Quang Âm Chi Ngoại

Chương 2047: Ngươi qua đây



“Tiếp theo, hẳn là bước thứ hai trong kế hoạch của Đội trưởng, Nhật Nguyệt

va chạm nhau!”

Khi Hứa Thanh đang suy tư, Nguyệt tinh chuyển động tiếp giữa tiếng rít

gào, tới gần Nhật tinh bị ngưng lại, hình thành lực lượng thủy triều, thay đổi bố

cục Đế cung.

Mà giọng nói điên cuồng của Đội trưởng còn đang vang vọng.

“Tiểu sư đệ, ngươi vẫn luôn hiếu kì đại sự lần này của chúng ta, có đúng hay

không, trước đó không thể nói với ngươi, bởi vì cho dù là bên ngoài hay nơi

này, đều liên qua đến Thần linh.”

“Một khi nói, sẽ xuất hiện biến cố.”

“Mà bây giờ, hết thảy đã triển khai, trận đại sự này… Ta có thể cứ nói

không ngại!”

“Tiểu sư đệ, mục tiêu của ta là thân thể Tổ Đế bên trong quan tài trên tế đàn

kia!”

Đội trưởng chỉ vào tế đàn, liếm môi.

“Hoặc có thể nói là thân thể mà chủ nhân Thần vực này, Thần linh nhện bị

ba thần kia phong ấn vô số năm, chuẩn bị cho sự sống lại của mình!”

“Ta muốn trấn áp thân thể này trong thân thể ta, dung hợp với bản thân ta,

tiến tới gián tiếp đạt được sự tán thành của mảnh Thần vực này!”

“Ta muốn mượn cơ hội này, biến thành chủ nhân Thần vực này!”

“Mà mục tiêu của ngươi là Đế hồn, cũng là hồn của Thần. Ta muốn thân thể,

Thần hồn về ngươi, thành Thiên đạo của ngươi. Một khi ngươi và ta thành công,

ngươi cũng sẽ giống như ta, gián tiếp trở thành chủ nhân của Thần vực này.

Chúng ta đều có thể có được quyền hạn của Thần vực này, hòa vào với nó ở cấp

độ sâu!”

“Vì đó, ta đã chuẩn bị thật lâu! Mà vẻn vẹn dựa vào bản thân ta, dưới sự

quấy nhiễu của thần hồn sẽ không cách nào thành công được. Tiểu sư đệ, ngươi

phải giúp ta!”

Giọng nói của Đội trưởng truyền khắp bát phương. Cho dù giờ phút này

tiếng kêu rên của một trăm linh tám gương mặt ngôi sao kia biến thành âm bạo,

làm giọng nói của Đội trưởng bị vỡ thành mảnh nhỏ khi khuếch tán ra, nhưng

vật hắn mưu đồ vẫn khiến tâm thần đám người Thiên Mặc Tử dâng lên tiếng nổ

trước nay chưa từng có.

Bọn họ chỉ cầu Uẩn Thần, Viêm Huyền Tử toan tính thành Thần, mà hai

Nhân tộc này…

Lại toan tính Thần vực, muốn trở thành chủ nhân Thần vực!

Bọn họ, làm sao dám!

Đây là cuộc đi săn của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, là thịnh điển ba thần

tán thành, thậm chí… Đây là hành động toan tính quyền hành của ba thần!

Giờ khắc này, bọn họ có lòng muốn ngăn cản, cho dù không cân nhắc đến

tộc đàn, chỉ cân nhắc vì bản thân mình, mặc cho sự tình cứ tiếp tục, kịch biến ở

nơi này quá lớn, tất nhiên sẽ ảnh hưởng bọn họ thăng cấp.

Mà cái lọng Viêm Huyền Tử đang ngồi, cũng rung chuyển dưới âm bạo kêu

rên kia. Viêm Huyền Tử trong đó bỗng nhiên mở ra hai mắt, sát cơ bùng nổ.

Chỉ có Hứa Thanh, vẫn không bất ngờ chút nào.

Đoạt thức ăn trước miệng cọp, múa trên mũi đao, vốn là phong cách của Đội

trưởng.

Trên thực tế, ngay lúc đi tới Thần vực, với sự hiểu rõ của hắn về Đội trưởng,

hắn đã đoán được đáp án.

Không như thế thì sao gọi là điên cuồng, không như thế thì sao gọi là Nhị

Ngưu.

Việc này, cũng quả thật rất Nhị Ngưu.

Lại rất khó bị ngăn cản, ít nhất những người tại Đế cung bây giờ rất khó

ngăn cản.

Bởi vì, theo Nhật tinh bị ngưng lại, quỹ tích của Nhật Nguyệt đã thay đổi, rít

gào lao đi về phía Nguyệt tinh, với khí thế không cách nào ngăn cản, với sự

lạnh lẽo kinh khủng vô tận, hung hăng đánh tới Nhật tinh.

Trăm sao kêu rên, âm bạo tung hoành, Nhật Nguyệt va chạm nhau!

Trời long đất lở.

Tinh không lay động, không gian sụp đổ.

Nóng và lạnh va chạm nhau vào thời khắc này, hình thành ánh sáng hủy

diệt, hóa thành uy thế kinh khủng.

Nhật tinh nứt toác, Nguyệt tinh sụp đổ, vô số tảng đá, vô số khối băng, vô số

ngọn lửa bị cuốn ra tứ phương.

Trong thời gian ngắn, toàn bộ Đế cung, trên trời rơi xuống mưa lửa, trên trời

rơi xuống mưa băng, trên trời rơi xuống ngôi sao, duy chỉ có vị trí của Hứa

Thanh và Đội trưởng là nơi an toàn duy nhất, nơi này giống như một đường trốn

dưới số mệnh đại diễn kia.

Ngoài ra, toàn bộ Đế Lăng đất rung núi chuyển!

Cả ngôi sao nổ vang kịch liệt!

Cả Thần vực đều đang chấn động!

Gió, cũng xoắn tới trong một chớp mắt này. Đó là tịch diệt sau khi băng và

lửa giao hòa, đó là vô cực sau khi âm và dương trộn lẫn, đó là gió lốc sau khi

nhật cùng nguyệt va chạm nhau.

Đó là… Gió lốc hỗn độn, che trời rơi xuống Đế cung phía dưới.

Tinh long ảm đạm, sụp đổ trong gió.

Chuông nhạc tự vang, truyền lại âm thanh của tử vong.

Trống tang nổ vang, vong hồn thức tỉnh.

Còn có cái lọng to lớn kia, giờ phút này cũng bị chệch phương hướng trong

gió lốc, lộ ra… Quan tài thần thánh chính giữa bên dưới nó, bên trên tế đàn, bị

tế đàn che đậy!

Còn có, trên mặt đất do vô số bộ da tạo thành, có một con mắt mở ra trong

một mảnh da, cùng vô số tượng binh mã sừng sững trên mặt đất kia, cùng nhau

sống dậy!

Nhưng cho dù thế nào, đường này đã thông!

Mà tinh không trên màn trời, giờ phút này cũng bắt đầu nghiêng trong gió

lốc, ba người Thiên Mặc Tử muốn đến ngăn cản, cũng không thể chú ý quá

nhiều trong kịch biến này, chỉ có thể lựa chọn bảo vệ bản thân trước.

Chỉ có Viêm Huyền Tử, đối với Nhị Ngưu cắt ngang mình thăng cấp, ảnh

hưởng đến toàn bộ Đế cung, thù cũ hận mới hội tụ, nàng bước một bước đánh

tới.

Nhìn thấy hết thảy, Hứa Thanh vẫn không chấn động, bởi chuyện này chưa

từng xuất hiện sai lệch với phán đoán của hắn, cho nên hắn biết, đại sư huynh

nhất định còn có việc kế sau.

Còn về đó là gì, Hứa Thanh cũng đoán được, dù sao có một loại vật phẩm,

Đội trưởng không trả lại.

Cho nên, Viêm Huyền Tử vọt tới, Hứa Thanh không nhúc nhích.

Đội trưởng bên cạnh hắn cười điên cuồng. Một cảnh này, hắn đã chuẩn bị

ngay từ kiếp trước, bây giờ cuối cùng cũng tận mắt nhìn thấy, sau khi nội tâm

khuây khoả, làm sao hắn lại không có sự chuẩn bị nhằm vào Viêm Huyền Tử

được.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.