Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 124: Độ nhập Trung Châu



Chương 124: Độ nhập Trung Châu

Hai ông cháu nhìn nhau, tuy không nói gì nhưng lại hiểu, hiện tại Thi Quỷ tông dưới sự kiểm soát của Thái Hạo chân nhân, việc bọn hắn thuộc về bóng tối sẽ giúp ích rất nhiều cho việc ngăn chặn Hợp Hoan tông q·uấy n·hiễu.

“Tốt lắm, các ngươi làm rất tốt, còn điều gì nữa không?”

Người áo đen kia tiếp tục mở lời:

“Thưa chủ thượng, hiện tại Đông Vực đang xảy ra một trận đại chiến giữa các thế lực bá chủ, tuy Diệp Phàm phe phái đang rơi vào thế yếu nhưng bọn hắn lại không chịu đầu hàng.

Theo dự tính, trong mấy ngày gần đây Đông Vực thế cục sẽ chính thức có kết quả.”

Âu Dương Phi Vân nghe thấy vậy vẻ mặt ngưng trọng hỏi:

“Vậy ngươi có nắm bắt được đầy đủ cường giả Pháp Thân cảnh ở hai phe không?”

Người áo đen cung kinh đáp:

“Thưa chủ thượng, trên mặt sáng phe Diệp Phàm thua kém phe đối lập hai vị Pháp Thân cảnh cường giả.

Cũng bởi vậy mà bên Diệp Phàm nhiều người xao động không thôi, thậm chí còn có ý định đầu nhập vào bên kia chiến tuyến.

Còn lại thì chúng ta mạng lưới bị tổn thương hiện không thể nghe ngóng sâu hơn nữa.”

Âu Dương Phi Vân không keo kiệt khen bọn hắn:

“Không, các ngươi đã làm rất tốt, những tin tức này cực kỳ giá trị. Tốt lắm, còn gì báo cáo nữa không?”

Ba người đáp lại không còn gì để báo cáo, Âu Dương Phi Vân lúc này mới hỏi:

“Hai người này là cánh tay đắc lực của ngươi đúng chứ?”

Lý Dạ vẫn một chân quỳ trên đất cung kính đáp lời:

“Thưa chủ thượng, đúng là như vậy.”

Âu Dương Phi Vân cười nói:



“Rất tốt, các ngươi chính thức trở thành Ám Dạ hai vị đầu tiên Phó Soái. Việc tiếp theo, cần phải nắm bắt chính xác Đông Vực cao tầng chiến lực, dù bất cứ giá nào? Các ngươi hiểu chứ?”

Hai người kia giọng nói không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào đáp lời:

“Chúng tôi đã hiểu, xin chủ thượng yên tâm. Cảm tạ chủ thượng nâng đỡ.”

Sau đó dưới sự ra hiệu của Âu Dương Phi Vân, cả ba người mau chóng biến mất, lúc này Thái Hạo Chân Nhân uống hết chính mình ly trà, đứng dậy chắp tay sau lưng nhìn vào khoảng không tĩnh lặng hỏi:

“Cháu thấy việc này thế nào?”

Âu Dương Phi Vân gương mặt bình tĩnh, cẩn thận phân tích sau đó mới nói:

“Theo cháu hiểu về Diệp Phàm cùng nghiên cứu một số loại đặc biệt thư tịch, mỗi lần Diệp Phàm vào thế yếu mục đích để tăng sự kịch tính, thêm vào đó là để lọc cặn thôi.”

Thái Hạo chân nhân hứng thú hỏi:

“Ý cháu lọc cặn là sao?”

Âu Dương Phi Vân cười giải đáp:

“Thật ra đó là tình cảnh để kẻ nào không thực sự trung thành với hắn sẽ lung lay không thôi, kẻ hèn nhát thì sẽ trở cờ, kẻ bình tĩnh hơn thì cũng chỉ có bo bo giữ mình, kẻ nào thực sự ở phe mình thì sẽ đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

Cuối cùng, kẻ nào sau chiến trận mong muốn dệt hoa trên gấm thì sẽ là những kẻ đi đầu thể hiện giá trị của mình.

Vì thế, chỉ cần hiểu rõ tình hình chiến trận lần này tại Đông Vực chúng ta có thể biết được giai đoạn nào sẽ phải đối mặt với kẻ thù nào, có cách nào lay động bọn chúng hay không.

Dù sao, công thành là hạ sách, công tâm là thượng sách.”

Thái Hạo chân nhân giọng nói bình tĩnh hỏi:

“Cháu cứ tin tưởng Diệp Phàm sẽ chiến thắng vậy sao?”

Âu Dương Phi Vân giọng nói khẳng định đáp:

“Vâng ạ, dù sao cũng là khí vận chi tử được thiên đạo che chở. Vả lại, đối thủ của cháu cũng đâu thể nào yếu đuối như vậy chứ.”

Thái Hạo chân nhân nghe vậy cười lớn:



“Ha ha ha, cháu rất tự tin, khác hẳn cháu trước khi đi du lịch.”

Âu Dương Phi Vân cười đáp:

“Vâng ạ, tuy cháu chẳng tiến thêm chút nào nhưng mà cháu tin rằng dù Diệp Phàm có như thế nào đối mặt với hắn cháu cũng không thua được.”

“Được rồi, vậy cháu cứ yên tâm cùng cháu dâu tiến tới Trung Châu, Nam Vực ta sẽ thủ vững giúp cháu, biến nơi đây trở thành hậu phương vững chắc nhất của cháu.” Thái Hạo chân nhân giọng đầy chắc chắn khẳng định.

“Vâng ạ, nhưng gia gia đừng cố quá, phối hợp cùng Tông Chủ, Đại Trưởng lão cùng Nhạc phụ đại nhân và các vị Pháp Thân cảnh cường giả khác là được.

Chúng ta kế hoạch quá lớn, không thể xảy ra xích mích cùng rạn nứt giữa các thế lực được.”

Âu Dương Phi Vân giọng đầy cảm động nói.

Cũng không phải hắn tỏ vẻ, nhưng hắn biết rằng đối mặt với khí vận chi tử, sẽ luôn có một người trong phe đối địch sẽ âm thầm giúp đỡ hắn hoặc bị hắn lợi dụng, sau đó kiến đục bờ đê, chỉ một tổ kiến mà làm cho cả con đê kiên cố sụp đổ.

Nghĩ đến đây, Âu Dương Phi Vân vội vàng nói:

“Gia gia lưu ý giúp con, tại Nam Vực có thế lực nào có nữ nhi, mà nữ nhi độc nhất lại có vai trò lớn trong thế lực đó và được người đứng đầu hết mực cưng chiều yêu thương.

Hoặc là thế lực nào có nam nhi, cũng được yêu thương chiều chuộng nhưng lại muốn chứng tỏ bản thân vì thế thích giao du kết bạn.

Những kẻ đó thường sẽ bị khí vận chi tử hấp dẫn từ đó tiếp tay cho hắn mặc kệ là kẻ ở hai chiến tuyến khác nhau.”

“Tốt, ta sẽ chú ý.” Thái Hạo chân nhân gật đầu nói.

Tuy ông ta có nhiều hoài nghi tại sau cháu mình lại tin tưởng khí vận chi tử như vậy, lại hiểu hắn như vậy, nhưng cuối cùng chỉ cần tin tưởng nhau là được.

Sau đó, hai ông cháu yên lặng thưởng trà, cùng nhau thảo luận về con đường tiếp theo cho Âu Dương Bình An, cả hai đều thống nhất sẽ không gây áp lực lên tiểu tử kia, chỉ cần dạy dỗ hắn cẩn thận thành người là được.

Âu Dương Phi Vân hết sức nghiêm khắc dặn dò gia gia mình không nên chiều chuộng tiểu tử kia như chiều chuộng hắn.

Hắn không mong rằng lão cha còn đang chật vật chống lại khí vận chi tử thì con báo ở nhà lại chọc vào một cái khí vận chi tử khác.



Dẫu hiện tại ngoài Diệp Phàm ra thì chưa có cái khí vận chi tử nào khác.

Vài tháng sau, chờ khi Thanh Minh tổ chức sau vài cuộc họp lớn cùng các thế lực tại Nam Vực, thống nhất con đường phát triển về sau, cuối cùng chia thành bốn mũi nhọn xâm nhập vào Trung Châu.

Âu Dương Phi Vân lúc này đang tại khu vực tập kết chờ đợi khởi hành.

Bên cạnh hắn lúc này là Cố Cẩn Minh một cái trước đó thể hiện thiên phú khá tốt về đánh trận cùng Mộc Thi Thi và Mộc Phi Phi song bào thai tỉ muội.

Hai tỉ muội này sau nhiều năm, trải qua nhiều vị trí cuối cùng được Âu Dương Phi Vân công nhận cả về tâm tính cùng tính cách.

Ngoài ra, trong đó còn có cả Trương Tam, có kinh nghiệm trong việc đào tạo nhân viên cho Đại Đồng hội.

Bọn hắn trải qua nhiều thử thách cuối cùng trở thành Âu Dương Phi Vân dưới trướng đắc lực tướng tài.

Đoàn Tử Thu hiện tại là Thi Quỷ Tông tông chủ không thể đối đãi như trước, còn Mục gia hai huynh muội hiện tại được Âu Dương Phi Vân an bài tại Nam Vực yên tâm phát triển cùng nghiên cứu.

Trương Tam lúc này lên tiếng:

“Chủ thượng, chúng ta dưới trướng tám quân đoàn lớn đã sẵn sàng, có thể chậm rãi tiến hành tiềm nhập về Trung Châu.

Dự kiến mất nửa năm để bằng đó người có thể thuận lợi vượt qua Vô Linh bình chướng.”

Âu Dương Phi Vân gật đầu nói:

“Cẩn Minh, ngươi trước dẫn đầu tiến đến chúng ta vị trí xem xét để nhanh chóng ổn định tám quân đoàn.

Thi Thi cùng Phi Phi, các ngươi cùng chính mình bộ hạ vận tải theo tài nguyên chầm chậm khống chế lấy gần đó các thế lực nhỏ, làm như chúng ta móc nối với các thế lực nhỏ tại Nam Vực.

Chỉ cần bọn hắn phối hợp, dẫu không ẩn giấu cũng không lo bị lộ.”

“Thuộc hạ đã rõ.” Ba người đồng thanh đáp lời.

Tiếp đó Âu Dương Phi Vân nhìn về phía Trương Tam ra lệnh:

“Trương Tam, trước đó tiền trạm phương án ta đã biết, tuy nhiên nửa năm là quá lâu, trong quá trình độ nhập Trung Châu ngươi cũng phải theo đó tính toán phương án để có thể tăng nhanh tốc độ.

Chúng ta bị bình chướng ngăn trở, lại là bên t·ấn c·ông, nếu như không thể nhanh chóng vận quân cùng bổ sung hậu cần thì trận chiến này khó mà tiến hành.”

“Thuộc hạ đã rõ.” Trương Tam nhận lệnh.

“Tốt, các vị, kiến công, làm giàu hay đạo lộ đang đặt trước mắt chúng ta rồi.” Âu Dương Phi Vân giọng nói vang vọng khắp tám quân đoàn.

---

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.