Thiên Vân nào biết tất cả chỉ là một hồi khảo nghiệm, lúc này hắn còn đang ngơ ngác, không hiểu Vân Hà rốt cuộc tìm hắn làm gì đây. Có điều nàng cũng đã rời đi, Thiên Vân coi như trút bỏ được gánh nặng, thở dài một hơi, nằm trên giường suy nghĩ miên man.
Hắn hiện tại đã là Phân Chi cảnh hậu kỳ, có điều còn cách viên mãn cảnh giới rất xa. Lúc đầu hắn dự tính, với lượng tài nguyên đoạt được trong Dược Vương động, hẳn là đủ cho bản thân thẳng tiến Phong Thân cảnh. Thế nhưng không ngờ được, hai gốc đạo thụ càng về sau, lượng linh tính cần để đột phá lại càng nhiều. Hiện tại hắn đã đột phá Phân Chi cảnh tầng thứ bảy được một đoạn thời gian. Lại trải qua nhiều lần chuyển hoá linh tính cùng song tu, vậy mà tốc độ tăng tiến cũng không phải rất nhanh.
Lại nói, tài nguyên nguyên của hắn đã gần như cạn kiệt, nếu không tìm cách hấp thu linh tính, chỉ sợ càng về sau sẽ càng khó tiến lên.
Hiện tại yêu thú là không thể giết, vậy chỉ có thể tìm kiếm ma tu, hoặc cũng có thể tìm linh dược, pháp bảo có linh tính cao hấp thu.
Đối với những tu sĩ khác, linh dược, đan dược hay pháp bảo hiển nhiên đều là thứ tốt. Nhưng với Thiên Vân, những thứ này cũng chỉ là thứ yếu mà thôi. Từ trong bàn cờ đi ra, Thiên Vân sợ nhất chính là đan dược, cho dù nhiều lần tự nhủ, tất cả chỉ vì mình bị ám ảnh. Có điều hắn vẫn không thể dối lòng rằng hắn sợ, sợ cảnh tượng trong bàn cờ kia cùng hiện thực trùng điệp.
Về phần linh dược, nếu không phải có tuổi thọ thật dài, lượng linh tính cung cấp sẽ chẳng được bao nhiêu. Mà cho dù linh dược có vạn năm tuổi, cũng chỉ cùng yêu đan nhỉnh hơn chút ít mà thôi. Lại nói linh dược làm sao mà quý hiếm, người như hắn lấy đâu ra tư cách đoạt được. Pháp Bảo hay Cổ Bảo lại càng là quý hiếm, mất bao nhiêu công mới thu được vào tay, muốn hấp thu linh tính trong chúng, cũng thật khó xuống tay.
Xét đi xét lại, cuối cùng Thiên Vân chỉ còn một con đường có thể đi. Đó chính là săn giết ma tu cùng ma vật, vì mình cũng là vì tu chân giới diệt trừ mối hoạ. Mà ma tu cùng ma vật, nơi nào có nhiều nhất. Đương nhiên chính là ở đại bản doanh của chúng, Vong Đô cùng phía ngoài phiến thiên địa này. Nhưng Vong Đô ở nơi nào, trước nay không có người biết. Vậy hiện tại chỉ còn một con đường, tiến về ba tòa linh sơn, tìm cách xông vào chiến trường.
Đã có cho mình mục tiêu, Thiên Vân lúc này mới hơi thả lỏng một chút. Vẫn biết chặng đường tiếp theo gian nan vất vả, có điều ngoài cách này, hắn gần như không còn con đường nào để đi. Tài nguyên hắn thu được từ trận tỉ thí, hiển nhiên không ít. Có điều nếu Thiên Vân vẫn giữ thái độ cũ, toàn bộ chuyển hóa thành linh tính, chỉ sợ những tài nguyên ấy vẫn chưa đủ để hắn tiến vào Phong Thân. Về phần Vạn Năm Linh Tủy, vật này quá mức trân quý, lấy ra chỉ để tăng tiến tu vi thực sự quá lãng phí. Thứ tốt như vậy, phải dùng vào lúc mấu chốt, ví dụ như đột phá Phong Thân mới có thể phát huy công dụng một cách tối đa.
Thiên Vân thở ra một hơi, mỉm cười nhắm mắt, chỉ thoáng cái đã ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng ngày thứ hai, Thiên Vân dậy từ sớm, hắn vội vàng tắm rửa một phen. Sau khi làm vệ sinh thật tốt, hắn mới lên đường, tiến về quảng trường.
Lúc hắn tiến về quảng trường, người có mặt xem lễ cũng không ít. Tuy đám tán tu đã đi hết, có điều tu sĩ các môn phái vẫn còn ở lại rất nhiều. Dù sao đây cũng là một lần thịnh sự, nếu bỏ qua thì thật đáng tiếc.
Mười người đủ tư cách tiến vào tổ miếu, hiện tại đã có năm người có mặt. Thiên Vân tiến tới, là người thứ sáu. Hắn hướng đám người chắp tay một cái, lựa chọn một nơi ngồi xuống xếp bằng.
Lại đi qua một đoạn thời gian, người tới xem lễ cũng càng ngày càng đông, bốn người có tư cách tiến vào tổ miếu khác cũng lần lượt tiến về.
Việc hai người sắp kết thành đạo lữ ai cũng đã biết, Tố Ngưng lần này không ngần ngại, đi tới bên cạnh Thiên Vân, lẳng lặng ngồi xuống.
Thiên Vân hướng nàng mỉm cười, truyền âm hỏi thăm một chút. Cũng chỉ là mấy câu hỏi quen thuộc, nàng tối qua luyện công hay ngủ, Minh Hàn tiền bối có nói gì về ta hay không... Dù sao nơi này người cũng thật nhiều, tốt nhất nên tránh những việc tế nhị.
Tố Ngưng cũng hướng hắn hỏi một chút tu luyện phương diện. Cho dù Thiên Vân tu vi thấp một chút, thế nhưng về phương diện thần thông thuật pháp, hắn lại có kiến giải khiến nàng cũng phải bái phục. Thật ra ngay cả cảnh giới Nguyên Anh, Hóa Thần bản thân Thiên Vân cũng hiểu biết không ít, chẳng qua hiện tai hắn không thể nói. Nếu lúc này nói ra, chỉ e sẽ dọa nàng sợ chết khiếp, thậm chí khiến nàng liên tưởng đến việc, bản thân bị một cổ lão tàn hồn nào đó đoạt xá cũng nên.
Thiên Vân từ trước tới nay không làm việc thiếu chắc chắn. Chính vì thế hắn muốn chờ một khoảng thời gian thích hợp, đợi tu vi tăng tiến không sai, lại hướng nàng đề cập tới những cảnh giới này cũng chưa muộn
Khi thực lực cùng tu vi đã đầy đủ, những việc hắn nói ra, sẽ không khiến người khác nghi ngờ. Thử động não suy nghĩ một chút, bản thân Thiên Vân tu vi thấp, lại tiến vào con đường tu tiên không lâu, lúc này mang bí mật về Nguyên Anh, Hóa Thần ra đàm đạo, có khiến người khác nghi ngờ hay không? Dùng đầu gối cũng nghĩ ra được, hiển nhiên họ sẽ nghi ngờ. Cái gọi tin tưởng tuyệt đối, đồng cam cộng khổ cũng chỉ là tương đối mà thôi. Nếu họ nghi ngờ ngươi đã bị người đoạt xá, vậy kết cục sẽ cực kỳ thảm khốc.
Cổ nhân nói lòng người có thiếu, thế nên đừng mang sự tin tưởng phi thực tế ra đánh bài. Nếu ngươi dám làm, vậy ngươi hãy chuẩn bị sẵn khả năng bị người phản bội đi thôi.
Thiên Vân đã trải qua nhiều chuyện như vậy, đối với lòng người, hắn hiểu quá rõ. Chính vì hiểu rõ, hắn mới tránh đi những chuyện gây bất lợi cho mình cũng như người thân bên cạnh. Hắn không phải khí vận chi tử, nếu bị người bên cạnh đâm lưng, vậy hắn chết chắc, chỉ sợ cơ hội bước vào luân hồi cũng không có.
Thỉnh giáo một hồi thần thông thuật pháp, lúc này Tố Ngưng mới hài lòng gật đầu, xem ra nàng cũng có không ít cảm ngộ.
Tuy rằng Nghịch tu trong giai đoạn Trúc Cơ không có những đốn ngộ như Thuận tu, thế nhưng trong quá trình tu luyện, việc họ tự ngộ ra thần thông, thuật pháp là LZsDY vẫn có. Thậm chí rất nhiều thần thông còn mạnh mẽ hơn Thuận tu một ít, đại đạo vô vàn, không thể bởi vì hơn thua nhất thời mà nghĩ rằng vĩnh viễn sai biệt.
Giờ mão vừa tới, bốn vị lão tổ bồng bềnh bay tới, một thân y phục truyền thống, đầu quấn khăn xếp, trang nghiêm quét nhìn toàn trường.
Lúc này Thiên Tùng Tử thay mặt bốn người, mở miệng nói. "Giờ lành sắp đến, mười người các ngươi chỉnh đốn một chút, theo chúng ta tiến về truyền tống trận"
Mười người vội vàng đừng lên, nghiêm trang cúi đầu, xếp thành hàng dài.
Thấy đám người chuẩn bị không sai biệt lắm, lúc này Thiên Tùng Tử mới nói. "Tất cả đi theo phía sau, không được to tiếng, không được dùng thần thức quét nhìn, ai vi phạm liền hủy bỏ kết quả"
Mười người nghe vậy, sắc mặt không khỏi khẩn trương, vội vàng thu hồi thần niệm, lẳng lặng bay theo sau bốn vị lão tổ.
Truyền tống trận nằm trong một hang đá, nơi này quanh năm được người bảo vệ, một con kiến cũng khó lòng xâm phạm. Lúc đám người đi tới, còn thấy một ít Phân Chi cảnh tu sĩ tuần quanh, thần tình nghiêm túc cực kỳ.
Thấy có hơn chục đạo khí tức khổng lồ tiến đến, đám tu sĩ này sắc mặt nghiêm lại, đứng thành hàng, hướng chư vị lão tổ khom mình.
"Các ngươi quanh năm suốt tháng bảo vệ truyền tống trận, công lao cũng không nhỏ. Nơi này có một ít đan dược cùng linh thạch, các ngươi cầm lấy chia nhau. Hiện tại chúng ta cần dùng truyền tống trận đi tới tổ miếu, các ngươi có thể lui xuống". Thiên Tùng Tử hướng hơn mười tu sĩ trông coi phía dưới mỉm cười, lại ban thưởng một cái túi trữ vật, lúc này mới phất tay bảo bọn họ lui ra.
Đám tu sĩ thủ vệ vôi vàng khom mình cúi đầu, sau đó liền nối đuôi nhau rời đi.
"Đi vào thôi". Thiên Tùng Tử nói vọng về phía sau một câu, theo đó đi vào trong hang đá.
Bên trong hang đá khảm nạm vô số Dạ Quang thạch, ánh sáng màu trắng tỏa ra khiến bên trong động sáng không khác gì ngoài trời.
Thiên Vân cũng mười người lặng lẽ bước vào trong động, một tiếng thở mạnh cũng không dám, chỉ sợ khiến bốn vị lão tổ phật lòng.
Truyền tống trận cách cửa động cũng không quá xa, đi tầm năm phút là đến.
Khi nhìn thấy tòa truyền tống trận này, cả đám không khỏi kinh ngạc. Truyền tống trận được kiến tạo tại nơi này rất lớn, chu vi ước chừng có gầm 30 mét. Tuy còn chưa khởi động, có điều qua cấu tạo bên ngoài, Thiên Vân không khỏi thầm suy đoán. Chỉ sợ truyền tống trận này, sử dụng linh thạch thấp nhất cũng là thượng phẩm trở lên.
Quả đúng là như vậy, Thiên Vân thấy bốn vị lão tổ xuất ra hơn ngàn linh thạch thượng phẩm, lần lượt khảm nạm vào các lỗ nhỏ khắc trên đất.
Toàn bộ quá trình, Thiên Vân luôn chăm chú quan sát, một tia biến hóa cũng không bỏ sót. Đừng nghĩ rằng việc khảm linh thạch là dễ dàng. Trận pháp này đủ loại ảo diệu, linh thạch khảm vào phải có đủ ngũ hành, hơn nữa phải có một loại linh thạch đặc biệt. Linh thạch này gọi là không gian giới thạch. Loại giới thạch này trân quý dị thường, một ngàn thượng phẩm linh thạch đổi một viên cũng chưa chắc có người đổi.
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm