Vì một lần thành công này, ba thần có thể nói là lấy ra hết nội tình.Cho dù là Tuyệt Thần trận, hay là trường kích tích lũy vài vạn năm mà thànhkia, lại hoặc là một trăm linh tám tộc vực bảo và khí vận các tộc vơ vét được,cuối cùng biến thành Đại La Tinh Không.Bất kỳ một vật nào, đều có thể xưng là chí bảo.Nhất là Đại La Tinh Không cuối cùng, càng kinh khủng đến cực hạn, vượtqua cấp độ vực bảo, đạt tới trình độ bất hủ.Như thế, có thể thấy được ba thần nhất định phải đạt được như ý nguyện đốivới lần nhảy vọt này.Nhưng cho dù là như vậy, dường như cũng vẫn không đủ khả năng, lựccản... Thực sự quá kinh người.Như lúc này, người giấy màu đỏ lai lịch bí ẩn khiến cho đến Nhị Ngưu cũnghoảng sợ kia, sự xuất hiện của hắn rung chuyển tâm thần của tất cả nơi đây.Nhưng ba thần cũng không phải không có cách đối kháng, ai nấy đều thiêuđốt Thần nguyên tạo thành mệnh thần hỏa, rồi dung hợp với nhau, thiêu đốt cổkim, xuyên thủng thời gian, tiếp dẫn kiếp trước.Từ trong linh hồn của bọn họ, từ trong trí nhớ của các Thần, từ trong ngọnlửa như luân hồi kia, hiển hiện ra…Bóng dáng cực kỳ tôn quý kia.Khoảnh khắc bóng dáng ấy đi tới, thiên địa biến sắc, bát phương nổ vang.Theo hắn xuất hiện, có thể thấy được người đến mặc một bộ đế bào, đầu độiĐế quan, không thấy rõ khuôn mặt, nhưng một thân ý chí đế vương kia, khí phủthiên địa, thế trấn càn khôn.Ấy chính là... Bắc Đế!Hắn bước một bước đi ra khỏi ngọn lửa, tay phải nâng lên, nhẹ nhàng rơixuống người giấy màu đỏ đang tiến đến.Ngay khi chạm vào người giấy màu đỏ kia, không có bất cứ tiếng vang nàotruyền ra, cũng chưa từng dấy lên gió bão ngập trời, duy chỉ có chỗ tiếp xúc vớingười giấy trên ngón tay, xuất hiện một cái lỗ màu trắng!Cái lỗ bỗng nhiên xuất hiện, trong khoảnh khắc hiển hiện, một cảm giác làmcho tất cả mọi người đều rùng mình, tự nhiên dâng lên.Thực sự là cái lỗ màu trắng này, không ở trong hết thảy quy tắc pháp tắc,không ở trong toàn tri của Thần linh, bất cứ đạo nào, bất cứ pháp nào, đềukhông ở trong phạm trù của nó.Nó giống như một tồn tại không nên xuất hiện, mở ra từ luân hồi, xuất hiệntừ thời gian, bùng nổ tại giới này, lại biến mất từ trong trí nhớ của tất cả nhữngngười ngóng nhìn.Cùng nhau biến mất còn có người giấy màu đỏ kia!Không còn tồn tại.Bên ngoài Thần vực, chúng thần ẩn nấp cùng chấn động, ngóng nhìn bóngdáng đi ra từ trong ngọn lửa kia, như gặp kẻ địch lớn.Khuôn mặt Bắc Đế, cho dù đến hiện tại cũng vẫn mơ hồ, không thấy rõ, chỉcó thể chú ý tới hắn đứng giữa không trung, cúi đầu như nhìn ba thần, sau đótruyền ra một tiếng than thở khẽ khàng.Chớp mắt tiếp theo, hắn lại nâng tay chém một phát!Không phải chém lên bầu trời, mà là chém trong ngọn lửa, cắt đứt liên hệvới ba thần.Trong chớp mắt, thân thể ba thần đều chấn động, ngọn lửa từ giao hòa mộtlần nữa hóa thành ba màu sắc, đều tự trở về. Bọn họ mở ra hai mắt, nhìn BắcĐế, đều có vẻ phức tạp.“Từ đây, nhân quả cắt đứt.”Bắc Đế nhẹ giọng mở miệng, sau đó ngẩng đầu, ngóng nhìn bầu trời VọngCổ.“Trẫm còn có thể tồn tại ba nhịp thở, lại giúp các ngươi một lần đi.”Âm thanh thì thào vang vọng, Bắc Đế bước một bước đến bên ngoài Thầnvực. Khoảnh khắc bước chân hắn đặt xuống, bát phương nổ vang, sinh ra vô tậntia sét.Tất cả Thần linh ẩn nấp lập tức rút lui, nét mặt cũng có biến hóa, ai nấy đềukêu rên, nhanh chóng rời đi.Bốn phía không còn!Dọn sạch lực cản!Sau đó, Bắc Đế lại đi một bước, bước vào hư vô, truy tìm người giấy màuđỏ mà đi.Kết quả không biết, nhưng theo hắn rời đi, khí tức nhảy vọt trên thân ba thầnlại càng nồng đậm. Trở ngại lúc này đây dường như đã không còn, nhưng trạngthái các Thần cũng không phải quá tốt.Giờ phút này, sắc mặt ai nấy trắng bệch, thần hồn tràn ra cảm giác suy yếu.Mà đúng lúc này, biến cố lại sinh ra!Bầu trời bốc cháy, thế lửa to lớn, che trời lấp đất, lại nhanh chóng hợp thànhvới nhau, thành một thanh trường thương hỏa diễm, lao thẳng đến ba thần!Thương này kinh thế, thẳng tiến không lùi, phảng phất có thể phá vỡ hếtthảy trở ngại, đốt cháy hết thảy tồn tại.Giữa tiếng nổ vang, trường thương treo trên đầu ba thần, uy áp ngập trời,như một khi rơi xuống là có thể hủy diệt tất cả.Loáng thoáng có thể thấy được phía sau trường thương, có một bóng dánghư ảo cao ngang thiên địa, tràn ra dao động lay động thiên địa, ngóng nhìn bathần, truyền ra thần âm như pháp lệnh.“Nhận xét xử của U Minh, Bắc Mệnh, Xích Địa Đại La, báo cho NhậtNguyệt Tinh, Viêm Nguyệt tộc không thể xuất hiện bốn thần!”Trong mắt Nguyệt Thần nổi lên tia u ám, mà Tinh Thần im lặng, còn Đại TiQuyền, thầm than dưới đáy lòng.Cùng lúc đó, bên trong Đế thi dưới vòng xoáy, tiếng nói của Đội trưởngtruyền đến bên tai Hứa Thanh đang hóa đạo ngân.“U Minh Nguyên Hài tộc, Bắc Mệnh Vương tộc, Xích Địa Đại La tộc, đâyđều là tộc mạnh đứng hàng trước năm của đại lục Vọng Cổ bây giờ!”Gần như trong nháy mắt lời nói của Đội trưởng truyền đến, Nhật Thần bênngoài thản nhiên mở miệng.“Đại Ti Quyền, chuyện hứa hẹn với ngươi năm đó, chúng ta đã hết sức đilàm, ngươi cũng nhìn thấy rồi.”“Mà ngoài ý muốn sẽ xuất hiện ta nói với ngươi năm đó, cuối cùng vẫn xuấthiện.”“Bọn họ, không muốn Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc xuất hiện thần thứ tư.”“Cho nên hoặc là tộc diệt, ngươi vẫn có thể thành thần như cũ, cùng tỏasáng với chúng ta. Hoặc là ngươi chết, chỉ cần chúng ta tồn tại một ngày, bảođảm Viêm Nguyệt tộc không đoạn tuyệt.”“Lựa chọn tộc đàn, hay lựa chọn tiếp tục thành thần, ngươi có thể quyếtđịnh trong một ý nghĩ.”Đại Ti Quyền nghe vậy, nhắm mắt lại. Hắn cũng không bất ngờ, đúng nhưNhật Thần nói, năm đó đối phương đã báo cho biết hết thảy, đã nói có khả năngnhất định, sẽ xuất hiện việc này