Không biết qua bao lâu, Thiên Vân cuối cùng cũng tỉnh lại, cả người hắn truyền tới cảm giác vô lực, muốn nhấc lên cánh tay cũng khó khăn. Lặng yên vận chuyển công pháp vài vòng, lúc này Thiên Vân mới thấy dễ chịu hơn một chút.
Bấm đốt ngón tay tính toán một đợt, Thiên Vân sắc mặt khó coi tới cực điểm, trong lúc bất tri bất giác, hắn đã hao hụt hơn 20 năm tuổi thọ. Đây cũng chỉ là thiệt hại vừa mới phát sinh, nếu tính tổng từ trước tới nay, tuổi thọ của hắn cũng phải hao hụt gần 40 năm rồi. Nếu không tìm một ít thiên tài địa bảo bù đắp, một khi đột phá Phong Thân cảnh, hắn sẽ vĩnh viễn không thể vãn hồi.
Chật vật ngồi dậy, Thiên Vân vẻ mặt không biết đã trắng đi mấy phần. Hắn ngàn tính vạn tính, cũng không tính được bản thân lại mất đi nhiều tuổi thọ như vậy. Mất đi tuổi thọ thì cũng thôi, đáng hận chính là, mất nhiều như vậy, thế mà một chút thu hoạch cũng không có. Cái gì mà. "Con người vốn không hoàn mĩ, thế giới vốn không hoàn mĩ, phiến trời đất này cũng không hoàn mĩ. Vậy tại sao tu sĩ lại truy cầu hoàn mĩ?"
Những thứ này ai mà chẳng biết, con người vốn không hoàn mĩ, thế nên mới truy cầu tiên đạo, mới tìm cho mình sự hoàn mĩ. Nếu đã không muốn hoàn mĩ, vậy tu tiên để làm cái gì? Không bằng làm một phàm nhân, sống một đời vô ưu vô lo chẳng phải tốt hơn ư?
Thiên Vân khổ sở không thôi, phải mất một hồi lâu hắn mới lần nữa lấy lại bình tĩnh. Hắn không muốn cân nhắc chuyện này nữa, nghĩ quá nhiều chỉ sợ bản thân sẽ nảy sinh tâm ma. Thiên tài địa bảo hay đan dược, linh dược, có thể bù đắp thọ nguyên, ngoài kia không phải không có. Chỉ cần Thiên Vân thực lực cao, linh thạch đủ nhiều là được. Ngay bên trong Cống Hiến Đường còn có Diên Thọ Đan, Bồi Niên Đan. Những đan dược này cũng có thể bù đắp thọ nguyên hao hụt. Thiên Vân cho dù bài xích đan dược, có điều nếu không thể tìm ra phương án tối ưu khác, vậy sử dụng một chút đan dược cũng không vấn đề gì.
Thiên Vân hít sâu một hơi, chậm rãi tiến vào Vạn Pháp Trì. Hắn hôn mê không biết đã qua bao lâu, nếu còn không mau chóng tu luyện, chỉ sợ sẽ không kịp.
Vẫn như trước kia, bốn loại thần thủy bắt đầu theo lỗ chân lông hắn chui vào. Lần này Hạ Thi Phệ Linh Kinh làm chủ đạo, tốc độ vận chuyển chu thiên điên cuồng tăng lên, vậy mà một hơi hắn có thể vận hành hơn ba mươi lần, có thể nói rất nhanh.
Thiên Vân thấy tốc độ tu luyện nhanh như vậy, sắc mặt cũng vui vẻ hơn một ít. Có điều với cái tốc độ này, chỉ sợ hết thời gian hắn cũng chỉ đột phá được một cái tiểu cảnh giới mà thôi. Thiên Vân không khỏi cười khổ, dù biết bản thân tư chất thấp, thế nhưng cũng đừng thấp như vậy mới phải.
Cười khổ quy cười khổ, Thiên Vân vẫn yên lặng vận chuyển công pháp. Hạ Thi Phệ Linh Kinh, từ lâu đã hình thành trạng thái tự động vận chuyển. Cho dù Thiên Vân không chuyên tâm đi vận hành, công pháp này vẫn sẽ tự động chạy quanh kinh mạch, huyệt vị của hắn. Có điều nếu chuyên tâm vận chuyển, tốc độ sẽ nhanh hơn mà thôi.
Thiên Vân cứ thế hấp thu thần thủy, có lẽ đã thành thói quen, hiện tại hắn cũng không cần quá chuyên chú nữa. Thần hồn của Thiên Vân vốn cường đại, có thể làm rất nhiều việc một lúc, hiện tại hắn một bên vận chuyển công pháp, một bên bắt đầu tính toán.
"Hạ Thi Phệ Linh Kinh là công pháp có ảnh hưởng lớn nhất tới con đường tu hành của ta. Chẳng qua hiện tại, khả năng chuyển hóa linh tính của nó có chút chậm. Nhất là khi chuyển hóa yêu đan, hay hạt bụi hệ thống, tốc độ sẽ càng chậm hơn không ít. Con đường sau này của ta, gần như gắn liền với giết chóc. Chỉ có giết chóc, hấp thu linh tính ta mới có thể tăng lên thực lực. Thế nhưng, với cái tốc độ chuyển hóa chậm như hiện tại, chỉ sợ tới khi đại kiếp tiến đến, ta vẫn chưa thể đột phá Phong Thân. Hạ Thi Phệ Linh Kinh cùng Bách Luyện Bảo Thể, một bên chủ tu thân thể, một bên chủ tu thần hồn, nếu có thể dung hợp cả hai lại, dám chắc tốc độ tu luyện của ta sẽ càng nhanh". Thiên Vân vừa hấp thu thần thủy, vừa lẩm bẩm một mình.
"Không ổn! Nếu ta có suy nghĩ dung hợp công pháp, vậy hai gốc đạo thụ sẽ thành dạng gì? Hai luồng linh lực sẽ thành dạng gì?" Thiên Vân khóe miệng giật giật, có chút nghĩ mà sợ.
"Lần trước trong lúc đốn ngộ, ta đã vô tình cải biến Long Huyết Luyện Thể. Vậy Hạ Thi Phệ Linh Kinh cùng Bách Luyện Bảo Thể, có thể hay không cũng cải biến một chút?" Thiên Vân ý nghĩ càng lúc càng to gan. Hắn hiện tại tốc độ tu luyện quá chậm, nếu không tìm được biện pháp tăng lên công pháp, chỉ sợ càng về sau sẽ càng khó tiến thêm.
"Mặc kệ, thử một chút liền biết, cùng lắm thỉ bỏ lỡ một lần đốn ngộ. Nhưng nếu Hạ Thi Phệ Linh Kinh này còn có thể càng hoàn thiện, chẳng phải ta sẽ càng mạnh hay sao?" Thiên Vân cắn răng quyết định, cũng không nghĩ ngợi thêm nữa, bắt đầu toàn lực vận chuyển công pháp.
Thời gian cứ thế trôi qua. Một ngày... Hai ngày... Nửa tháng thời gian qua đi, Thiên Vân lúc này mới mở mắt, khóe miệng còn treo một nụ cười. Có điều nụ cười này không có ý vui vẻ, mà là cười khổ. "Thời gian qua lâu như vậy, lúc này mới bắt đầu xuất hiện mầm mống, tư chất của ta thực sự phế phẩm như vậy hay sao?"
Tâm thần Thiên Vân chìm vào trong khí hải. Hai gốc đạo thụ cành lá xum xuê, vô số linh căn rủ xuống mặt biển, khung cảnh không thể nói không tráng quan. Trên thân gốc đạo thụ màu vàng, chồi non thứ tám đã nhú ra, chỉ cần tiếp tục rót vào thiên địa linh khí, khoảng cách đột phá Phân Chỉ cảnh tầng tám đã không còn xa nữa.
Thiên Vân cắn răng, móc ra một ít đan dược, vận chuyển Hạ Thi Phệ Linh Kinh, toàn lực chuyển hóa thành linh tính. Hắn đã nhận ra, nếu cứ dựa vào Vạn Pháp Trì tầm bổ, có lẽ phải rất lâu nữa hắn mới đột phá. Lúc này cung cấp thêm đầy đủ linh tính, cả hai cùng công phá, có lẽ tốc độ sẽ càng nhanh.
Đoàn linh tính vừa được hấp thu, vô số sợi linh căn đã đâm tới, tốc độ chuyển hóa cực nhanh.
Chồi non lúc này càng lúc càng lớn, một ít lá xanh đã bắt đầu hình thành. Thiên Vân vẫn không dừng lại, lấy ra toàn bộ số đan dược mình có, trừ mấy viên Trú Nhan đan cùng Tĩnh Tâm đan, những thứ khác một viên cũng không giữ lại.
Cứ như thế, tốc độ lớn lên của chồi non càng lúc càng nhanh.
Một ngày nữa trôi đi, trong đan điền Thiên Vân lúc này, gốc đạo thụ màu vàng cuối cùng cũng đột phá tầng thứ tám. Cành cây thứ tám do mọc gần gốc cây, kích thước cùng những cành khác càng lớn hơn không ít, tán lá cũng rộng lớn gần như gấp đôi.
Thiên Vân lúc này mới mở mắt, nhún người nhảy lên trên bờ, xuất ra một viên Tĩnh Tâm đan, wt5Na trực tiếp nuốt vào, từ từ cảm ngộ. Hắn biết sẽ không thể lần nữa đột phá cảnh giới, cũng không muốn lại nhảy vào Vạn Pháp Trì tu luyện, mà chuyên tâm đốn ngộ.
Lần đốn ngộ này cùng những lần trước không khác. Nếu nói về sự khác biệt, có lẽ là ở những tơ tuyến màu trắng kia. Chúng không tìm tới nơi có thiên địa linh khí nồng đậm, mà trực tiếp chui vào trong Vạn Pháp Trì, điên cuồng hấp thu, đưa về thần hồn Thiên Vân.
Tu luyện không ngày tháng. Mới đấy Thiên Vân đã lưu tại trong Vạn Pháp Trì gần hai tháng thời gian. Một ngày này trên đỉnh Nghênh Vân Phong có ánh sáng lóe lên, Thiên Vân từ trong cấm địa bị truyền tống ra. Trên người hắn không chút thay đổi, sắc mặt lại khó coi cực điểm.
"Tiểu tử! Ta đã nói với ngươi, hiện tại tiến vào Vạn Pháp Trì căn bản không phải thời cơ tốt. Ngươi xem, hai tháng thời gian chỉ đột phá một cái tiểu cảnh giới, như vậy có đáng không?" Vị thủ vệ quét mắt liền nhận ra hiện trạng Thiên Vân, lắc đầu nói.
Thiên Vân lấy lại bình tĩnh, cũng hướng vị thủ vệ chắp thay, nói. "Tiền bối nói không sai, là vãn bối không biết tốt xấu. Vãn bối còn có việc, xin phép đi trước"
Thiên Vân không muốn dây dưa quá lâu, tâm tình hắn hiện tại không được tốt cho lắm, hắn sợ mình sẽ không giữ được bình tĩnh, tìm người trút giận.
Thấy Thiên Vân có vẻ mất kiên nhẫn, gã thủ vệ cũng không nói thêm gì, phất phất tay ý bào Thiên Vân có thể đi.
Thiên Vân gật đầu, trả lại miếng lệnh bài hiện tại đã chuyển thành màu đỏ, bước ra một bước, cả người liền biến mất.
"Hừ! Tuổi trẻ khinh cuồng, sớm muộn cũng có ngày bị người giết". Gã thủ vệ hừ lạnh một cái, lại tiếp tục nhắm mắt tu luyện.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ