Lúc này, bên trong một tòa lầu các, Yến Nam Thiên sắc mặt khó coi, tay cầm chén trà đột nhiên siết lại. Chén trà bị lực siết biến thành mảnh nhỏ, ánh mắt Yến Nam Thiên ngập tràn sự oán độc, gằn giọng nói. "Thiên Vân! Ngươi dám cướp đi người con gái ta yêu, vậy cũng đừng trách ta xuất thủ ngoan độc"
Yến Nam Thiên câu thông nhẫn trữ vật, lấy ra một mặt gương đồng. Chiếc gương này khí tức xa xưa, cổ lão mà linh tính, hiển nhiên là một kiện cổ bảo. Hai mắt hắn lộ vẻ điên cuồng, lấy ra một sợi tóc màu lam. Đắn đo một hồi, cuối cùng hắn hít một hơi thật sâu, thả sợi tóc màu lam kia vào mặt gương.
Mặt gương tưởng trừng không có gì đặc biệt, nhưng sau khi sợi tóc kia rơi xuống, mặt gương bỗng dưng nhộn nhạo, dập dờn như tựa mặt nước. Sợi tóc cứ như vậy chìm xuống, sau đó biến mất không thấy vết tích.
Thiên Vân đang cùng mấy vị sư huynh đệ uống rượu, nói chuyện, đột nhiên trong lòng có cảm giác bất an. Hắn vội vàng bấm đốt tính toán một chút, có điều vừa mới vận chuyển Thiên Diễn Thuật, cổ họng liền thấy ngòn ngọt, một búng máu tươi trực tiếp nôn đi ra. Đám sư huynh đệ đồng môn thấy thế, lập tức khẩn trương, chỉ sợ có người tập kích.
"Vân sư huynh! Ngươi không sao chứ?"
"Thiên Vân sư huynh thực lực cao cường, không lý nào đột nhiên thổ huyết, phải chăng có người đang ám toán hắn?"
"Vân sư huynh! Ngươi không vấn đề gì a, nếu cảm thấy không khỏe, hay là trở về nghỉ ngơi đi thôi"
Thiên Vân sắc mặt có chút khó coi, vừa rồi hắn chỉ tính toán một chút, vậy mà trực tiếp tiêu hao 30 năm tuổi thọ. Hắn chỉ lờ mờ thấy bóng dáng Yến Nam Thiên, lại không hề nhìn thấy cái gì khả nghi. Nhưng như vậy cũng đã đủ, chỉ cần biết người hãm hại mình là ai, muốn biết rõ trắng đen, sẽ không gì đơn giản hơn.
Thiên vân vẻ mặt hơi trắng, hướng đồng môn sư huynh đệ chắp tay, nói. "Các vị sư đệ, ta lần trước thi đấu trúng nội thương, vẫn chưa chữa trị tốt, để mọi người phải lo lắng rồi. Mọi người cứ ở lại ăn uống, ta về phòng điều dưỡng một phen liền tốt. Yên tâm, ta sẽ không sao"
"Vậy sư huynh đi thong thả, phải tĩnh dưỡng thật tốt rồi hãy đi ra. Ngươi lần này chính là nhân vật chính, chúng ta chỉ là phụ họa mà thôi". Dương Cầm Long gật đầu, khuyên nhủ Thiên Vân một câu.
"Được! Vậy tại hạ xin đi trước một bước". Thiên Vân nói xong liền quay đầu rời đi, chớp mắt đã biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
"Thiên Vân sư huynh thực lực cao cường, không lý nào trúng nội thương lâu như vậy lại chưa chữa trị khỏi a"
"Ta chỉ e, có kẻ địch nào đó, từ trong bóng tối thi triển chú sát"
"Cái này..."
Quần tình cũng chỉ nghi hoặc một chút mà thôi, rất nhanh liền trở lại bình thường, bắt đầu uống linh tửu, ăn linh quả, trò chuyện mỗi lúc một rôm rả.
Ngay lúc này liền có người bưng lên đồ ăn, thức uống. Lại thấy trên sàn có bãi máu, lập tức thay mọi người dọn dẹp. Đám người cũng không nghi ngờ cái gì, vẫn vui vẻ ăn uống.
Thiên Vân về tới phòng, lập tức mở ra phòng hộ trận pháp, tiến về bên giường, cắn răng móc ra một bình đan dược. Hắn mở phong ấn miệng bình, đổ ra một hạt đan dược. Viên đan dược này toàn thân vàng óng, trong suốt tựa ngọc chất, mùi thơm nhức cả mũi.
Thiên Vân hít vào một ngụm, cổ họng có chút máy động, chỉ muốn trực tiếp nuốt vào bụng. Viên đan dược này gọi Cửu Chuyển Bồi Niên Đan. Đan này công dụng duy nhất chính là bù đắp thọ nguyên thiếu hụt, phẩm cấp so với Diên Thọ Đan hơi thấp. Có điều, đan này độ tinh khiết vượt xa viên Diên Thọ đan lần trước Thiên Vân ăn, độc tính gần như không có.
Trước khi rời đi Lạc Diệp Tiên Tông, Thiên Vân đã cắn răng đổi đi bình đan dược này. Hắn thọ nguyên tiêu hao quá nhiều, nếu không tìm cách bù đắp, chỉ sợ sẽ vĩnh viễn mất đi. Vừa rồi vận chuyển Thiên Diễn Thuật, tuổi thọ lại tiêu hao 30 năm, lúc này còn không bổ sung, chỉ sợ hắn sẽ rất nhanh biến thành một lão đầu.
Thiên Vân tuy rằng bài xích việc ăn đan dược, có điều đứng trước tình thế này, cũng không thể làm gì khác hơn. Há miệng đem viên đan dược nuốt vào, Thiên Vân lập tức nhắm mắt, bắt đầu vận chuyển công pháp.
Chín cái chu thiên qua đi, dược lực của viên Cửu Chuyển Bồi Niên Đan lập tức tan rã, Thiên Vân lúc này mới mở mắt, khóe miệng mang theo ý cười. Lại quét mắt nhìn vào thể nội, Thiên Vân một li một tấc cũng không bỏ qua. Hơn một canh giờ qua đi, lúc này Thiên Vân mới ngẩng đầu, lẩm bẩm nói. "Tuy rằng thân thể ta vẫn rất tốt, có điều cũng đã xuất hiện tạp chất, phải nhanh chóng tìm cách khu trục chúng mới được"
Thiên Vân lại lấy ra một cái bình ngọc, bên trong ẩn chứa một ít chất lỏng màu trắng như sữa. Lại không phải Tẩy Tủy Dịch đây ư?
"Cực phẩm Tẩy Tủy Dịch, mười phần dược lực". Thiên Vân khóe miệng có chút co giật, hắn hít sâu một hơi, ánh mắt lộ vẻ ngoan độc, rót toàn bộ dược dịch trong bình ngọc vào miệng.
Dược dịch vừa vào miệng, trực tiếp chui xuống, sau đó xông tới kì kinh bát mạch. Chúng chạy quanh thân thể Thiên Vân một vòng, lúc này mới tiến về đan điền. Thiên Vân đã XnyOF có kinh nghiệm tẩy tủy một lần, lúc này ngựa quen đường cũ, bắt đầu vận chuyển chu thiên.
Cứ như vậy, một ngày dài qua đi. Thiên Vân lúc này đang nằm nhoài trên đất, quanh thân truyền tới từng mùi hôi hám. Khuôn mặt hắn trắng như tờ giấy, gân xanh nổi lên từng cụm. Thiên Vân cứ nằm đó thở dốc một hồi, cuối cùng mới gắng gượng ngồi dậy, ánh mắt ngoan độc cực kỳ. "Yến Nam Thiên, ngươi cứ đợi đó cho ta"
Thiên Vân hít một hơi thật sâu, cố gắng bình phục tâm tình xúc động. Lại đánh lên người ba bốn đạo thủy cầu, vận chuyển pháp lực hong khô quần áo, lúc này mới đẩy cửa, bước ra ngoài.
Nơi này là Thiên Quỳnh Cung, Thiên Vân đương nhiên sẽ không phát rỗ đến mức đi tìm Yến Nam Thiên tính sổ. Hắn không sợ Yến Nam Thiên, nhưng Tố Ngưng cùng muội muội lại khác, hai nàng đối với hắn vô cùng trọng yếu, vẫn cần phải thông tri hai nàng một chút.
Thiên Vân đi thẳng tới nơi ở của Tố Ngưng, tuy rằng không thể trực tiếp gặp mặt, nhưng hai người là tu sĩ, muốn trao đổi với nhau, căn bản không cần phải đích thân gặp mặt.
Thiên Vân xuất ra một lá phù, lẩm nhẩm vài câu, pháp lực rót vào, lá phù trực tiếp bốc cháy, thẳng hướng lầu các phía trước bay đi.
Tố Ngưng đang khoanh chân tu luyện, trong lòng sinh ra cảm ứng, hàng mi cong khẽ động đậy, khi nàng mở mắt, chỉ thấy trước mặt có một đốm lửa đỏ đang trôi nổi. Nàng nâng ngón trỏ, điểm nhẹ vào đốm lửa. Từ trong đốm lửa truyền ra một hồi thanh âm. "Yến Nam Thiên đang dùng thủ đoạn ám toán ta, có lẽ là một loại chú sát, cũng có thể là một loại nguyền rủa. Nàng nên cẩn trọng một chút, phải chú ý bảo vệ Thu Phượng, chuyện này cứ để ta giải quyết"
Tố Ngưng có chút giật mình, vội vàng điều tra thể nội mình một chút, thấy không gặp vấn đề gì, lúc này mới đi tới phòng ngủ. Thấy Thu Phượng vẫn đang ngủ say, nàng vươn hai ngón tay đặt vào cổ tay Thu Phượng. Một luồng linh khí theo đó tiến vào thể nội Thu Phương, cẩn thận tìm tòi một lượt, thấy không có gì đáng ngại, lúc này nàng mới thở ra. Cũng xuất ra một lá truyền âm phù, nói một ít lời, lập tức đánh vào pháp lực. Lá phù trực tiếp bốc cháy, thoáng cái đã biến mất trong tầm mắt nàng.
Thiên Vân chờ đợi một hồi, thấy có ánh lửa bay ra, thần tình hơi khẩn trương. Sau khi xác nhận hai người không sao, lúc này Thiên vân mới rời đi.
Tu tiên giới đủ loại thần thông thuật pháp, chính cũng có, tà cũng có. Nhiều loại kiếm thuật, thần thông có thể trong vòng ngàn dặm giết địch, cũng có loại thần thông, thuật pháp, chỉ có thể thi triển trong cự ly gần. Nhưng so sánh về độ quỷ dị, cùng ngoan độc, phải nói tới nguyền rủa.
Loại nguyền rủa thuật này, không biết xuất hiện từ bao giờ, nó thường gắn liền với hai từ tà thuật.
Kiếm tiên có thể điều khiển phi kiếm, giết người trong vòng ngàn dặm, khủng bố tuyệt luận. Thế nhưng kiếm tiên cũng chưa là gì, nếu so sánh với người chủ tu nguyền rủa, độ khủng bố phải tính theo cấp số nhân.
Vượt giới giết người, dùng máu huyết đồng tộc chú sát toàn bộ tộc nhân. Thủ đoạn bực này, đơn giản không thể tưởng tượng.
Thiên Vân tuy không biết Yến Nam Thiên đã làm cái gì, thế nhưng hắn lờ mờ đoán được, chỉ sợ có dính líu tới chú sát, hoặc một loại nguyền rủa nào đó. Sở dĩ Yến Nam Thiên không trực tiếp giết mình, có lẽ là sợ bị bại lộ. Nếu hiện tại Thiên Vân cùng Tố Ngưng rời đi Thiên Quỳnh Cung, vậy tính mạng cả hai, chỉ sợ khó mà nói trước.
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ