Âu Dương Phi Vân lúc này đang hết sức đau đầu, hắn đã triệu tập mấy cái người đi theo hắn trước kia.
Đúng là không có hi vọng thì không có thất vọng, tất cả là một đám kỳ hoa hạng người.
Tài năng chung là đặc biệt chịu khó xum xoe nịnh bợ.
Tài năng riêng là xum xoe nịnh bợ cũng có thể khiến cho muôn người muôn vẻ, câu câu khác biệt, ý ý không trùng.
Thật là thiên tài.
Năng lực làm việc thì từ nguyên chủ trước đó có thể lãnh giáo được rồi, được một cái những tên này khi giao việc gì sẽ nghĩ đủ mọi cách để hoàn thành.
Điểm trừ là cách làm không phải dùng hắn tên tuổi dọa dẫm thì kéo người đến đ·ánh đ·ập chèn ép, thậm chí thuê sát thủ chỉ để làm vừa lòng hắn.
“Các ngươi không có cách nào chính đạo hơn à?”
Âu Dương Phi Vân một mặt chán nản hỏi
“Đại sư huynh, bọn sư đệ chỉ là một đám ngốc nghếch không nghĩ ra được điều gì, điều mong chờ nhất chính là lúc nào cũng được nhận những lời dạy bảo sáng suốt của đại sư huynh.”
“Đúng vậy, đúng vậy.”
Kẻ khác thì nói:
“Dù cách làm có không được chính phải, nhưng sư đệ đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ khiến sư huynh hài lòng.”
“Đúng vậy, những việc như này sư huynh không cần phải động tay làm ảnh hưởng đến thân thể quý giá của ngài.”
Nghe một đám nịnh hót này xum xoe mình, Âu Dương Phi Vân cuối cùng cũng hiểu tại sao mình trước đây ngu ngốc như vậy rồi.
Nội việc tin tưởng cái đám vô năng này thôi đã là sai lầm rồi.
Nhưng cái quần lót cũng có nó công dụng, đám này tuy năng lực chẳng đến đâu nhưng đều là từ các gia tộc xuất thân, không lớn thì nhỏ mặc dù không đến mức thuộc hàng thứ hai đại gia tộc nhưng quý ở việc đông đảo.
Bọn chúng lại nghe lời, chỉ cần mình muốn bọn này sẽ cung cấp đầy đủ.
Kiệt kiệt Khặc. Chào mừng các vị cổ đông gia nhập ta tập đoàn, theo ta ăn say uống no, kiệt kiệt lặc.
Xua xua tay ra hiệu đám này im miệng, Âu Dương Phi Vân chờ chúng im lặng hết mới nói:
“Được rồi, ta đã không để việc này trong lòng, chư vị sư đệ không cần phải làm khó Diệp Phàm nữa.
Một con kiến hôi không đủ nhấc lên ta gợn sóng.
Ta có một việc khác cần các vị sư đệ làm đây.”
Thấy bọn này đám nịnh thần nghiêm túc lắng nghe, Âu Dương Phi Vân mới nói:
“Sắp tới, ta sẽ xây dựng một cái hội gọi tên Đại Đồng hội, gia gia ta cũng đồng ý cho ta thực hiện, đây là lúc cần những người đầu tư, vì thế sư huynh mới cho gọi các ngươi lại đây.”
Dừng lại một chút để quan sát biểu hiện của đám kia đệ tử, Âu Dương Phi Vân mới tiếp tục nói:
“Tất nhiên ta sẽ không để các ngươi đem tiền đổ xuống sông, xuống biển. Các ngươi góp vào bao nhiêu thì về sau dựa vào tỉ lệ sẽ thu lại được lãi hàng tháng.
Và nếu thua lỗ ta sẽ bồi thường đủ cho các ngươi.”
Cả bọn căn bản chỉ cần nghe thấy câu cuối cùng đã vội vàng thi nhau bày tỏ sự ủng hộ của mình.
Một đám nịnh thần đã nhanh nhảu góp lời vì mong muốn Âu Dương Phi Vân sẽ có ấn tượng tốt về mình.
Dù sao đến từ bọn hắn thế lực, bỏ một chút tiền có thể dựng được vào Âu Dương gia thiếu gia chủ là một cái nhị cấp thế lực, lại còn là cháu trai của nhị trưởng lão không bao giờ là thua lỗ.
“Sư đệ nguyện ý đóng góp năm ngàn trung phẩm linh thạch.”
“Sư đệ nguyện ý đóng góp linh dược, đan dược từ cấp 1 đến cấp 4 tổng giá trị năm vạn hạ phẩm linh thạch.”
…
Các loại âm thanh thi nhau đưa ra, Âu Dương Phi Vân hết sức vui vẻ.
Phải biết đệ tử ngoại môn một tháng mới được lĩnh một trăm hạ phẩm linh thạch cùng đan dược tổng giá trị không hơn bốn trăm hạ phẩm linh thạch.
Tính ra mỗi tháng được cấp năm mươi viên trung phẩm linh thạch.
Nội môn đệ tử một tháng được lĩnh sáu mươi viên trung phẩm linh thạch cùng đan dược tổng giá trị tương đương một trăm bốn mươi trung phẩm linh thạch.
Tính ra là được hai trăm trung phẩm linh thạch cả thảy.
Chân truyền đệ tử được 90 trung phẩm linh thạch cùng đan dược tổng giá trị tương đương năm trăm mười trung phẩm linh thạch.
Tổng một tháng sẽ được sáu trăm trung phẩm linh thạch.
Một đám hơn mười tên nịnh thần góp sức đã nhanh chóng góp ra quỹ đạt tới sáu mươi vạn hạ phẩm linh thạch tức là sáu vạn trung phẩm linh thạch tương đương với một trăm vị chân truyền một tháng bổng lộc.
Tất nhiên Thanh Lam tông không có tới một trăm vị chân truyền, nhưng có mười một đỉnh núi kiếm ra tới hai chục vị chân truyền là có thể.
Có tài lực tại thân, Âu Dương Phi Vân yêu cầu đám này nịnh thần im lặng, không được để lộ chuyện này ra ngoài.
Bởi vì hắn và đám này tiểu đệ chính là nhân vật chính tại phó bản đầu tiên kẻ phản diện.
Mà phản phái trước khi c·hết thì có những gì?
Có tiền, có thêm một đám tiểu đệ chịu khó đi khiêu khích nhân vật chính, có một đám đệ tử bình thường trong lòng phê bình thầm kín, vì kẻ nào nói ra sẽ chịu đám này trừng phạt.
Vì thế nếu đám đệ tử biết cái hội này do bọn hắn mở ra thì dù cho có nhiều lợi ích nhưng cũng nhiều người có khúc mắc không dám tham gia.
Thêm nữa, hắn cần ẩn giấu bản thân, không muốn để cho khí vận chi tử biết được hết thảy là do hắn làm.
Cái hội này về cơ bản nó áp dụng mô hình của ngân hàng tại Trái Đất mà thôi.
Đệ tử của Thanh Lam tông sẽ có thể vay mượn linh thạch, tài nguyên, thậm chí là tông môn điểm cống hiến.
Từ đó đầu tư cho tương lai của mình.
Giả dụ như ngươi muốn ra ngoài lịch luyện, ngươi cần tiền mua một số trang bị bảo vệ tính mạng, ngươi vay tiền mua trang bị.
Sau khi trở về ngươi phải thực hiện một số nhiệm vụ do Đại Đồng hội sắp xếp cho ngươi thực hiện và điểm cống hiến ngươi thu được sẽ vào túi Đại Đồng hội.
Giá trị sẽ là mười linh thạch trả 9 điểm cống hiến.
Còn tại sao lại như vậy?
Bởi vì dùng điểm cống hiến đổi tài nguyên trong tông môn, giá cả sẽ thấp hơn mua ở bên ngoài hai phần mười.
Như vậy, Đại Đồng hội sẽ ăn chênh lệch một phần đó.
Tiếp đến đó là thẻ tín dụng, bọn ta sẽ cấp cho ngươi một thẻ tín dụng và mức điểm tín dụng, tổng giá trị tài sản ngươi được ứng trước sẽ tương ứng với mức điểm tín dụng của ngươi.
Cũng như kia, ngươi sẽ phải trả lại tổng tài sản tương đương hoặc tông môn điểm cống hiến trong thời hạn quy định.
Nếu quá hạn, ngươi sẽ phải chịu chi phí trễ hạn.
Nếu ngươi đem thẻ để rút linh thạch tiêu sai mà không phải là đi mua sắm, ngươi cũng phải chịu phí chênh lệch.
Mỗi tháng ngươi phải chịu một phần nhỏ chi phí duy trì thẻ hàng tháng.
Đối với mỗi cá nhân là rất nhỏ nhưng với hàng vạn người dùng thì lại rất lớn.
Nếu ngươi đi mua sắm tại những cửa hàng hợp tác với Đại Đồng hội thì sẽ được giảm giá.
Và cửa hàng hợp tác với Đại Đồng hội cũng phải trích hai phần trăm trên mỗi sản phẩm bán ra để trả cho Đại Đồng hội để đổi lấy lượng khách hàng ổn định.
Và họ sẽ nâng giá để không phải là người chịu thiệt mà người chịu thiệt lại chính là những kẻ chi tiêu bằng linh thạch.
Và từ đó, các ngươi, những kẻ đi vay, dùng tín dụng tiêu xài sẽ là công cụ kiếm tiền cho Âu Dương Phi Vân.
Nếu như là một người thông minh, không bao giờ để trễ hạn trả cũng như chỉ chi tiêu tại các cửa hàng hợp tác với Đại Đồng hội thì ngươi đã thành công gây thiệt hại cho chúng ta.
Nhưng trong hàng vạn người, có bao nhiêu người có thể làm được như vậy?