Giờ phút này ánh mắt hắn quét qua hai vị dị tộc giữa không trung này, phánđoán tộc đàn của bọn họ, đồng thời cũng đang đánh giá tìm kiếm điểm yếu trênngười bọn họ, mà chỗ hắn nhìn nhiều nhất, chính là cổ.Nhưng Đội trưởng, há có thể làm mất phong quang trên miệng lưỡi, thế làhắn hổ thẹn cười một tiếng.“Mọc ra hai cái cánh gà, thì thật sự cho mình là điểu nhân rồi à? Gà con bamắt, nói chuyện tử tế với gia gia chút đi.”Đội trưởng vừa nói ra lời này, Lan Dao giữa không trung nhăn lại đôi mithanh tú, ánh mắt lạnh hơn. Thanh niên họ Phong thì sắc mặt trầm xuống, bỗngnhiên nhìn xung quanh Hứa Thanh cùng Nhị Ngưu.“Thì ra là tiến hành đặt bẫy ở nơi này, còn có một vài cấm chế thô thiển, khótrách dám ở lại nơi đây, lại còn dùng ngôn ngữ để khích bản tọa.”Thanh niên họ Phong thản nhiên mở miệng.“Nhưng, chỉ là Quy Hư, cho dù có chút thủ đoạn, cũng là ếch ngồi đáygiếng, không biết trời cao đất rộng.”Giữa lúc đang nói, thanh niên họ Phong bước một bước đi về phía HứaThanh và Nhị Ngưu.Một bước này hạ xuống, huyết vụ trên bầu trời nổ vang, chìm xuống phíadưới, mà mặt đất càng rung động mãnh liệt, những núi đá trôi nổi kia cùng nhauvỡ vụn, uy áp kinh khủng ập đến ngập trời.Trong thời gian ngắn, mảnh đất bát phương thật giống như bị giam cầm, hếtthảy quy tắc pháp tắc ở đây lập tức có ý chí.Đó là ý chí của thanh niên họ Phong này.Rơi vào trên thân Hứa Thanh và Đội trưởng, hai người đều biến sắc, vậnchuyển tu vi, bày làm ra dáng vẻ dốc hết sức lực đối kháng.Nét mặt thanh niên họ Phong đạm mạc, bước chân vẫn chưa dừng lại. Saukhi bước ra bước thứ hai, bầu trời vang lên một tiếng răng rắc, phảng phất muốnvỡ vụn, mặt đất càng quay cuồng.Núi thấp chỗ Hứa Thanh và Nhị Ngưu lại không thể thừa nhận, mà trực tiếpđổ sụp.Khoảnh khắc đá vụn bay lên không, thanh niên họ Phong nâng tay phải lên,nhấn một cái xuống phía dưới.Lập tức một áp lực to lớn bỗng nhiên hội tụ từ xung quanh, đè ép hết thảy,cuồng bạo ập đến với thế cuồng phong quét lá rụng, muốn đánh nát tất cả.Những đá núi thấp bị sụp đổ kia, lập tức biến thành tro bụi, ngay cả hưkhông cũng đều bị ép ra cảm giác chồng chất nhau, mảnh khu vực này như mộtmảnh vải bị xếp chồng lên, tràn đầy nếp uốn, bao phủ Hứa Thanh và Nhị Ngưu.Tiếng nổ vang truyền ra, bóng dáng Hứa Thanh và Nhị Ngưu đã phá thànhmảnh nhỏ, huyết nhục bắn ra bốn phía.Nét mặt thanh niên họ Phong không thay đổi chút nào, như thể đối với hắn,một đòn giết chết hai Quy Hư, vốn là chuyện đương nhiên.Giờ phút này hắn đang muốn rời đi, nhưng chớp mắt tiếp theo, nét mặt hắnbỗng nhiên hơi thay đổi, ánh mắt hướng về chỗ mình xuất thủ trước đó lần nữa.Ngay trong giây phút hắn nhìn lại, hư vô xung quanh đột nhiên lấp lánh vôsố phù văn, số lượng những phù văn này rất nhiều, ước chừng mấy chục vạn.Bọn chúng không phải xuất hiện từ không đâu, mà lóe ra từ trong đá núi đãhóa thành bụi bặm mà thanh niên họ Phong này đánh nát.Trong chốc lát đã bao phủ hắn.Đây chính là cấm chế Hứa Thanh bố trí trước đó.Giờ phút này sau khi xuất hiện, mấy chục vạn phù văn cấm chế cấp tốc chớpđộng, rồi bỗng nhiên bùng nổ.Tiếng ầm ầm điếc tai nhức óc, lực lượng của mấy chục vạn cấm chế này,chợt hình thành cơn lốc to lớn, trực tiếp nuốt thanh niên họ Phong trên khôngvào trong.Nhưng nét mặt thanh niên họ Phong này vẫn như cũ, huyền bào trên ngườitràn ra gợn sóng vàng óng, lúc khuếch trương ra, thế mà ngăn cản toàn bộ lựccấm chế này ở ngoài.Trong mắt hắn lộ ra vẻ mỉa mai, đang muốn nâng tay.Nhưng chớp mắt tiếp theo, một màn khiến sắc mặt hắn thay đổi xuất hiện,chỉ thấy trong gió lốc hóa thành từ những cấm chế kia, thình lình xuất hiện trêntrăm gương mặt quỷ dị.Trên từng gương mặt dữ tợn này lộ ra đôi mắt tham lam, khóe miệng vỡ ra,lộ ra nụ cười lành lạnh, quỷ dị phi phàm, đồng thời trong miệng còn có vô sốrăng như lưỡi đao.Mỗi một cái đều tràn ra khí tức đáng sợ.Trước đó bọn chúng mượn gió lốc cấm chế ẩn nấp, giờ phút này bị thanhniên họ Phong phát hiện, bèn cùng nhau mở cái miệng rộng, xông thẳng đếnthanh niên họ Phong trong tiếng rít gào.Tốc độ nhanh chóng, mạnh mẽ đến cực hạn, lại càng lấp lánh ánh xanh.Mà ánh sáng xanh lam kỳ dị kia, lại làm cho chúng nó trực tiếp xuyên thấudo động mà áo bào của thanh niên họ Phong tràn ra.Ngay khi tới gần, mỗi một gương mặt đều điên cuồng cắn xé cắn nuốt.“Đây là đồ vật quỷ gì.”Thanh niên họ Phong chấn động trong lòng, hai tay lập tức bấm niệm phápquyết, tu vi Uẩn Thần ầm ầm bùng nổ, toàn thân trên dưới nhanh chóng xuấthiện vật như thủy ngân, chảy xuôi khắp toàn thân, muốn bao trùm làm nhữnggương mặt kia chết ngạt.Nhưng vào lúc này, giữa không trung bên ngoài gió lóc, bóng dáng HứaThanh chớp mắt đã xuất hiện.Khoảnh khắc hắn hiện thân, trong cơ thể hắn đã có bảy ngọn đèn lấp lánh.Đây chính là Thất Đăng U Hỏa chú nhằm vào linh hồn.Trong giây lát lấp lánh, bảy đèn này đồng thời dập tắt.Nguyền rủa đèn tắt người diệt, nháy mắt phát tác, rơi vào trên người thanhniên họ Phong kia.Thanh niên họ Phong đầu tiên là bị gió lốc cấm chế trở ngại, lại bị gươngmặt quỷ dị của Đội trưởng quấn lấy, dù với thực lực kinh khủng của bản thân,hắn đang hủy diệt gương mặt, nhưng thời cơ Hứa Thanh xuất thủ vô cùng tinhchuẩn, càng phối hợp hoàn mỹ với Đội trưởng.Giờ phút này U Hỏa chú cứ thế bùng nổ, nét mặt thanh niên họ Phong nàylập tức tái mét, một luồng lực lượng hủy diệt như gai sắc trực tiếp xuyên thấuthân thể hắn, đâm vào trên linh hồn.Ngay khi nỗi đau nhức kịch liệt hiển hiện, cảm giác lụi bại cũng dâng lêntheo đó.Ngay cả sự trấn áp với gương mặt quỷ dị bên ngoài thân thể, cũng cũngkhông khỏi dừng lại một chút.Những gương mặt quỷ dị kia của Đội trưởng nắm lấy cơ hội, cái nào cái nấylộ ra sự điên cuồng trong mắt, lại lựa chọn tự bạo toàn bộ trong nháy mắt.