Trước đây việc hấp thu linh tính tốc độ thường không nhanh, nhiều lúc đám linh căn phải cưỡng ép hấp thu, sau đó chuyển hóa thành pháp lực. Nhưng với công pháp sửa đổi, tốc độ chuyển hóa hiện tại có thể nói vô cùng nhanh. Chỉ cần Thiên Vân ngồi xuống chủ động vận chuyển công pháp một lúc, tất cả linh tính đều sẽ được hấp thu chuyển thành linh lực.
Tất nhiên điều kiện tiên quyết là khí hải Thiên Vân còn có thể chứa đựng, nếu đã vượt giới UfaQE hạn, chuyển hóa quá nhiều chỉ sợ sẽ bạo thể mà chết.
Thiên Vân bù đắp xong lượng pháp lực vừa tiêu hao xong, lập tức khống chế linh căn đâm tới mặt biển, toàn lực hấp thu pháp lực, muốn mạnh mẽ xông phá bình chướng cảnh giới.
Bên trong đan điền, vô số linh căn lúc này tập trung lại, thẳng hướng mặt biển mà đâm vào, bắt đầu điên cuồng hấp nuốt. Thiên Vân cũng không có dự định hấp thu thiên địa linh khí, nơi này là địa bàn của yêu thú, nếu làm ra động tĩnh lớn, mười phần chắc chín là chết.
Hiện tại hắn chỉ có thể nhờ vào linh tính quang cầu bổ sung pháp lực mà thôi. Cũng may trên đường đi hắn đã sưu tập được không ít yêu đan, với tu vi Phân Chi cảnh, hẳn là không xảy ra vấn đề gì.
Bên trong khí hải, hai gốc đạo thụ ra sức hấp nuốt. Hai cành cây mới mọc cuối cùng cũng đạt cực hạn, bắt đầu xuất hiện linh căn. Thiên Vân cũng chẳng tỏ vẻ gì, đối với hắn đột phá Phân Chi cảnh viên mãn chỉ là ăn cơm uống nước mà thôi.
Cả hai cành cây mới mọc ra đều rất to lớn, ngay cả linh căn mọc trên thân cũng thô hơn không ít. Sau khi bọn chúng vươn tới cực hạn, Thiên Vân liền có cảm giác vô cùng kỳ diệu, đầu óc thanh tỉnh cực kỳ. Cái cảm giác này, Thiên Vân căn bản chưa từng gặp phải. Ngay cả khi ăn Tĩnh Tâm đan cũng chưa từng thấy.
Thiên Vân đang muốn lấy ra một viên Tĩnh Tâm đan nuốt xuống, lúc này lại khựng lại, bỏ qua một bên, nhắm mắt muốn bắt lấy cái cảm giác kì diệu này.
Thiên Vân vừa nhắm mắt, ý thức đã lạc vào một huyễn tượng kì lạ. Hắn thấy trước mắt mình là bao la tinh không, thấy được một gốc đại thụ phủ kín ngân hà, thấy được một tòa cổ lão kiến trúc đang trôi nổi bất định. Nhìn tới kiến trúc kia, Thiên Vân có cảm giác bên trong ẩn chứa vô số kiến thức. Chỉ cần bước vào bên trong, mọi thắc mắc đều sẽ được giải đáp.
Thiên Vân chưa bao giờ có cảm giác như này, quá huyền diệu, cũng quá khó mà tin. Thế nhưng Thiên Vân chỉ vừa mới có suy nghĩ bước vào bên trong xem một chút, ý thức của hắn đã mơ hồ, lúc nhìn lại hắn đã thấy mình có mặt bên trong.
Trước mắt Thiên Vân là một hàng dài những giá sách, phù văn lập lòe ẩn hiện, vô số vòng sáng mà chỉ có ma pháp sư mới hiểu thấu đang không ngừng xoay tròn, thậm chí còn có một ít giá sách xuất hiện ma khí, quỷ khí, yêu khí. Thiên Vân nhìn một màn này, tâm thần không khỏi run rẩy. Hắn hiểu được, mình tiến được vào nơi này, có lẽ chính là cả cuộc đời một lần đại cơ duyên.
Thiên Vân lập tức khoanh chân mà ngồi, tâm thần bắt đầu nghĩ về việc hoàn thiện Luân Hồi Đao Pháp, cùng với hoàn thiện Nhất Thốn Thiên Lý.
Thiên Vân vừa nhắm mắt ngồi xuống, trên trời cao vậy mà có một hư ảnh một tòa thư viện chậm rãi bay qua. Tòa thư viện này phong cách cổ phác mà trang nghiêm. Có mấy phần giống với kiến trúc người Cựu lục địa thường dùng. Đỉnh đầu mái vòm, chạm trổ các vị thần linh, có điều phía trên còn xuất hiện tiên thần, yêu ma, ngay cả quỷ quái cũng thấy.
Thư viện cứ thế chậm rì rì bay qua tầng không, mờ mờ ảo ảo. Đám linh căn lúc này lũ lượt chui vào bên trong, mong muốn từ bên trong thu được chỗ tốt. Một màn tráng quan như vậy, không ai có thể chứng kiến, ngay cả Thiên Vân cũng chẳng thể thấy. Đây là một lần trùng hợp, cũng là cả đời Thiên Vân một lần cơ duyên mà không phải bị người tính toán.
Bên ngoài bãi đá, không một tiếng động, không một yêu thú nào tiến về. Bọn chúng cảm giác được, trên bãi đá ngầm, có một con yêu thú thực lực cường hãn đang đột phá. Bởi vì Thiên Vân sử dụng yêu đan bày trận, khí tức tỏa ra có thể nói cực kỳ kinh khủng. Chỉ sợ ngay cả Tam Phẩm hậu kỳ yêu thú cũng chẳng dám lại gần.
Yêu thú tính sở hữu cực kỳ cao, nếu không muốn xảy ra một trận chiến sinh tử, bọn chúng sẽ không dại dột xâm nhập lãnh địa con thú khác. Thiên Vân cũng lợi dụng tập tính này, mưu lợi một đoạn thời gian.
Hư ảnh thư viện chậm rì rì bay qua, hơn ba ngày thời gian, cuối cùng đám linh căn cũng không thể giữ nổi nữa. Cả đám co trở lại chui vào thân thể, cũng vào lúc này hai mắt Thiên Vân mới động đậy, từ từ mở ra.
Thiên Vân vừa mở mắt liền nở một nụ cười, hắn vung tay thu hồi trận pháp, chân bước ra một bước. Bước chân này không phải một thốn, mà đúng là một bước. Cũng không có cảnh chớp mắt liền tan biến, cũng chẳng thấy hắn đột ngột xuất hiện nơi xa. Hắn vẫn đứng yên ở đó, mỉm cười gật đầu.
"Nhất Thốn Thiên Lý, cuối cùng cũng thành". Thiên Vân vừa nói ra, phía xa bỗng dưng truyền tới một tiếng rú thảm. Sau đó là từng tiếng quẫy nước, huyết dịch chảy tràn trên mặt biển, thân hình Thiên Vân theo đó tan biến.
Chỉ thấy ở nơi phát ra tiếng rú thảm, có một đạo bóng hình màu lam đứng thẳng, tóc dài phần phật bay, trên tay cầm một thanh đao màu đen. Thân đao có máu chảy ra, từng giọt từng giọt nhỏ xuống mặt biển. Đằng trước còn có một con quái ngư đang không ngừng giãy giụa.
Quái ngư này đầu giống cá chép, răng tựa hổ lang, cái lưỡi dài ngoằng, thân dài gần chục mét, bốn cái chân có màng như loài ếch, đuôi bẹt tựa đuôi hải ly. Loài quái ngư này ở nơi Thiên Vân sinh ra cũng có ghi chép, tên là Tứ Túc Hổ Ngư. Loại quái ngư này vốn là dị loại, ngay cả đám yêu thú cũng vô cùng chán ghét chúng.
Nghe đồn thủy tổ của đám này chính là một con Cốt Sí Hổ. Con hổ này vào thời cổ đại tu vi thông thiên, lưng mọc một đôi cánh xương. Con hổ này vốn là biến dị, thực lực cường đại, tu vi từ lúc mới sinh đã là tam phẩm yêu thú.
Con hổ này dùng trăm năm thời gian tu tới hoá hình, tự xưng làm yêu vương. Loài hổ thiên tính dâm dật, con hổ cũng không ngoại lệ. Nó không những chỉ giao hoan với hổ loại, ngay cả các chủng tộc khác cũng không buông tha. Chuyện cũng chẳng có gì nếu không xảy ra một việc hi hữu, nó một lần giao hoan với một con yêu ngư, vậy mà con yêu ngư kia lại mang thai. Thai sinh ra đầu giống cá chép, thân vằn như hổ.
Con quái ngư sinh ra mạnh mẽ phi thường, tu vi cùng con Cốt Sí Hổ lúc mới sinh không khác. Sau tu tới hoá hình, cũng xưng vương nơi biển hồ. Nó có huyết mạch yêu hổ, thiên tính cũng dâm dật không kém. Thế là con quái này quay sang gây hoạ cho hải yêu một vùng. Sau này trong đám yêu tộc, vô số giống loài kì lạ có huyết mạch con quái này sinh ra. Tới thời đại ngày nay, con quái đã trải qua không biết bao nhiêu đời. Cũng tạo thành một giống loài dị hợm như hiện tại.
Tuy rằng giống loài rất dị hợm, thế nhưng thực lực của nó không thể xem thường. Vừa sinh ra đã là tam phẩm sơ kì. Lại ưa thích giao hoan với giống loài khác, thế nên không chỉ nhân loại ghét chúng, cả đám yêu thú khác cũng ghét cay ghét đắng.
Thiên Vân cũng chẳng thể ngờ, mình lại vô tình chạm trán một con Tứ Túc Hổ Ngư ở nơi này. Nhìn thấy nó, lòng tin của hắn càng thêm mấy phần chắc chắn. Nơi hắn sinh ra cùng nơi này rất nhiều điểm chung, chỉ sợ hai phiến đại lục đúng là cùng một thế giới.
Con quái vẫn còn giãy giụa không thôi, hai chân trước ôm lấy cái đầu, không ngừng gào rống.
Nhìn bên ngoài, con quái ngư đang không ngừng giãy giụa, lăn lộn. Có điều nếu nhìn vào đồng tử của nó sẽ thấy xuất hiện một ít bất thường.
Trước mắt con thú là một mũi đao đang chậm rì rì đâm tới. Mũi đao hướng thẳng cái đầu nó mà tiến vào, tốc độ cực chậm. Có điều con quái lại giống như trúng định thân thuật, hai mắt trợn trừng nhìn mũi đao, muốn phản kháng cũng làm không được.
Mũi đao phá tan lớp da của nó, cắm vào hộp sọ. Đau đớn khiến nó muốn gào thét, có điều nó gào không thành tiếng.
Nó lại nhìn về phía trước, một người thanh niên toàn thân màu lam, tay nắm chuôi đao, từng chút, từng chút một đâm vào đầu nó. Tốc độ rất chậm, rất chậm. Nó có cảm giác tựa như đã trải qua cả thế kỉ. Trong lòng nó lúc này chỉ muốn nói. "Giết ta, giết ta đi, giải thoát cho ta đi".
Thiên Vân nhíu mày nhìn con quái ngư gào rú lăn lộn, chi trước điên cuồng cào lên đầu, tựa như chỉ có như vậy cơn đau gánh chịu mới có thể vơi đi phần nào.
Thiên Vân cuối cùng vẫn không đủ nhẫn tâm, vung đao đem con quái chém thành hai nửa. Con quái chết đi, vậy mà phát ra một tiếng rên rỉ. Tựa như giải thoát, tựa như mãn nguyện.
"Luân Hồi Đao Pháp thứ ba đao, Tuế Nguyệt, thành"
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm