Sở Tiêu đưa Sở Y Linh về phòng của mình, do trước đó có sự cản trở của nguyên thân nên Sở Tiêu quyết định chia phòng ra ngủ, nay không còn chịu sự ràng buộc nữa hiển nhiên Sở Tiêu liền thể hiện bản chất sói ăn thịt của mình.
Về phần Sở Y Linh, kỳ thực cô cũng không hoàn toàn là ngủ thiếp đi. Khi xe vừa dừng lại thì Sở Y Linh cũng đã tỉnh, chỉ đang giả vờ như ngủ say để xem Sở Tiêu sẽ làm gì.
Không nghĩ tới Sở Tiêu vậy mà ôm cô về phòng, sau khi đặt cô lên giường thì tay chân bắt đầu không thành thật mà cởi áo của cô ra.
Sở Y Linh trong đầu có phần hoảng loạn một ít, về cơ bản thì đây cũng không phải lần đầu tiên cô làm loại chuyện này. Còn nhớ trong kiếp trước, người đầu tiên cũng như duy nhất đánh dấu cô chính là Sở Tiêu. Là em ấy đem cô ăn tươi nuốt sống, sau đó cô mang thai hài tử của em ấy. Nhưng cũng bởi sự việc này mà cô bị Lăng gia từ hôn , bị chính Sở Tiêu của kiếp trước hắt hủi khinh thường.
Nhưng hiện giờ mọi thứ đã khác, tuy thân thể vẫn là Sở Tiêu kia nhưng cô biết người mà cô thật sự yêu là linh hồn ấn sau cái thân thể này. Tuy không rõ vì sao hiện giờ Sở Tiêu có thể thân mật với cô mà không còn chịu sự phản kháng của thân thể nữa nhưng xuất phát từ sự tín niệm dành cho em, Sở Y Linh lựa chọn yên lặng chờ Sở Tiêu tự mình nói ra chứ không ép hỏi.
Khi áo khoác ngoài được cởi ra, Sở Y Linh cho rằng Sở Tiêu sẽ tiến thêm một bước, ít nhất cũng nên là lén lút thưởng thức hương vị tin tức tố của cô nhưng đâu ngờ Sở Tiêu chỉ đơn giản là giúp Sở Y Linh thoát áo khoác ngoài cho dễ ngủ.
Nghiến răng nghiến lợi , Sở Y Linh cuối cùng vẫn là nhịn không được mà mở trừng mắt xem Sở Tiêu, chất giọng có phần tức giận vang lên giữa căn phòng yên tĩnh.
"Sở Tiêu, em có phải là 'không được' hay không".
Tĩnh lặng, gian phòng bỗng chốc rơi vào khoảng trời tĩnh lặng không một âm thanh, chỉ loáng thoáng nghe được tiếng hít thở đều đều từ cả hai.
Nhưng rất nhanh nhịp thở này đã biến đổi. Sở Tiêu vốn vẻ mặt bình tĩnh lúc này đây thoáng cái liền tái đi. Lồng ngực chỉ cảm thấy ẩn ẩn dâng lên một ngọn lửa lúc nào cũng có thể bùng cháy. Sở Tiêu thật vất vả mới nhịn xuống ngọn lửa kia, thanh âm nguy hiểm hỏi lại.
"Chị vừa mới nói gì".
Sở Y Linh hơi rụt cổ vì cảm giác được sự bất thường của Sở Tiêu nhưng vẫn đánh liều mà nói lại y nguyên câu vừa nãy.
"Chị nói em có phải hay không bị bất lực. Người em yêu thích nằm ngay trước mặt mà em không động tâm chẳng phải là vô lý quá rồi sao".
"Ha". Sở Tiêu đột nhiên cười gằn một tiếng, sau đó Sở Y Linh liền cảm giác nhân sinh chưa bao giờ thấy hối hận như vậy.
Quần áo của cả hai người bị ném văng đầy dưới sàn nhà, không rõ đã làm bao lâu , Sở Y Linh nài nỉ xin tha bao nhiêu lần nhưng Sở Tiêu chẳng những không buông tha mà ngược lại mỗi lần cô van xin tha thứ là một lần em động nhanh hơn, tuyến thể sau cổ bị răng nanh hơi nhô ra của alpha cắn phá, tin tức tố của Sở Tiêu dần dần tiến nhập vào bên trong thân thế Sở Y Linh làm quá trình giao hòa của hai người càng thêm thuận lợi. (1)
Khi bình minh ló rạng, tiếng chim hót líu lo bên cạnh cửa sổ báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Sở Y Linh nói với chất giọng run rẩy "Trời... trời sáng rồi, tha cho chị đi. Chị sai rồi, sau này không lại nghi ngờ năng lực của em nữa".
"Em cũng nói rồi mà, em dừng không được. Chị càng tỏ ra đáng thương như vậy em càng không khống chế được mà muốn ức hiếp chị. Chúng ta làm thêm hai tiếng nữa nhé".
Sở Y Linh nước mắt lưng tròng, cô thể sau này sẽ không khiêu khích con mãnh thú bên trong Sở Tiêu thức dậy nữa, bây giờ cô mới chân chính hiểu được thể lực của Sở Tiêu tốt đến mức nào, em ấy còn lâu mới có chuyện
'không được' như cô tưởng.
"Chị biết không, mỗi lần ở bên cạnh chị em đều rất khó khăn để kiềm chế dục vọng của bản thân, vì em sợ nếu không kiềm chế thì một khi giải phóng đi ra em có thể ăn chị ba ngày ba đêm cũng không tưởng. Do đó em mới chọn phương pháp là từ từ từng bước một, trước ngủ chung giường sau đó đến ôm ấp, hôn môi . Cứ như vậy em mới kiểm soát được ham muốn của mình, nhưng chị thì hay rồi, trực tiếp chọc đến điểm mấu chốt của em. Chị có biết việc thách thức một alpha bị bất lực là cỡ nào muốn bị đánh dấu không hả, giờ thì chị ngoan ngoãn kiểm chứng xem em có bất lực hay không đi nhé".
Sở Tiêu hễ nói một câu là động tác lại thay đối một lần, cô không chỉ dùng đồ vật của alpha kia mà ngay cả những ngón tay thon gọn cũng được cô vận dụng triệt để, luân phiên thay đổi khiến Sở Y Linh như ở trên mây không có cách nào thoát khỏi sự luân hãm này.
Hai giờ sau Sở Tiêu thật sự buông tha cho Sở Y Linh sao, đương nhiên là không rồi. Mãi đến khi quản gia trong nhà gõ cửa mời hai người xuống ăn trưa thì Sở Tiêu mới ngừng lại.
Suy xét cho tình trạng của Sở Y Linh lo chị không thể chịu thêm được nên Sở Tiêu mới dừng lại, không thì e rằng
Sở Y Linh sẽ phải ngất thêm vài lần nữa.
"Chị nằm nghỉ chút đi, em xuống bưng chút cháo lên cho chị. Thiết nghĩ chị gào khóc cả đêm cũng đau cổ họng rồi nên cháo là dễ ăn nhất".
Nói xong Sở Tiêu liền xuống lầu, mười phút sau cô bưng lên một tô cháo đi đến bên giường, để Sở Y Linh ngồi dựa vào thành giường sau đó Sở Tiêu từng muồng từng muỗng đút cho Sở Y Linh.
"Chị thấy thân thể thế nào rồi".
Không hỏi thì thôi, vừa hỏi Sở Y Linh liền đỏ mặt , chất giọng hờn dỗi vang lên bên tai Sở Tiêu.
"Em còn dám hỏi, bây giờ hai chân chị mềm nhũn hoàn toàn không có sức đi lại nữa rồi".
"Không sao, chị đi đâu em bế chị đi". Sở Tiêu bình thường thì rất chu đáo, ngoại trừ lúc làm chuyện kia ra thì về cơ bản Sở Y Linh luôn rất hài lòng với Sở Tiêu, thiết nghĩ chỉ cần khiến Sở Tiêu tiết chế lại một chút thì đúng là không có chỗ chê.
Ăn được nửa tô cháo Sở Y Linh liền thấy buồn ngủ rồi, cơ thể mệt mỏi cộng thêm cả đêm không được chớp mắt khiến Sở Y Linh rất nhanh liền ngủ thiếp đi. Sở Tiêu giúp Sở Y Linh điều chỉnh tư thế ngủ một chút sau đó kéo chăn đắp cho cô, một nụ hôn cưng chiều được Sở Tiêu nhẹ nhàng đặt lên môi đối phương. Sở Tiêu nói. "Vợ của em, ngủ ngon nhé".
Vì Lăng gia thời gian gần đây luôn uy hiếp Y Mặc đánh cắp bản quyền game nên Y Mặc trong mấy ngày này đều rất căng thẳng, mãi đến khi Sở Tiêu xuất hiện tại trước cửa công ty thì mọi người mới như chút được gánh nặng.
"Mở cuộc họp". Vừa tới Sở Tiêu liền thông báo mở cuộc họp, rất hiển nhiên nội dung cuộc họp xoay quanh là kế hoạch đôi phó với tập đoàn Lăng thị.