vân cũng lập tức dừng thuyền, lại vứt xuống lỗ khảm dưới bánh lái một ít trung phẩm linh thạch, lúc này mới từ buồng lái đi ra. Ánh mắt hắn nhìn về phía Nguyên Phụng, không khỏi cười khổ.
"Nàng này tính cách vẫn như cũ sốc nổi, nghĩ gì nói nấy, quả thực không biết tình huống hiện tại tệ như thế nào a". Thiên Vân lẩm bẩm trong bụng.

"Chúng ta là người phương nào, các ngươi nhìn mà không biết hay sao? Còn ngươi, một tiểu thí hài, cũng dám cùng chúng ta hô to gọi nhỏ, trưởng bối của người không dạy ngươi, đứng trước ma môn nên làm cái gì sao?" Một gã ma tu cười lạnh, mỉa mai nhìn về Nguyên Phụng nói.

Nguyên Phụng lúc này mới vỡ lẽ, sắc mặt lập tức tái đi, lui lại phía sau mấy bước, núp sau bóng lưng cao lớn của Nghiêm Trấn, chân tay bắt đầu phát run.

Thiên Vân thấy cảnh này, không khỏi thở dài. Hắn biết Nguyên Phụng chỗ dựa cực lớn, quanh năm suốt tháng chỉ lưu tại bên trong tông môn tu luyện, lịch duyệt thiếu thốn cực kỳ. Hiện tại thấy đám người ma tu hung thần ác sát, chuẩn bị muốn kết liễu tính mạng nàng, nàng không sợ hãi mới là lạ. Ở trong tông nàng có thể dựa thế làm càn, nhưng một khi rời khỏi Lạc Diệp Tiên Tông, nàng căn bản chỉ là một tu sĩ Phong Thân Cảnh bình thường mà thôi.

Thấy bên ngoài có động tĩnh, Ninh Nhật Hạ cùng hai anh em họ Dương cũng lập tức đi ra. Vừa thấy kẻ chặn đường là ma tu, sắc mặt cả ba lập tức tái đi. Nhất là khi phát hiện tu vi đám ma tu này, vậy mà toàn bộ đều là Phong Thân cảnh, bọn họ tâm tình không khỏi chìm xuống đáy cốc.

Lúc này người có thể duy trì tỉnh táo, ngoài Nghiêm Trấn, Vân Hà cũng chỉ còn Thiên Vân mà thôi.

"Các vị nếu muốn giết chúng ta, hiển nhiên sẽ không đứng một bên nói nhảm nhiều như vậy. Các vị có yêu cầu gì cứ nói, nếu có thể thỏa hiệp, vậy đánh nhau sống chết để làm gì?" Nghiêm Trấn cũng là kẻ già đời, chỉ quét mắt liền hiểu vấn đề, hắn khí độ thong dong, hướng về đám ma tu nói.

"Nghiêm Trấn thánh tử tâm tư, quả nhiên không phải hạng người bình thường có thể so sánh. Không sai, bọn ta chặn tại nơi này, là muốn đưa ra một đề nghị". Gã ma tu vừa rồi còn đe dọa Nguyên Phụng, nghe Nghiêm Trấn nói thế lập tức gật đầu, cười trả lời.

"Ồ! Việc gì?" Nghiêm Trấn hỏi.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.