Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 231: Chuẩn bị dung hợp công pháp



Thiên Vân không rõ mình đã đi được bao lâu, nơi này căn bản không có ngày đêm phân chia, lúc nào trời cũng tối đen, thật khó để tính toán thời gian. Vốn tưởng nơi này sẽ có rất nhiều ma tu qua lại, nhưng hắn đã đoán sai, nơi này một dấu vết sinh mệnh cũng chẳng thấy.

Thiên Vân không muốn đi lòng vòng bên ngoài thêm nữa, mà trực tiếp tiến về khu vực trung tâm. Hắn đoán, có lẽ đám ma tu thường tụ tập bên trong. Dù sao bên ngoài ma khí rất mỏng, tốc độ tu luyện sẽ không được nhanh.

Ma tu cùng tu sĩ cũng không khác biệt quá nhiều, dù sao cũng phải hấp thu ma khí giúp tăng cao tu vi. Ma tu hấp thu ma khí, tu sĩ bình thường hấp thu linh khí, về bản chất là giống nhau, khác biệt là ở hai nguồn năng lượng mà thôi. Thiên Vân không rõ đám ma vật từ ma giới tu luyện ra sao, nhưng xem ra cũng sẽ không có quá lớn sai biệt.

Càng tiến vào sâu, Thiên Vân cảm nhận rõ, ma khí xung quanh ngày một nồng đậm. Thiên Vân biết không thể hấp thu ma khí, thế nên từ lâu đã đình chỉ vận chuyển công pháp. Chẳng qua nếu cứ chiếu theo cái đà này, pháp lực của hắn sớm muộn cũng rỗng tuếch, chỉ sợ khó mà sống sót ra khỏi nơi đây.

Thiên Vân đang chậm rãi phi hành cách mặt đất không quá mười mét, đúng lúc này mí mắt hắn hơi khiêu động, lập tức lấy ra hai lá phù lục, dán lên người. Hắn phát giác được, phía xa có một tòa lâu ba tầng, bên trong xuất hiện khí tức sinh mệnh, hơn nữa cũng không yếu.

Thiên Vân còn muốn tập kích một phen, nào ngờ đúng lúc này dị biến phát sinh, bên trong tòa lâu một thân ảnh màu đen phá cửa mà ra, một dải đao mang đen kịt trực tiếp chém tới người hắn.

Thiên Vân biến sắc, vội vàng vận lực, chém ra một đao Tương Tư. Hắn rất muốn tung đòn sát thủ, chẳng qua đây là ma giới, hắn không muốn làm ra động tĩnh lớn, cũng không muốn tiêu hao quá nhiều pháp lực.

Đao mang còn chưa kịp tới, lập tức có một đạo bóng trắng xuất hiện, cũng hướng về phía đao mang chém ra một đao. "Trở về đi"

Một tiếng nỉ non phát ra, đao mang trực tiếp bay ngược, thẳng hướng đối phương mà đi, uy thế càng kinh khủng hơn một chút.

Thân ảnh màu đen cả kinh, gầm lên một tiếng, đôi mắt bỗng dưng sáng bừng, hóa thành hai luồng hỏa quang, muốn trực tiếp hủy diệt đao mang cùng Thiên Vân. Có điều hắn đã chậm, Thiên Vân sớm đã giải phóng pháp lực, độn thuật nhanh như thiểm điện, chớp mắt đã vòng ra sau lưng y, một đao chém bay đầu. Cũng trực tiếp vận dụng Hạ Thi Phệ Linh Kinh, đem thân thể máu huyết cùng thần hồn hấp thu sạch.

"Chỉ là một tên Trúc Cơ đỉnh phong ma tu mà thôi. Ài! Bởi vì nơi này hạn chế thần niệm của ta, mới không thể điều tra rõ ràng đối phương hư thực. Đối phương có thể phát giác được ta, xem ra đám người này thần thức không có hạn chế a. Nếu điều ta đoán là đúng, chỉ sợ sắp tới sẽ càng nguy hiểm". Thiên Vân thở dài lắc đầu, tự cân nhắc một phen.

Vẫn biết đoạn đường phía trước sẽ còn nhiều chông gai, thế nhưng nếu không tiến lên, chỉ sợ bản thân cũng sẽ chết. Thiên Vân hết cách, chỉ có thể thẳng bước không lùi.

Ở vòng ngoài, đám người U Dạ sớm đã phân phát xong đan dược, cả bọn bắt đầu toàn lực truy quét, thanh thế không thể nói không lớn.

Thiên Vân căn bản không biết gì cả, vẫn một mực tiến lên, trong quá trình này hắn cũng gặp một tên ma tu khác. Đáng tiếc tên này chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ mà thôi, Thiên Vân cũng lười giết y. Dù sao Luyện Khí kỳ cũng chưa thể phóng xuất thần niệm, tìm không được hắn.

Bởi vì có linh tính bổ sung, pháp lực Thiên Vân sớm đã khôi phục tới chín thành, hiện tại hắn đã không cần quá mức cẩn thận nữa.

Một đường bay nhanh, đúng lúc này bản năng nói cho hắn biết nguy hiểm đang tới. Thiên Vân lập tức đình chỉ phi hành, phong bế khí tức, cẩn thận quan sát xung quanh một phen. Chỉ thấy từ xa, hai đạo độn quang tựa như hai dải lụa đen lao tới, đến nơi này cả hai liền dừng lại, cẩn thận quan sát xung quanh.

"Quái lạ! Ta vừa mới phát giác có pháp lực ba động, tại sao lúc này lại không thấy?" Một tên ma tu ngó qua ngó lại một hồi, không tìm thấy tung tích Thiên Vân, lúc này mới kì quái hỏi.

"Ta cũng bắt được sóng pháp lực, thế nhưng vừa rồi lại trực tiếp tắt ngấm, xem ra kẻ này trên người còn có phù lục hoặc bảo vật ngắn cách hơi thở". Tên ma tu còn lại cũng gật đầu nói.

"Ta đoán hắn vẫn còn ở đâu đó quanh đây thôi, không bằng phát tín hiệu cho U Dạ đại nhân cùng nhưng đồng đạo khác. Chỉ cần nhân số đủ nhiều, lo gì không tìm được hắn". Tên ma tu lúc đầu nói.

"Được, để ta..." Tên ma tu thứ hai còn chưa kịp nói hết câu, đột nhiên sau lưng y mát lạnh, một thanh đao không biết từ lúc nào đã đâm xuyên lồng ngực của y.

Gã ma tu còn lại thấy đồng bạn xuất hiện dị trạng, lập tức làm ra phản ứng. Một viên đan dược trực tiếp bị y nuốt vào, khí tức trên thân đột nhiên biến mạnh không biết bao nhiêu lần.

Thiên Vân không chút do dự thi triển Hạ Thi Phệ Linh Kinh, đem linh tính tên ma tu sớm đã chết hấp thu sạch sẽ. Ngay sau đó hắn liền vung đao, Ảo Mộng Nhất Đao vạch phá không gian trực tiếp chém tới. Lần này Thiên Vân không có lưu thủ, vừa xuất đao chính là mạnh nhất một đao.

Gã ma tu đang muốn thốt ra một câu "ta vô địch", chỉ thấy một dải đao quang cắt phá không gian chém tới. Trong mắt hắn, những nơi đao quang đi qua, không gian trực tiếp xé rách, không gian loạn lưu cắt phá tứ phía. Y kinh hãi không thôi, lập tức hóa thân thành cự nhân hai đầu bốn tay, lại vung một chiếc cự phủ, muốn chống lại một đao này. Chỉ tiếc y không phải là U Dạ, làm sao có thể ung dung không sợ được đây.

Đao quang tựa như dải lụa, trực tiếp đem cơ thể gã ma tu chém làm hai nửa, bịch bịch rớt xuống đất, ngay cả ybhYy thần hồn cũng chẳng thể thoát khốn, trực tiếp nát bấy.

Thiên Vân không thèm quan tâm tới thần hồn đã nát, trực tiếp đem linh tính trên người y hút khô, xong xuôi mọi việc liền lập tức rời đi, cả quá trình chưa tới mười hơi thời gian.

U Dạ đang cùng một tên ma tu lục soát tại một phương hướng khác, đúng lúc này mí mắt y nhảy lên, lại lấy ra hai mặt lệnh bài. Hai mặt lệnh bài này đã nát bấy, vừa cầm vào trong tay liền hóa thành bột phấn tiêu tán.

"Mau theo ta". U Dạ phân phó một câu, trực tiếp bay về phương hướng hai tên ma tu đã chết mà đi, tốc độ nhanh không hợp thói thường.

Thiên Vân một đường bay nhanh, hơn nửa canh giờ sau mới dừng lại bên cạnh một vách núi. Hắn lập tức đào ra một cái động, lại bố trí vài tòa cỡ nhỏ trận pháp bảo vệ, lúc này mới chui vào trong khoanh chân ngồi xếp bằng.

Thiên Vân ngồi vào trong, lại xuất ra một đạo hỏa cầu thuật thắp sáng xung quanh, cái nhẫn trên tay lúc này lóe lên một cái. Chỉ thấy hai đạo ánh sáng màu đen lóe lên, trực tiếp rơi vào tay hắn.

Ngưng thần nhìn kĩ, thì ra là hai chiếc nhẫn trữ vật. Hai chiếc nhẫn này đều có màu đen, ma khí bốc lên nghi ngút. Thiên Vân không thèm quan tâm, trực tiếp đem thần thức rót vào, đồ vật bên trong lập tức bị rút đi ra.

Bên trong cũng không có đồ gì đáng giá, một ít ma tinh, vài kiện Ma Khí, còn có vài quyển công pháp bí tịch. Thiên Vân để ý, trong hai chiếc nhẫn đều có một chiếc bình nhỏ, cầm tới nhìn thử một phen. Bên trong bình còn chứa một ít đan dược, mùi huyết tinh phả vào mặt, linh tính rất cao. Thiên Vân lấy ra một viên, ngưng thần quan sát.

"Đan dược này tám phần mười là giúp tăng cao thực lực, có điều nếu ăn vào, cái giá phải trả cũng không nhỏ đi". Thiên Vân cũng chỉ phán đoán qua loa mà thôi, quyết không có chủ ý lưu lại dùng. Kiểm kê hoàn tất, hắn không chút do dự dùng Hạ Thi Phệ Linh Kinh hấp thu sạch sẽ, xong xuôi đâu đó hắn mới tản đi Hỏa Cầu Thuật, tâm thần dung nhập vào khí hải đan điền.

Bên trong đan điền, hai gốc đạo thụ lúc này đã cao lớn hơn ngàn trượng, tán cây che rợp mặt biển, khổng lồ cực kỳ. Bên dưới mặt biển, pháp lực sớm đã bổ đầy, sóng gợn lăn tăn một loại yên bình đến lạ.

Trên cao một đoàn linh tính quang cầu chậm rãi chuyển động, nếu không phải nó có màu lam, thật chẳng khác gì một vầng thái dương.

"Hạ Thi Phệ Linh Kinh cùng Bách Luyện Bảo Thể, nếu quả thực hai môn công pháp cải biến kia có thể luyện, vậy trên thế gian này, ta chính là thiên địa người chưởng khống. Chỉ cần ta không chết, chỉ cần ta tu tới đỉnh cao, vậy ta mới là chân chính chúa tể. 3, 6, 9, 18. Những thứ này bên trong ta đều có, chỉ cần ta thành công dung hợp công pháp, có lẽ hai gốc đạo thụ sẽ chân chính hòa hợp". Thiên Vân nhìn mặt biển hai màu lam vàng, khóe miệng không khỏi treo một vòng tươi cười.

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.