Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 209: Bị phát hiện



Lúc này bên trong phòng có tất cả hơn 20 người. U Mộng Tiên Tử, Ngô Chính, những người còn lại đều là đệ tử Lạc Diệp Tiên Tông, bọn họ vẻ mặt tái mét. Nhìn kĩ mới thấy, đám người này chính là mấy vị sư đệ hôm trước từng cùng Thiên Vân uống rượu, bọn người Dương Cầm Long lại không có ở đây.

Thiên Vân làm sao không hiểu, việc hắn giết Yến Nam Thiên, hiển nhiên đã bị điều tra ra manh mối. Cho dù biết chín phần mười mình đã bị phát hiện, hắn vẫn hàm hồ, hướng U Mộng Tiên Tử vái chào, lại hướng mấy vị đồng môn sư đệ quét qua, hỏi. "U Mộng tiền bối, ngài cho gọi vãn bối cùng mấy vị sư đệ tới, không biết có điều gì cần phân phó?"

U Mộng Tiên Tử híp mắt nhìn Thiên Vân một chút, cười như không cười nói. "Thiên Vân, chuyện của Yến Nam Thiên, ngươi cũng biết rồi chứ?"

Thiên Vân nhịp tim hơi nhanh một chút, có điều rất nhanh đã trở lại bình thường, hướng U Mộng Tiên Tử gật đầu, đáp. "Vãn bối cũng vừa nghe qua, chỉ là Yến Nam Thiên chết, có liên quan gì tới ta cùng chư vị sư đệ hay sao?"

U Mộng Tiên Tử không có trả lời ngay, mà hướng Ngô Chính quét mắt, miệng nói. "Ngô Chính, ngươi biết nhưng gì, mau nói ra đi thôi"

Ngô Chính vội vàng chắp tay, lúc này mới nói. "Là như vậy, Yến sư huynh trước nay luôn có tình cảm với Tố thánh nữ. Bởi vì thánh nữ muốn kết làm đạo lữ với Thiên Vân, dẫn tới Yến sư huynh trong lòng không vui. Từ ngày Thiên Vân tiến về Thiên Quỳnh Cung, Yến sư huynh đã lệnh cho ta quan sát đám người này. Yến sư huynh là sợ Thiên Vân cùng Tố Ngưng trước khi tổ chức hôn lễ, làm ra chuyện đáng xấu hổ mà thôi. Hôm đó, trong lúc đám người Thiên Vân uống rượu nói chuyện, ta phát hiện miệng hắn thổ huyết. Đang yên đang lành lại thổ huyết, chỉ có hai khả năng. Một là người này thân mang ẩn tật, hai là bị người thi triển chú sát. Việc này hoàn toàn là sự thật, ngài có thể hướng những người khác hỏi một chút"

U Mộng nghe đến đây liền gật đầu, hướng những đồng môn sư huynh đệ của Thiên Vân hỏi. "Việc Thiên Vân thổ huyết, các ngươi có gì để nói hay không?"

Đám người đồng loạt nhìn về Thiên Vân, muốn xin ý kiến. Có điều đúng lúc này, trên thân U Mộng Tiên Tử liền tỏa ra khí tức cường đại, làm đám người mặt mũi tái nhợt, muốn che giấu cũng không dám.

"Là... Là có việc như vậy, Thiên Vân sư huynh hôm đó quả thật thổ huyết. Hơn nữa... Hơn nữa trong huyết dịch, còn vương một ít mục rữa, chỉ sợ đúng như lời Ngô Chính nói, bị người thi triển chú sát". Một vị sư đệ tu vi yếu nhược, chịu không được linh áp trên người U Mộng Tiên Tử, lập tức quỳ mọp, đầu đầy mồ hôi mở miệng nói.

"Đúng như lời Lê sư đệ nói, quả thực Thiên Vân sư huynh đang lúc uống rượu thì thổ huyết. Còn việc có phải bị người thi triển chú sát hay không, ta cũng không rõ". Một vị sư đệ khác cũng chịu không nổi áp lực, chân tay phát run, ánh mắt hướng về Thiên Vân mang theo vẻ xin lỗi, nói.

Những vị sư đệ khác biết đã không thể giấu, lúc này đồng loạt gật đầu, nhìn về phía Thiên Vân, một bộ là ta có lỗi với ngươi.

Thiên Vân nhìn đám sư đệ, thấy đám người đã sắp bị linh áp đè sập, hắn cũng không có giận. Chuyện này vốn dĩ không liên can đến họ, đám người có thể duy trì hắn tới lúc này, đã là vô cùng đáng quý. Hắn cũng không thể ép bọn họ thủ khẩu như bình, để rồi bị linh áp đè sập. Làm như vậy Thiên Vân sẽ thành tội nhân của cả Lạc Diệp Tiên Tông, sau này chỉ sợ nội tâm sẽ đản sinh bóng ma, bước vào ma đạo.

Thực ra Thiên Vân cũng không sợ. Nếu U Mộng Tiên Tử đã truy tra ra được tới một bước này, hiển nhiên nàng cũng tìm ra được không ít manh mối. Nàng không trực tiếp đem hắn chém giết, sự tình chắc chắn còn có chuyển cơ. Nhất là khi Yến Nam Thiên kia còn là ma môn tu sĩ. Nếu U Mộng Tiên Tử phát hiện ra ma khí còn vương vấn, vậy sự tình càng dễ giải quyết.

Thiên Vân một bộ thong dong bình tĩnh, hướng U Mộng Tiên Tử chắp tay nói. "Các vị sư đệ nhắc ta mới nhớ, quả thực hôm đó ta gặp phải nguyền rủa, ước tính thọ mệnh cũng mất đi không ít năm. Lúc đầu ta còn tưởng bị cừu nhân ám toán, có điều giờ khắc này, chỉ sợ ta phải xem xét lại"

"Ồ! Nói như vậy, ngươi là công nhận những lời Ngô Chính, cùng bọn họ nói là đúng?" U Mộng Tiên Tử mỉm cười, lại hỏi.

Thiên Vân đã trải qua ngàn tỷ lần luân hồi, muốn nói cáo già thành tinh, ở thế giới này, hắn nhận thứ hai chỉ sợ không có người dám nhận thứ nhất. Hắn mỉm cười, hướng U Mộng Tiên Tử gật đầu, đáp.
"Không sai! Có điều nói như lời Ngô Chính, vậy hắn cùng Yến Nam Thiên, hiển nhiên là người đầu têu, muốn dùng nguyền rủa giết chết ta a. Vãn bối từ lúc gặp qua Yến Nam Thiên cùng Ngô Chính, cũng chưa từng hướng hai người thân cận, gặp mặt cùng lắm chắp tay chào hỏi mà thôi. Ta tự nhận, chưa từng làm việc gì có lỗi với hai người bọn họ, vì cớ gì lại thi triển chú sát lên người ta? Vãn bối cùng Tố Ngưng đến với nhau ngươi tình ta nguyện, hà cớ gì ghi hận lên người vãn bối đây?"

Ngô Chính là muốn đem cái chết của Yến Nam Thiên, quy chụp trên đầu Thiên Vân. Thế nhưng y nào có ngờ, trong lúc vô tình lại bị Thiên Vân nắn thóp. Lúc này y không khỏi giật mình, suy nghĩ tiền căn hậu quả, trái tim không khỏi gia tốc đập.
"Thiên Vân, ngươi cũng đừng ngậm máu phun người. Ngươi bên ngoài có bao nhiêu kẻ thù, tại sao ngươi không nghĩ tới những kẻ đó thi triển chú sát? Ta cùng Yến sư huynh thân tại Thiên Quỳnh Cung, có ăn gan hùm mật báo cũng không dám động thủ ở nơi này. Ngươi là muốn gắp lửa bỏ tay người a, hay ngươi muốn nói, các vị lão tổ ở đây năng lực thấp kém, không thể nhìn ra có người đang thi triển chú sát?" Ngô Chính nhìn bề ngoài không giống kẻ có đầu óc, thế nhưng chỉ một cái chớp mắt, hắn liền lần nữa đưa ra lập luận phản bác. Hơn nữa những phản bác này, có lý có cứ hẳn hoi.

Thiên Vân híp mắt nhìn Ngô Chính, lúc đầu hắn còn tưởng rằng, kẻ này chỉ là tên sai vặt, lại không nghĩ ra người mà hắn luôn coi thường, cũng là hạng cáo già.

Ngô Chính nói không sai, đã là con người ai cũng sẽ có kẻ thù, không thể vì Yến Nam Thiên sai người theo dõi, mà đổ hết tội lỗi lên đầu hắn được. Càng âm hiểm hơn chính là, kẻ này lại mang các vị lão tổ vào cuộc. Nếu Thiên Vân nói, chính Yến Nam Thiên thi triển chú sát, vậy chẳng khác nào bảo các vị lão tổ vô năng. Nếu hắn dám có ý nghĩ này, chắc chắn sẽ không sống nổi qua ngày hôm nay.

U Mộng Tiên Tử hai mắt híp lại, nhìn về phía Ngô Chính. Nàng dù sao cũng là Nguyên Anh lão tổ, làm sao không biết Ngô Chính tính toán cái gì. Có điều nàng cũng không vạch trần, mà xoay qua Thiên Vân, muốn xem xem vị đạo tử này ứng đối như thế nào.

"U Mộng tiền bối, vãn bối quyết không có ý nghĩ nói ngài vô năng. Có điều theo ta được biết, đám người tu luyện chú sát thuật quỷ dị vô cùng. Nhất là ma tu, bọn chúng một khi thi triển chú sát, càng là thần không biết, quỷ không hay. Đám người này ỷ thế truyền thừa cổ xưa, trong tay nắm vô số dị bảo. Dùng các loại dị bảo này thi triển chú sát, chỉ sợ Sinh Hoa, Nguyên Anh lão tổ cũng không thể đơn giản phát giác được a". Thiên Vân một bộ sớm đã tính trước, lập tức chắp tay hướng U Mộng Tiên Tử nói.

Ngô Chính còn muốn nói gì, có điều Thiên Vân vừa nhắc tới ma tu, sắc mặt y không khỏi hơi tái, miệng muốn nói lại thôi.

"Còn chưa hết, hôm đó vãn bối thổ huyết, lại sơ ý quên lau đi. Các vị sư đệ cho ta hỏi, không biết ngày hôm đó là ai thu dọn máu của ta nha?" Thiên Vân không cho Ngô Chính cơ hội lật bàn, lại lần nữa mở miệng.

"Là một nữ tu sĩ, nàng này bưng lên đồ ăn, sau đó thay chúng ta thu dọn vết máu". Một vị sư đệ nghe vậy lập tức đáp lời.

U Mộng Tiên Tử mí mắt hơi nhảy, mở miệng nói. "Ồ! Ngươi còn nhớ rõ hình dạng của nàng sao?"

"Nhớ rõ, ta sẽ phục chế lại hình dáng của nàng cho ngài xem". Vị sư đệ kia lập tức gật đầu, xuất ra một miếng ngọc giản, bắt đầu phục chế.

Phục chế xong xuôi, vị sư đệ kia lần nữa rót vào pháp lực. Ngọc giản được pháp lực rót vào, lập tức lóe lên ánh sáng xanh. Chỉ thấy một khuôn mặt nữ tử hiện lên, đám sư đệ 9AJro khác nhìn qua, cũng gật đầu nói. "Chính là nàng này, không thể sai được"

U Mộng Tiên Tử không biết nàng này là ai, dù sao đệ tử Thiên Quỳnh Cung cũng rất đông, nàng không thể nào quản hết được. Có điều nhìn biểu tình hoảng sợ của Ngô Chính, nàng liền hiểu được, hiển nhiên trong cung có người như vậy.

"Người tới!" U Mộng Tiên Tử mở miệng hướng bên ngoài nói.

"Chủ nhân! Ngài có gì cần phân phó?". Một khôi lỗi lập tức đi vào, hướng U Mộng Tiên Tử khom mình, biểu tình vô cùng tự nhiên, một chút trì độn cũng không có.

"Tiến về Chấp Sự Điện, điều tra xem nữ đệ tử này là ai, mang nàng tới đây cho ta". U Mộng Tiên Tử phất tay, ném ra chiếc ngọc giản kia.

"Khôi lỗi lập tức bắt lấy ngọc giản, chuyển thân rời đi, cả quá trình diễn ra rất nhanh.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.